Ngọc không mài, không thành đồ vật; người không học, không biết rõ đạo. Đạo là lẽ đối xử hàng ngày giữa mọi người. Kẻ đi học

Ngọc không mài, không thành đồ vật; người không học, không biết rõ đạo. Đạo là lẽ đối xử hàng ngày giữa mọi người. Kẻ đi học là học điều ấy. Nước Việt Nam từ khi lập quốc đến giờ, nền chính học đă bị thất truyền. Người ta đua nhau lối học hình thức ḥòng cầu danh lợi, không c̣òn biết đến tam cương, ngũ thường. Chúa tầm thường, thần nịnh hót. Nước mất, nhà tan đều do những điều tệ hại ấy.
Câu 1: Nêu nội dung và phương thức biểu đạt của đoạn trích trên.

2 bình luận về “Ngọc không mài, không thành đồ vật; người không học, không biết rõ đạo. Đạo là lẽ đối xử hàng ngày giữa mọi người. Kẻ đi học”

  1. Nội dung: Tác giả đã dề cập đến tầm quan trọng của việc học, chỉ ra mục đích của việc học và hậu quả nếu con người đua tranh lối học hình thức. 
    PTBđ: Nghị luận

    Trả lời
  2. Câu 1: Nêu nội dung và phương thức biểu đạt của đoạn trích trên.
    + Nội dung: nói đến tầm quan trọng của việc học tập ở lứa tuổi còn nhỏ. Tầm quan trọng của đạo lý làm người, tôn ti trật tự, lễ độc của chúng ta đối với người lớn, thầy cô, những người có ơn với chúng ta. Khi Việt Nam lập quốc đã hướng mạnh vào việc học tập, không chuyền bá rộng rãi. Những còn người tham nhũng, đua nhau tham lợi, không còn biết đến tôn ti trật tự, tham danh lợi mà mất đạo lý làm người, mất nhà, mất nước.
    + Phương thức biểu đạt: nghị luận.
    => Đoạn văn ngắn đã đưa ra ý kiến về vấn đề học tập rất quan trọng.
    => Đưa ra những lí lẽ là về con người.
    => Dẫn chứng từ các hậu quả như mất nước, tận nhà.
    —> Đây là các đặc điểm nổi bật về văn bản nghị luận. Có ý kiến, lí lẽ và dẫn chứng.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới