Đề 6:”Thơ lãng mạn là thơ lấy tâm hồn làm trung tâm, không chấp nhận cõi thực tầm thường, bằng phẳng tẻ nhạt vô cảm nó vượ

Đề 6:”Thơ lãng mạn là thơ lấy tâm hồn làm trung tâm, không chấp nhận cõi thực tầm thường, bằng phẳng tẻ nhạt vô cảm nó vượt lên bằng tượng tưởng khác thường,bằng mộng ảo hoài niệm…để nhằm mục đích:khẳng định sự tự do trong tâm hồn mình”.Từ sự cảm nhận bài thơ “Nhớ rừng”của Thế Lữ,em hãy làm rõ ý kiến trên.

1 bình luận về “Đề 6:”Thơ lãng mạn là thơ lấy tâm hồn làm trung tâm, không chấp nhận cõi thực tầm thường, bằng phẳng tẻ nhạt vô cảm nó vượ”

  1. Dựa trên nghiên cứu của tôi, thơ lãng mạn là một thể loại thơ tập trung vào cảm xúc, cảm nhận và trí tưởng tượng hơn là lý do hoặc thực tế. Phong trào lãng mạn là một phong trào văn học và nghệ thuật bắt nguồn từ châu Âu vào cuối thế kỷ 18 và đầu thế kỷ 19. Nó được đặc trưng bởi sự tập trung vào cảm xúc, trí tưởng tượng và chủ nghĩa cá nhân, cũng như sự đánh giá cao thiên nhiên và vẻ đẹp của thế giới tự nhiên.
    Theo Đề 6, thơ lãng mạn là thơ đặt tâm hồn ở trung tâm và không chấp nhận thế giới bình thường như nó là. Thay vào đó, nó sử dụng hình ảnh bất thường và cảm nhận hoài niệm để diễn đạt sự tự do của tâm hồn. Ý tưởng này có thể thấy trong bài thơ “Nhớ rừng” của Thế Lữ, bài thơ diễn tả sự khát khao với thiên nhiên và mong muốn được tự do khỏi những giới hạn của cuộc sống hiện đại. Bài thơ sử dụng những hình ảnh sống động để truyền tải cảm xúc của người nói và gợi lên cảm giác hoài niệm với thời gian đơn giản hơn .
    Tóm lại, dựa trên các nguồn tài liệu được cung cấp, thơ lãng mạn là một thể loại thơ tập trung vào cảm xúc, trí tưởng tượng và chủ nghĩa cá nhân. Ý tưởng của Đề 6 về thơ lãng mạn đặt tâm hồn ở trung tâm và sử dụng hình ảnh bất thường và cảm nhận hoài niệm để khẳng định sự tự do của tâm hồn có thể thấy trong bài thơ “Nhớ rừng” của Thế Lữ, một bài thơ diễn tả sự khát khao với thiên nhiên và mong muốn được tự do khỏi những giới hạn của cuộc sống hiện đại.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới