Quê hương tôi có con sông xanh biếc Nước gương trong soi tóc những hàng tre Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè Tỏa nắng xuống lò

Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng.
Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỉ niệm của dòng trôi?
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ
Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam nước Việt thân yêu
(Nhớ con sông quê hương – Tế Hanh)
Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính (1.0).
Câu 2: Chỉ ra biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ. (1.0).
Câu 3: Nêu tác dụng của biện pháp tu từ đã tìm được. (1.0).



Viết một bình luận

Câu hỏi mới