Phân tích đoạn 1 bài đi bộ ngao du

Phân tích đoạn 1 bài đi bộ ngao du

2 bình luận về “Phân tích đoạn 1 bài đi bộ ngao du”

  1. Tôi chỉ quan niệm được một cách đi ngao du thú vị hơn đi ngược đó là đi bộ ta ưa thích đi lúc nào thì đi ta thích giường lúc nào thì dừng Tao muốn hoạt động nhiều ít thế nào thì tùy ta quan sát khắp nơi ta quay sang phải sang trái ta xem tất cả những gì ta Hay hay ta dừng lại ở tất cả mọi khía cạnh tôi nhìn thấy một dòng sông ư tôi tôi đi men theo sông một khu rừng rộng ước tôi đi vào dưới bóng cây một hang động cơ tôi đến tham quan một mỏ đá ư tôi xem xét các khoáng sản bất cứ đâu tôi yêu thích tôi ưu lại thấy hễ lúc nào tôi thấy chán tôi bỏ đi luôn Tôi chẳng phụ thuộc vào những con ngựa hay gã phu trạm tôi chẳng cần chọn những lỗi đi có sẵn hay những con đường thuận tiện tôi đi qua bất cứ nơi nào con người có thể đi qua tôi xem tất cả những gì mà con người có thể xem và chỉ phụ thuộc vào bản thân tôi tôi hưởng thụ tất cả tự sự do mà con người có thể hưởng thụ Nếu do thời tiết xấu không đi bộ ngao du Tôi thấy chán rồi lúc đó tôi đi ngựa Nếu tôi mệt nhưng emin đá mệt gì lắm đâu em to khỏe và sao em lại mệt được cơ chứ em chẳng về hội khỏe Nếu em dừng lại làm cho em có thể chán được ở chốn nào em cũng có những thứ để giải trí em vào những nhà một người thợ em làm việc em vận động hai cánh tay em cho đôi bàn chân nghỉ ngơi đi bộ ngao du là đi như toilet platon và Pitago tôi khó lòng hiểu được nổi một chiếc da có thể quyết định ngao du cách khác và không xem xét thành nguyên Mình dẫm chân lên và trái đất phô bày phong phú ra trước mắt ai là người yêu mến nông nghiệp chút ít mà lại không muốn biết các sản vật đặc trưng cho khí hậu nhưng nơi mình đi qua và cách thức trồng trọt những đặc sản ấy Ai là người có chút ý hứng thú với tự nhiên học mà lại có thể quyết định đi ngang một khoảng đất mà tôi xem xét nó một đèn đá

    Trả lời
  2.                                           Bài làm
         Em vẫn hay tự hỏi rằng, vì sao thấy vì buổi sáng người ta không dành thêm thời gian cho giấc ngủ của mình mà lại chọn cách dậy thật sớm để đi bộ. Và cho đến khi đọc những trang văn của Ru-xô, một nhà triết học người Pháp, em mới thấm thía hơn vai trò của việc đi bộ đối với đời sống mỗi người qua tác phẩm “Đi bộ ngao du”
          Theo Ru -xô, việc đi bộ là việc vô cùng thiết yếu với nhiều tác dụng và mang lại lợi ích lớn. Thứ nhất, đi bộ như là một cách để ngao du mà không bị ràng buộc bởi ai hay bất kỳ thứ gì khác. Đi bộ giúp ta tự do hơn trên cuộc hành trình của chính mình, muốn nghỉ ngơi hay dừng chân ở chốn nào cũng được. Khi đi bộ cơ thể sẽ trở nên linh hoạt hơn, không bị giới hạn bởi điều gì cả, có thể quan sát được khắp mọi nơi, nhìn mọi vật một cách toàn diện. Đặc biệt, khi đi bộ giúp con người hưởng thụ mọi điều, được giải trí mọi lúc mà chẳng biết mệt mỏi hay chán nản, mọi nơi đều có những nét thú vị riêng, một sức hút riêng thôi thúc sự tìm tòi :”Tôi nhìn thấy một dòng sông ư, tôi đi men theo sông; một khi rừng ư, tôi đi vào dưới bóng cây; một hang động ư, tôi đến thăm quan, một mỏ đá ư, tôi xem xét một khoáng sản…. Em vào nhà một người thợ, em làm việc; em vận động hai cánh tay để cho bàn chân nghỉ ngơi”. Đi bộ như một sự rong chơi thoải mái nhất, đầy thú vị và tiện ích nhất, không một môn thể thao nào có thể thay thế được.
          Thứ hai, đi bộ chính là cách giúp mở mang vốn trí thức, tầm hiểu biết của con người. Tác giả khẳng định: “Đi bộ ngao du là đi như Ta-lét, Pla-tông và Pi-ta-go” tức là việc đi bộ không chỉ để ngao du mà phải mang lại cho ta tri thức phong phú, dồi dào hơn, gắn với tự nhiên và thực tiễn hơn. Không có nhà khoa học nào mà không đi bộ như một cách quan sát tỉ mỉ, khám phá bản chất của hiện tượng, của sự vật trong thiên nhiên. “Ai là người yêu mến nông nghiệp… không tìm các nguyên liệu hoá thạch”. Những hiểu biết về nông nghiệp, khoáng sản, cây trồng, hoa lá… đều thông qua đi bộ để tìm hiểu, sưu tập.
    Đi bộ là cuộc hành trình giúp ta chiếm lĩnh vốn trí thức đầy thú vị và mới lạ, là cách để khám phá tự nhiên vô cùng hữu hiệu, xác thực. Khác với các triết gia phòng khách với những hiểu biết hời hợt, qua loa trên lý thuyết, thiếu ý niệm về tự nhiên thì kẻ đi bộ sẽ đào sâu vào thực tiễn nhất, khám phá những tầng sâu bản chất nhất của sự vật, bởi vậy mà ông tin rằng phòng sưu tập của Ê-min chính là một trái đất mà mọi vật đều được sắp xếp hợp lý nhất.
         Thứ ba, điều thiết yếu nhất là đi bộ mang lại cho con người sức khoẻ – nhân tố vô cùng quan trọng trong sự sống con người. Đồng thời, nó giúp tinh thần trở nên phấn chấn và vui vẻ vô cùng mà không một phương tiện nào có thể mang lại được. Khác xa với vẻ cáu kỉnh, buồn bã cô đơn của những kẻ quyền cao ngồi trong xe ngựa êm kia thì đi bộ giúp cho con người thư giãn, bữa cơm ngon lành hơn, giấc ngủ ngon và sâu hơn. Tất thảy, nó giúp ta rất nhiều trong rèn luyện sức khỏe và nuôi dưỡng tinh thần thoải mái mỗi ngày.
        Ru-xô bằng ngòi bút và tư duy, kinh nghiệm của mình đã đưa ra những quan điểm đúng đắn với lập luận chặt chẽ, những hình ảnh dẫn chứng vô cùng sinh động, thuyết phục và gắn với thực tế cuộc sống, giọng điệu tự nhiên,gần gũi đã cho thấy được điều thiết yếu của việc đi bộ ngao du. Học xong bài học, ta thấy một tâm hồn yêu tự do và khao khát khám phá tự nhiên của tác giả.
     

    Trả lời

Viết một bình luận