viết đoạn văn khoảng 12 câu trình bày cảm nhận của em về 10 câu bài khỏi 3 bài nhớ rừng của thế lữ

viết đoạn văn khoảng 12 câu trình bày cảm nhận của em về 10 câu bài khỏi 3 bài nhớ rừng của thế lữ

2 bình luận về “viết đoạn văn khoảng 12 câu trình bày cảm nhận của em về 10 câu bài khỏi 3 bài nhớ rừng của thế lữ”

  1. # $tnguyencong399$
    # Xin hay nhất ah
    Có nỗi đau nào hơn nỗi đau bị cầm tù ? Có nỗi nhục nào hơn phải làm một thứ đồ chơi cho thiên hạ? Mãi mãi con người không bao giờ biết được tâm trạng u uất buồn đau của một con hổ. Bởi vì con người không phải là giống anh hùng. Con hổ mới thục sự là một vị chúa tể của muôn loài. Con người, nếu bỏ ra hết những trang bị kỹ thuật, bỏ đi những vũ khí tối tân, thì chỉ là một sinh vật yếu hèn trong cái thiên nhiên đầy hoang dại này. Còn hổ kia, trời sinh ra một vóc dáng dũng mãnh, chỉ một tiếng gầm thôi cũng đủ làm cho mọi sinh vật im hơi lặng tiếng.
    Không chỉ mang dòng máu anh hùng trong mình, cuộc đời của con hổ kia cũng là một bản anh hùng ca bất tận, với những ” chiều lênh láng máu sau rừng, đợi chết mảnh hoàng hôn lịm tắt”. Và cũng như những anh hùng thật sự, cũng có lúc hổ ta trở lại cái vẻ ngây thơ, bản tính của muôn loài, khi “say mồi đứng uống ánh trăng tan”. Ta không thể coi hổ như một con vật bình thường, vì nó có những cái mà con người không sao có được. Trong cái nhìn của tác giả, hổ kia suy nghĩ đâu kém con người, nó không tầm thường và giả dối, không yếu hèn và vô tư lự.

    Trả lời
  2. Nhớ rừng không chỉ để lại trong lòng người đọc những tâm sự của chú hổ trong những tháng ngày giam hãm, đầy căm hận và uất ức, Đó còn là bức tranh tranh thiên nhiên tuyệt sắc về núi rừng, được tác giả khắc họa qua khổ 3 của bài thơ. Đó là những đêm trăng thơ mộng, huyền ảo giữa núi rừng. Ánh trăng vàng trên bầu trời tự do tỏa ánh sáng chan hòa lên cảnh vật và thả bóng xuống dòng suối mát trong. Sau một ngày kiếm mồi no nê, chú hổ như say đắm, ngất ngây trước trước ánh trăng đầy mơ mộng. Hổ ta đang đứng trên bờ, say sưa ngắm nhìn cảnh vật đẹp đến say lòng ấy. Hay những ngày mưa giữa núi ngàn, trong tiếng mưa thét gào, dữ dội, chú hổ lặng yên ngắm nhìn giang sơn đổi mới. Và trong ngày mới trong ánh bình minh tinh khôi, muôn loài cỏ cây, chim ca thức giấc, âm thanh của ngày mới như bản hòa ca của núi rừng cho giấc ngủ của hổ thêm “tưng bừng”. Bức tranh có màu, có sắc, có thanh thật sống động và vui tươi biết mất. Và bức tranh cuối khép lại là ánh đỏ rực của máu và mặt trời sắp tắt. Hình tượng chú hổ hiện lên là một loài mãnh thú, là bá chủ của của muôn loài chốn rừng xanh. Chẳng thế mà mặt trời trong đôi mắt của vị chúa sơn lâm cũng trở nên nhỏ bé, chỉ còn là “mảnh mặt trời”. Chỉ bằng vài nét họa, tác giả đã vẽ lên được bức tranh thiên nhiên bao la, rộng lớn, sống động với những nét đẹp tuyệt sắc dù ngày nắng hay mưa, dù khoảnh khắc bình minh hay đêm tối  huyền bí. Và trong nỗi nhớ mong khôn nguôi đó, chú hổ càng thêm buồn bã, tuyệt vọng với hoàn cảnh thực tại để rồi thốt lên tiếng than đau đớn:”Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?”.  Phải chăng đó cũng là tiếng than của nhà thơ trước thực tại đất nước, sống trong cảnh gôn cùm, mất tự do. Khổ thơ thứ ba là  đã vẽ lên bức tranh tứ bình tuyệt sắc của núi rừng và qua đó cũng bộc lộ tâm trạng tiếc nuối của chúa sơn lâm về quá khức vàng son của mình

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới