– Trong thực tế cuộc sống, một trong những nguyên nhân khiến Trái đất biến đổi khí hậu và ô nhiễm môi trường là việc xả rác bừa bãi trên đường phố hoặc nơi công cộng.
– Ngồi bên hồ, dù là hồ nổi tiếng người ta cũng tiện tay vứt rác xuống.
– Vậy, chúng ta nghĩ gì về hiện tượng này?
II. Thân bài:
1. Biểu hiện:
– Vứt rác ra đường hay nơi công cộng là thói quen thường thấy trong đời sống của người Việt Nam: + Trên xe buýt, rạp chiếu phim, công viên, … mọi người vẫn sẵn sàng vứt túi ni lông, thuốc lá, v.v.
+ Ngay trong trường học, học sinh thường vứt rác ở ngăn bàn, cầu thang, trong sân trường …
+ Các khu du lịch nổi tiếng như Cát Bà, Vịnh Hạ Long, Động Phong Nha, lượng rác thải cũng quá nhiều, bộ phận thu gom rác cũng phải làm việc liên tục nhưng vẫn chưa giải quyết triệt để được vấn đề vệ sinh môi trường.
+ Ngồi trên hồ, dù là hồ đẹp, nổi tiếng người ta cũng tiện tay vứt rác xuống. Nằm ngay trung tâm Hà Nội, hồ Hoàn Kiếm là niềm tự hào của người Việt Nam, nhưng rác thải do khách đi dạo ven hồ vứt xuống đã khiến nước xuống cấp, biến “Hồ Bà Chúa” thành một hồ nước đẹp. Bể nước thải giữa lòng thủ đô, cụ Rùa sống lâu năm ở đó phải chui lên …
→ Những hành vi đó không phải là duy nhất. Mọi người xả rác như lẽ phải, trở thành một thói quen xấu khó sửa.
2. Nguyên nhân:
một. Chủ quan:
– Do thói quen lâu đời.
– Do thiếu hiểu biết.
– Do thiếu ý thức giữ gìn vệ sinh môi trường, ích kỷ, lười biếng, thiếu lòng tự tôn dân tộc, thiếu tấm lòng …
(Người Việt Nam có thói quen vứt rác ra đường, nơi công cộng vì họ bắt đầu từ một nhận thức: Chỗ đó không thuộc phạm vi nhà mình, bẩn không ảnh hưởng gì, không ai cười mình nên cứ hồn nhiên như vậy. Người lớn xả rác, trẻ em xả rác … Không ai cười, không ai lên án người xả rác, có lẽ một số người có ý thức chỉ biết khen, thở dài, ngán ngẩm … thì không biết nói gì vì biết mình có thể làm được ‘ không làm bất cứ điều gì về những thói quen vô thức của một đám đông khổng lồ …)
b. Khách quan:
– Do đất nước còn nghèo nàn, lạc hậu (phương tiện thu gom rác còn hạn chế, thiếu thốn, có nơi chưa có phương tiện cũng như người thu gom rác …)
– Giờ thu gom rác không áp dụng cho tất cả cư dân.
– Không có chế tài xử phạt nghiêm minh.
c. Tuyên truyền sâu rộng nhưng chưa sâu về tác hại của việc xả rác bừa bãi (chỉ cần mọi người không xấu hổ khi xả rác nơi công cộng, không có ý thức giữ gìn nơi công cộng như nhà mình, đừng nghĩ rằng mình sẽ bị phạt nặng hoặc có thể bị bắt. ra tòa hoặc bị mọi người chế giễu … miễn là vẫn còn hiện tượng xả rác ra đường, nơi công cộng).
3. Tác hại / hậu quả:
– Tạo thành thói quen xấu trong cuộc sống văn minh hiện đại.
– Ô nhiễm môi trường.
– Bệnh tật phát sinh (có khi thành dịch), sức khỏe giảm sút, tốn kém tiền bạc …
– Ảnh hưởng đến cảnh quan, mỹ quan, làm mất đi vẻ đẹp xanh – sạch – đẹp vốn có (một số nơi còn bị biến dạng, tàn phá bởi rác thải).
– Ngành du lịch gặp khó khăn, hình ảnh quốc gia, dân tộc bị giảm sút ấn tượng tốt đẹp. 4. Đánh giá và nhận xét:
– Vứt rác bừa bãi là một hành vi vô văn hóa, đáng bị phê phán.
– Những hiện tượng trên chứng tỏ con người chưa ý thức được vấn đề bảo vệ môi trường sống, chưa có trách nhiệm với cộng đồng cũng như cuộc sống của chính mình.
– Vì vậy, mỗi người cần rèn cho mình tinh thần trách nhiệm, cũng như ý thức bảo vệ môi trường.
– Chúng ta phải tuyên truyền cho mọi người hiểu tác hại của hiện tượng này.
– Đồng thời, nhà nước cũng cần có những biện pháp hữu hiệu trong việc thu gom rác thải và cũng cần xử phạt nghiêm những trường hợp vi phạm. (liên hệ quốc gia Singapore)
III. Kết bài:
– Ước mơ chung của nhân dân ta: Trong một tương lai không xa, Việt Nam sẽ trở thành một trong những con rồng Châu Á.
– Mọi người đều đóng góp công sức của mình vào sự nghiệp chung đó.
– Bắt đầu bằng việc nhỏ của mỗi người: Bỏ rác đúng nơi quy định.
– Trong thực tế cuộc sống, một trong những nguyên nhân khiến Trái đất biến đổi khí hậu và ô nhiễm môi trường là việc xả rác bừa bãi trên đường phố hoặc nơi công cộng.
– Ngồi bên hồ, dù là hồ nổi tiếng người ta cũng tiện tay vứt rác xuống.
– Vậy, chúng ta nghĩ gì về hiện tượng này?
II. Thân bài:
1. Biểu hiện:
– Vứt rác ra đường hay nơi công cộng là thói quen thường thấy trong đời sống của người Việt Nam:
+ Trên xe buýt, rạp chiếu phim, công viên, … mọi người vẫn sẵn sàng vứt túi ni lông, thuốc lá, v.v.
+ Ngay trong trường học, học sinh thường vứt rác ở ngăn bàn, cầu thang, trong sân trường …
+ Các khu du lịch nổi tiếng như Cát Bà, Vịnh Hạ Long, Động Phong Nha, lượng rác thải cũng quá nhiều, bộ phận thu gom rác cũng phải làm việc liên tục nhưng vẫn chưa giải quyết triệt để được vấn đề vệ sinh môi trường.
+ Ngồi trên hồ, dù là hồ đẹp, nổi tiếng người ta cũng tiện tay vứt rác xuống. Nằm ngay trung tâm Hà Nội, hồ Hoàn Kiếm là niềm tự hào của người Việt Nam, nhưng rác thải do khách đi dạo ven hồ vứt xuống đã khiến nước xuống cấp, biến “Hồ Bà Chúa” thành một hồ nước đẹp. Bể nước thải giữa lòng thủ đô, cụ Rùa sống lâu năm ở đó phải chui lên …
→ Những hành vi đó không phải là duy nhất. Mọi người xả rác như lẽ phải, trở thành một thói quen xấu khó sửa.
2. Nguyên nhân:
một. Chủ quan:
– Do thói quen lâu đời.
– Do thiếu hiểu biết.
– Do thiếu ý thức giữ gìn vệ sinh môi trường, ích kỷ, lười biếng, thiếu lòng tự tôn dân tộc, thiếu tấm lòng …
(Người Việt Nam có thói quen vứt rác ra đường, nơi công cộng vì họ bắt đầu từ một nhận thức: Chỗ đó không thuộc phạm vi nhà mình, bẩn không ảnh hưởng gì, không ai cười mình nên cứ hồn nhiên như vậy. Người lớn xả rác, trẻ em xả rác … Không ai cười, không ai lên án người xả rác, có lẽ một số người có ý thức chỉ biết khen, thở dài, ngán ngẩm … thì không biết nói gì vì biết mình có thể làm được ‘ không làm bất cứ điều gì về những thói quen vô thức của một đám đông khổng lồ …)
b. Khách quan:
– Do đất nước còn nghèo nàn, lạc hậu (phương tiện thu gom rác còn hạn chế, thiếu thốn, có nơi chưa có phương tiện cũng như người thu gom rác …)
– Giờ thu gom rác không áp dụng cho tất cả cư dân.
– Không có chế tài xử phạt nghiêm minh.
c. Tuyên truyền sâu rộng nhưng chưa sâu về tác hại của việc xả rác bừa bãi (chỉ cần mọi người không xấu hổ khi xả rác nơi công cộng, không có ý thức giữ gìn nơi công cộng như nhà mình, đừng nghĩ rằng mình sẽ bị phạt nặng hoặc có thể bị bắt. ra tòa hoặc bị mọi người chế giễu … miễn là vẫn còn hiện tượng xả rác ra đường, nơi công cộng).
3. Tác hại / hậu quả:
– Tạo thành thói quen xấu trong cuộc sống văn minh hiện đại.
– Ô nhiễm môi trường.
– Bệnh tật phát sinh (có khi thành dịch), sức khỏe giảm sút, tốn kém tiền bạc …
– Ảnh hưởng đến cảnh quan, mỹ quan, làm mất đi vẻ đẹp xanh – sạch – đẹp vốn có (một số nơi còn bị biến dạng, tàn phá bởi rác thải).
– Ngành du lịch gặp khó khăn, hình ảnh quốc gia, dân tộc bị giảm sút ấn tượng tốt đẹp.
4. Đánh giá và nhận xét:
– Vứt rác bừa bãi là một hành vi vô văn hóa, đáng bị phê phán.
– Những hiện tượng trên chứng tỏ con người chưa ý thức được vấn đề bảo vệ môi trường sống, chưa có trách nhiệm với cộng đồng cũng như cuộc sống của chính mình.
– Vì vậy, mỗi người cần rèn cho mình tinh thần trách nhiệm, cũng như ý thức bảo vệ môi trường.
– Chúng ta phải tuyên truyền cho mọi người hiểu tác hại của hiện tượng này.
– Đồng thời, nhà nước cũng cần có những biện pháp hữu hiệu trong việc thu gom rác thải và cũng cần xử phạt nghiêm những trường hợp vi phạm. (liên hệ quốc gia Singapore)
III. Kết bài:
– Ước mơ chung của nhân dân ta: Trong một tương lai không xa, Việt Nam sẽ trở thành một trong những con rồng Châu Á.
– Mọi người đều đóng góp công sức của mình vào sự nghiệp chung đó.
– Bắt đầu bằng việc nhỏ của mỗi người: Bỏ rác đúng nơi quy định.