2 bình luận về “Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của mình(văn lớp 8)”
Trong cuộc đời mỗi chúng ta, chắc hẳn ai ai cũng có những mối quan hệ, những tình cảm riêng của mình. Một trong số đó không thể thiếu được đó là tình bạn. Vào mùa hè năm trước, lúc kì nghỉ hè bắt đầu, tôi được bố mẹ đưa về quê ngoại chơi. Khi bước vào cái ngõ đầu làng, tôi đã thấy trẻ con ríu rít nô đùa với nhau. Cảm giác tuổi thơ một lần nữa lại ùa về trong tôi, đi được một đoạn thì tôi gặp một bạn trạc tuổi tôi. Bạn ấy đến gần và bắt chuyện, chúng tôi bắt đầu làm quen với nhau. Một lúc sau, khi tôi biết được một số thông tin của bạn ấy thì lúc đó tôi mới nhận ra đó là Hồng-bạn cũ hồi nhỏ của tôi, chúng tôi quen nhau từ khi mới chỉ 5 tuổi. Nói chuyện xong, tôi mang hành lí và đồ đạc vào nhà. Tôi hỏi bà tôi về Hồng thì bà kể là nhà bạn ấy không được khá giả lắm, bố mẹ đều làm nông nên Hồng phải gồng gánh những việc trong nhà và giúp bố mẹ của mình. Nhưng tôi được biết là bạn ấy học rất giỏi, năm nào cũng được giấy khen và được các thầy cô tuyên dương rất nhiều lại có tinh thần ham học. Hôm sau, tôi rủ Hồng dẫn tôi đi thăm quan các nhà trong xóm rồi cùng nhau hái hoa sen. Đi qua mấy con mương, chúng tôi dừng lại bắt hến, cua với ốc. Bắt được một hồi cũng được nhiều nên chúng tôi bảo nhau về. Hai đứa vừa đi vừa kể câu chuyện vui lắm, chẳng mấy mà về đến nhà. Chúng tôi ngày càng thân với nhau hơn, cả hai đứa đều giúp nhau rất nhiều. Tôi hẹn Hồng ngày mai sẽ sang nhà bạn ấy chơi, nói đùa vu vơ mà bạn ấy cũng gật đầu đồng ý. Đến nhà Hồng chơi. tôi không thấy nhà bạn ấy khá hơn là bao. Chỉ vỏn vẹn có 3 gian đủ cho cả nhà bạn ấy sống, do nhà làm nông nên ba mẹ bạn ấy cũng chăn nuối gà, vịt và cả lợn nữa. Thấy Hồng vất vả, tôi mới hiểu cho hoàn cảnh của Hồng. Thời gian sau, gần vào năm học mới, tôi mới chuẩn bị đồ về nhà. Tôi chẳng biết Hồng nghe ở đâu mà cũng biết tôi sắp về. Hôm ấy, Hồng mau mải chạy sang để gặp tôi lần cuối và tôi bắt ngờ khi bạn ấy còn tặng tôi một con gấu bông nữa. Tôi chẳng có gì để tặng nên chỉ ngậm ngùi cảm ơn và xin lỗi Hồng vì không có gì để tặng. Hồng mỉm cười rồi chúng tôi ôm một cái thật chặt để nói lời tạm biệt. Bạn bè là những người quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Tình bạn là tính cảm đáng quý vì vậy chúng ta phải biết trân trọng và giữ gìn. Tôi và Hồng cũng vậy, tuy phải xa nhau một thời gian dài nhưng chúng tôi vẫn mãi yêu quý và trân trọng nhau.
Trong cuộc đời mỗi chúng ta, chắc hẳn ai ai cũng có những mối quan hệ, những tình cảm riêng của mình. Một trong số đó không thể thiếu được đó là tình bạn. Vào mùa hè năm trước, lúc kì nghỉ hè bắt đầu, tôi được bố mẹ đưa về quê ngoại chơi. Khi bước vào cái ngõ đầu làng, tôi đã thấy trẻ con ríu rít nô đùa với nhau. Cảm giác tuổi thơ một lần nữa lại ùa về trong tôi, đi được một đoạn thì tôi gặp một bạn trạc tuổi tôi. Bạn ấy đến gần và bắt chuyện, chúng tôi bắt đầu làm quen với nhau. Một lúc sau, khi tôi biết được một số thông tin của bạn ấy thì lúc đó tôi mới nhận ra đó là Hồng-bạn cũ hồi nhỏ của tôi, chúng tôi quen nhau từ khi mới chỉ 5 tuổi. Nói chuyện xong, tôi mang hành lí và đồ đạc vào nhà. Tôi hỏi bà tôi về Hồng thì bà kể là nhà bạn ấy không được khá giả lắm, bố mẹ đều làm nông nên Hồng phải gồng gánh những việc trong nhà và giúp bố mẹ của mình. Nhưng tôi được biết là bạn ấy học rất giỏi, năm nào cũng được giấy khen và được các thầy cô tuyên dương rất nhiều lại có tinh thần ham học. Hôm sau, tôi rủ Hồng dẫn tôi đi thăm quan các nhà trong xóm rồi cùng nhau hái hoa sen. Đi qua mấy con mương, chúng tôi dừng lại bắt hến, cua với ốc. Bắt được một hồi cũng được nhiều nên chúng tôi bảo nhau về. Hai đứa vừa đi vừa kể câu chuyện vui lắm, chẳng mấy mà về đến nhà. Chúng tôi ngày càng thân với nhau hơn, cả hai đứa đều giúp nhau rất nhiều. Tôi hẹn Hồng ngày mai sẽ sang nhà bạn ấy chơi, nói đùa vu vơ mà bạn ấy cũng gật đầu đồng ý. Đến nhà Hồng chơi. tôi không thấy nhà bạn ấy khá hơn là bao. Chỉ vỏn vẹn có 3 gian đủ cho cả nhà bạn ấy sống, do nhà làm nông nên ba mẹ bạn ấy cũng chăn nuối gà, vịt và cả lợn nữa. Thấy Hồng vất vả, tôi mới hiểu cho hoàn Thời gian sau, gần vào năm học mới, tôi mới chuẩn bị đồ về nhà. Tôi chẳng biết Hồng nghe ở đâu mà cũng biết tôi sắp về. Hôm ấy, Hồng mau mải chạy sang để gặp tôi lần cuối và tôi bắt ngờ khi bạn ấy còn tặng tôi một con gấu bông nữa. Tôi chẳng có gì để tặng nên chỉ ngậm ngùi cảm ơn và xin lỗi Hồng vì không có gì để tặng. Hồng mỉm cười rồi chúng tôi ôm một cái thật chặt để nói lời tạm biệt.Bạn bè là những người quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Tình bạn là tính cảm đáng quý vì vậy chúng ta phải biết trân trọng và giữ gìn. Tôi và Hồng cũng vậy, tuy phải xa nhau một thời gian dài nhưng chúng tôi vẫn mãi yêu quý và trân trọng nhau.
Vào mùa hè năm trước, lúc kì nghỉ hè bắt đầu, tôi được bố mẹ đưa về quê ngoại chơi. Khi bước vào cái ngõ đầu làng, tôi đã thấy trẻ con ríu rít nô đùa với nhau. Cảm giác tuổi thơ một lần nữa lại ùa về trong tôi, đi được một đoạn thì tôi gặp một bạn trạc tuổi tôi. Bạn ấy đến gần và bắt chuyện, chúng tôi bắt đầu làm quen với nhau. Một lúc sau, khi tôi biết được một số thông tin của bạn ấy thì lúc đó tôi mới nhận ra đó là Hồng-bạn cũ hồi nhỏ của tôi, chúng tôi quen nhau từ khi mới chỉ 5 tuổi. Nói chuyện xong, tôi mang hành lí và đồ đạc vào nhà. Tôi hỏi bà tôi về Hồng thì bà kể là nhà bạn ấy không được khá giả lắm, bố mẹ đều làm nông nên Hồng phải gồng gánh những việc trong nhà và giúp bố mẹ của mình. Nhưng tôi được biết là bạn ấy học rất giỏi, năm nào cũng được giấy khen và được các thầy cô tuyên dương rất nhiều lại có tinh thần ham học.
Hôm sau, tôi rủ Hồng dẫn tôi đi thăm quan các nhà trong xóm rồi cùng nhau hái hoa sen. Đi qua mấy con mương, chúng tôi dừng lại bắt hến, cua với ốc. Bắt được một hồi cũng được nhiều nên chúng tôi bảo nhau về. Hai đứa vừa đi vừa kể câu chuyện vui lắm, chẳng mấy mà về đến nhà.
Chúng tôi ngày càng thân với nhau hơn, cả hai đứa đều giúp nhau rất nhiều. Tôi hẹn Hồng ngày mai sẽ sang nhà bạn ấy chơi, nói đùa vu vơ mà bạn ấy cũng gật đầu đồng ý. Đến nhà Hồng chơi. tôi không thấy nhà bạn ấy khá hơn là bao. Chỉ vỏn vẹn có 3 gian đủ cho cả nhà bạn ấy sống, do nhà làm nông nên ba mẹ bạn ấy cũng chăn nuối gà, vịt và cả lợn nữa. Thấy Hồng vất vả, tôi mới hiểu cho hoàn cảnh của Hồng.
Thời gian sau, gần vào năm học mới, tôi mới chuẩn bị đồ về nhà. Tôi chẳng biết Hồng nghe ở đâu mà cũng biết tôi sắp về. Hôm ấy, Hồng mau mải chạy sang để gặp tôi lần cuối và tôi bắt ngờ khi bạn ấy còn tặng tôi một con gấu bông nữa. Tôi chẳng có gì để tặng nên chỉ ngậm ngùi cảm ơn và xin lỗi Hồng vì không có gì để tặng. Hồng mỉm cười rồi chúng tôi ôm một cái thật chặt để nói lời tạm biệt.
Bạn bè là những người quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Tình bạn là tính cảm đáng quý vì vậy chúng ta phải biết trân trọng và giữ gìn. Tôi và Hồng cũng vậy, tuy phải xa nhau một thời gian dài nhưng chúng tôi vẫn mãi yêu quý và trân trọng nhau.
Vào mùa hè năm trước, lúc kì nghỉ hè bắt đầu, tôi được bố mẹ đưa về quê ngoại chơi. Khi bước vào cái ngõ đầu làng, tôi đã thấy trẻ con ríu rít nô đùa với nhau. Cảm giác tuổi thơ một lần nữa lại ùa về trong tôi, đi được một đoạn thì tôi gặp một bạn trạc tuổi tôi. Bạn ấy đến gần và bắt chuyện, chúng tôi bắt đầu làm quen với nhau. Một lúc sau, khi tôi biết được một số thông tin của bạn ấy thì lúc đó tôi mới nhận ra đó là Hồng-bạn cũ hồi nhỏ của tôi, chúng tôi quen nhau từ khi mới chỉ 5 tuổi. Nói chuyện xong, tôi mang hành lí và đồ đạc vào nhà. Tôi hỏi bà tôi về Hồng thì bà kể là nhà bạn ấy không được khá giả lắm, bố mẹ đều làm nông nên Hồng phải gồng gánh những việc trong nhà và giúp bố mẹ của mình. Nhưng tôi được biết là bạn ấy học rất giỏi, năm nào cũng được giấy khen và được các thầy cô tuyên dương rất nhiều lại có tinh thần ham học.
Hôm sau, tôi rủ Hồng dẫn tôi đi thăm quan các nhà trong xóm rồi cùng nhau hái hoa sen. Đi qua mấy con mương, chúng tôi dừng lại bắt hến, cua với ốc. Bắt được một hồi cũng được nhiều nên chúng tôi bảo nhau về. Hai đứa vừa đi vừa kể câu chuyện vui lắm, chẳng mấy mà về đến nhà.
Chúng tôi ngày càng thân với nhau hơn, cả hai đứa đều giúp nhau rất nhiều. Tôi hẹn Hồng ngày mai sẽ sang nhà bạn ấy chơi, nói đùa vu vơ mà bạn ấy cũng gật đầu đồng ý. Đến nhà Hồng chơi. tôi không thấy nhà bạn ấy khá hơn là bao. Chỉ vỏn vẹn có 3 gian đủ cho cả nhà bạn ấy sống, do nhà làm nông nên ba mẹ bạn ấy cũng chăn nuối gà, vịt và cả lợn nữa. Thấy Hồng vất vả, tôi mới hiểu cho hoàn Thời gian sau, gần vào năm học mới, tôi mới chuẩn bị đồ về nhà. Tôi chẳng biết Hồng nghe ở đâu mà cũng biết tôi sắp về. Hôm ấy, Hồng mau mải chạy sang để gặp tôi lần cuối và tôi bắt ngờ khi bạn ấy còn tặng tôi một con gấu bông nữa. Tôi chẳng có gì để tặng nên chỉ ngậm ngùi cảm ơn và xin lỗi Hồng vì không có gì để tặng. Hồng mỉm cười rồi chúng tôi ôm một cái thật chặt để nói lời tạm biệt.Bạn bè là những người quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Tình bạn là tính cảm đáng quý vì vậy chúng ta phải biết trân trọng và giữ gìn. Tôi và Hồng cũng vậy, tuy phải xa nhau một thời gian dài nhưng chúng tôi vẫn mãi yêu quý và trân trọng nhau.