Dàn ý cảm nhận về 3 khổ thơ đầu bài thơ “Ông đồ” – Vũ Đình Liên
Dàn ý cảm nhận về 3 khổ thơ đầu bài thơ “Ông đồ” – Vũ Đình Liên
1 bình luận về “Dàn ý cảm nhận về 3 khổ thơ đầu bài thơ “Ông đồ” – Vũ Đình Liên”
mình viết ngắn gọn nội dung thôi nha còn các phần khác bạn tự viết nhé
A)mở bài giới thiệu tác giả tác phẩm, khái quát nội dungbaf viết
B)thân bài:
hoàn cảnh sáng tác…..
nội dung:
” mỗi năm” năm nào cũng vậy, ông đồ quen thuộc thân thương cùng mực tàu giấy đỏ lại đi bán chữ giữa chốn tấp nập vui tươi của dòng nười hối hả trong những ngày tết âm cổ truyền
nhà thì mâm cao cỗ đầy, nhà thì thiếu thốn đạm bạc, nhà thì trang hoàng lộng lẫy, nhà thì đơn sơ giản dị. tuy khacs nhau nhưng lại chung một cái là không thể thiếu những con chữ trên nền giấy đỏ để cầu may được treo trong mỗi gia đình
dòng người vội vã trở nên bình thản điềm tĩnh khi ghé lại xin chữ của ông,ông đồ giản dị vui tươi như tâm điểm tranh xuân. bằng hoa tay khéo léo , nhẹ nhằng múa lượn trên giấy đỏ thắm những nét chữ” phượng múa rồng bay”một cách thanh thoát dứt khoát điêu luyện. khiến ai cũng không khởi trầm trồ mà thán phục, tấm tắc ngen ngợi tài năng
tưởng chừng đơn thuần là bức tranh tươi vui, nhưng từ khỏ thứ hai đã hiện lên nỗi thoáng buồn khi mà con chữ đàu năm vốn đáng quý nay lại chỉ là thuê viết, từ đó báo hiệu cho sự nhạt nhòa của bức tranh từ nhũng khổ sau
từng nhận mọi sự yêu quý kính trọng được người người ngưỡng mộ, nhưng cái huy hoàng ấy lại bị vụt tắt nhanh chóng, ông bị gạt ra lề xã hội bởi long người lạnh giá thay đổi nhanh chóng khi mà văn hóa tây du nhập vào nước ta, họ chạy theo xu hướng của tây vì bản thân mà bở quên truyền thống quý báu của mình
khác với giọng thơ vui tươi ở hai khổ trên, giọng thơ dần trầm lắng cũng là sự chuyển giao giữa quá khứ và hiện tại . nhưng” từ ngữ tương phản xuất hiện ngay ở dâu khổ 3, nói ra ngay sự trái ngược hoàn toàn so vvoiws ngày xưa. mỗi năm đén rồi lại đi vạn vật đổi thay văn hóa tây dần có mạt mọi nơi, cùng đó nho học suy tàn, ông đờ cũng dần phai nhòa đi tronng nhận thức mỗi người. ngày càng ít người ghé lại chỗ ông , họ lướt qua vô tình , giường như không ai để ý ông già ngồi lạc lõng cô đơn bên phố cũ đông vui tấp nập của người người đón xuân . câu hỏi “người thuê…” được tác giả dặt ra là tự chất vấn bản thân và người đọc , phải chăng con người dễ dằng từ bỏ quá khứ, quên đi những truyền t xưa để theo đuổi dòng chảy thời đại, nền văm minh mới. nhũng vật vô tri cũng xót tha thương cảmcho tình cảnh chớ trêu của ông. ngày xưa, thì thứ được gọi là mực tàu giấy đỏ được người ta chân quý vô cùng, trưng bày nơi trang trọng nổi bật nhất trong nhà, nay lại nằm im một chỗ mòn mỏi chờ được được ngươi ta đem về trong vô vọng buồn sầu đén mức chẳng buồn thắm, phôi phai như tàng tích của thời kì trói rọi
tổng kết lại bằng nội dung nghệ thuật và khái quát nội dung khổ sau
C) kết bài….
đáy nha bạn tham khảo nhé, mình viét không hay nên câu từ có nhiều chỗ không hợp thì bỏ qua nha
1 bình luận về “Dàn ý cảm nhận về 3 khổ thơ đầu bài thơ “Ông đồ” – Vũ Đình Liên”