viết bài văn về dượng bảy trong bài người ngồi đợi trước hiên nhà
viết bài văn về dượng bảy trong bài người ngồi đợi trước hiên nhà
1 bình luận về “viết bài văn về dượng bảy trong bài người ngồi đợi trước hiên nhà”
Trong bài thơ “Người ngồi đợi trước hiên nhà”, Dượng Bảy là một nhân vật đáng nhớ và góp phần làm nên tình cảm sâu nặng của tác giả với quê hương.
Dượng Bảy là một người già lớn tuổi, cả đời sống và làm việc tại vùng quê hẻo lánh của đất nước. Anh ta là người chăm chỉ, trung thực và đặc biệt yêu thương quê hương. Vì vậy, khi nghe tin có người đến thăm ngôi nhà cũ mà tác giả đã từng sống, Dượng Bảy đã không ngần ngại đến đón tiếp.
Dù về già rồi nhưng Dượng Bảy vẫn giữ được tinh thần lạc quan và niềm đam mê với cuộc sống. Anh ta chia sẻ với tác giả rất nhiều kỷ niệm và câu chuyện vui nhộn trong quá khứ của nhà cũ, khiến tác giả cảm thấy ấm lòng và thân thiết với người đàn ông này.
Từ cách ứng xử đó, chúng ta có thể thấy Dượng Bảy là người rất đáng kính trọng, tận tâm với công việc và có tình cảm sâu sắc với quê hương. Anh ta là một người thật sự đáng để tôn trọng, để kính nể vì tấm lòng nhân ái của một con người hiện diện trong một cuộc đời ngắn ngủi. Dượng Bảy không chỉ là người đại diện cho quê hương mình, mà còn là nét đẹp của tâm hồn chỉ có người dân miền quê mới có được.
Với những nét tính cách đặc biệt đó của Dượng Bảy, tác giả đã để lại trong tâm trí mình một ấn tượng sâu sắc về con người miền quê của Việt Nam, cũng như tình yêu thiêng liêng của mình dành cho quê hương đã từ lâu.
Dượng Bảy là một người già lớn tuổi, cả đời sống và làm việc tại vùng quê hẻo lánh của đất nước. Anh ta là người chăm chỉ, trung thực và đặc biệt yêu thương quê hương. Vì vậy, khi nghe tin có người đến thăm ngôi nhà cũ mà tác giả đã từng sống, Dượng Bảy đã không ngần ngại đến đón tiếp.
Dù về già rồi nhưng Dượng Bảy vẫn giữ được tinh thần lạc quan và niềm đam mê với cuộc sống. Anh ta chia sẻ với tác giả rất nhiều kỷ niệm và câu chuyện vui nhộn trong quá khứ của nhà cũ, khiến tác giả cảm thấy ấm lòng và thân thiết với người đàn ông này.
Từ cách ứng xử đó, chúng ta có thể thấy Dượng Bảy là người rất đáng kính trọng, tận tâm với công việc và có tình cảm sâu sắc với quê hương. Anh ta là một người thật sự đáng để tôn trọng, để kính nể vì tấm lòng nhân ái của một con người hiện diện trong một cuộc đời ngắn ngủi. Dượng Bảy không chỉ là người đại diện cho quê hương mình, mà còn là nét đẹp của tâm hồn chỉ có người dân miền quê mới có được.
Với những nét tính cách đặc biệt đó của Dượng Bảy, tác giả đã để lại trong tâm trí mình một ấn tượng sâu sắc về con người miền quê của Việt Nam, cũng như tình yêu thiêng liêng của mình dành cho quê hương đã từ lâu.