Em sinh ra trong sự nâng niu, đòn chờ của những người thân và nhiều hơn thế nữa. Tiếng khóc chào đời của em đã thắp thêm niềm hy vọng, niềm tin chiến thắng đại dịch cho những chiến sĩ áo trắng nơi đây. Dù cho ngoài kia, cả thế giới chao đảo vì cơn bão từ thần Covid-19, thì em ơi, cứ ngủ thật ngon lành bởi trong này bình yên lắm. Em được chở che trong vòng tay ấm êm của những con người thầm lặng. Đó là những bác sĩ không quân ngày đêm hy sinh bản thân mình, hết lòng vì người bệnh. Tẩm chắn giọt bắn lúc nào cũng đầy hơi nước vì không có cơ hội được bỏ ra, lưng ảo ướt đẫm mồ hôi cho dù đang giữa những ngày đông tháng giả. Đó là những người tự nguyện ở luôn trong bệnh viện, cả cải Tết đoàn viên cũng chẳng về nhà. Đó là cô y tả sẵn sàng giới con nhỏ mới lên ba cho ông bà chăm sóc, và từng đêm, khi em quấy khóc, cô lại bể bổng và hát ru em câu hát Áo con có bay là bay la…
PTBĐ chính là ?
1 bình luận về “Em sinh ra trong sự nâng niu, đòn chờ của những người thân và nhiều hơn thế nữa. Tiếng khóc chào đời của em đã thắp thêm niề”