Tình yêu quê hương đất nước của người tù cách mạng.
(12 đến 15 dòng)
Ko chép gg nhé
E cảm ơn
Những người tù cách mạng, đã vì nước xả thân, vì dân kiên cường chống chọi lại những khắc nghiệt chốn lao tù. Họ có những nỗi nhớ thầm kín, nuốt trọn nước mắt vào lòng khi dứt áo ra đi, rời khỏi những người mẹ, người vợ, người con mà ra chiến tuyến chiến đấu hết mình với một ý chí mãnh liệt là bảo vệ gia đình thân yêu của họ. Ngay cả khi rơi vào tay giặc, họ vẫn cố gắng sống , là cái sự sống day dứt như ngọn lửa chắng thể dập tắt. Trong lòng họ cũng đã chết lặng đi bao phần khi nghĩ đến quê hương, đến người mẹ gùa đang mòn mỏi ngóng con trở về, người vợ trẻ măng ngày đêm khóc hết nước mắt khi nghe giấy báo tử của chồng…họ nghĩ đến đất nước còn chưa thống nhất, chưa độc lập thì họ không thể bị đày đọa tới chết ở đây được. Những mong ước đó chính là động lực để họ có thể quật cường sống tiếp, như một lời ca sống mãi giữa mưa bom bão đạn, cũng mãi hướng về quê hương yêu dấu, chờ ngày đất nước nước được giải phóng, tự do của người tù cách mạng.