Lời Con Đường Quê (Tế Hanh) Tôi, con đường quê nhỏ chạy lang thang Kéo nỗi buồn không dạo khắp làng Đến cuối thôn kia hơi cỏ

Lời Con Đường Quê (Tế Hanh)
Tôi, con đường quê nhỏ chạy lang thang
Kéo nỗi buồn không dạo khắp làng
Đến cuối thôn kia hơi cỏ vướng
Hương đồng quyến rũ hát lên vang
Từ đấy mình tôi cỏ mọc đầy
Dọc lòng hoa dại ngát hương lây
Tôi ôm đám lúa, quanh nương sắn
Bao cái ao rêu nước đục lầy
Những buổi mai tươi nắng chói xa
Hồn tôi lóng lánh ánh dương sa
Những chiều êm ả tôi thư thái
Như kẻ nông phu trở lại nhà
Tôi đă từng đau với nắng hè
Thịt da rạn nứt bởi khô se
Đã từng điêu đứng khi mưa lụt
Tôi lở, thân tôi rã bốn bề

Chia sẻ cùng người nỗi ấm no
Khi mùa màng được, nỗi buồn lo
Khi mùa màng mất. Tôi vui cả
Với những tình quê buổi hẹn hò
Tôi sống mê man tránh tẻ buồn
Miệt mài, hể hả, đắm say luôn
Tôi thâu tê tái trong da thịt
Hương đất, hương đồng chẳng ngớt tuôn
1937
1.Bài thơ thơ trên thuộc thể thơ gì ?
2. Chỉ ra từ láy tượng hình có trong khổ thơ đầu?
3. Theo em , nội dung xuyên suốt bài thơ là gì ?
4. Trong bài thơ, tác giả dã bộ lộ tâm trạng, cảm xúc , nỗi niềm gì đối với quê hương ?
5.Bài thơ đã giúp em có thêm nhận thức và thối đọ gì đối với quê hương ( trình bày bằng một đoạn văn 5 đén 7 dòng )

1 bình luận về “Lời Con Đường Quê (Tế Hanh) Tôi, con đường quê nhỏ chạy lang thang Kéo nỗi buồn không dạo khắp làng Đến cuối thôn kia hơi cỏ”

  1. 1.Tự do
    2.êm ả, lóng lánh
    3.Tình yêu quê hương, đất nước.
    4.Sự trân trọng gìn giữ, yêu mến cảnh sắc quê hương và con người.
    5. Qua bài thơ em thấy yêu thêm quê hương mình. Nơi đây có rất nhiều cảnh sắc, vẻ đẹp riêng. Chúng ta cần có trách nhiệm bảo vệ gìn giữ quê hương đất nước. Bắt đầu từ những hành động nhỏ nhất để đem lại sự giàu mạnh cho đất nước.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới