Tôi lặng lẽ gật đầu và quấy quả chạy về nhà để kịp thu dọn đồ đạc. Sau khi chào từ biệt mọi người trong nhà, cả bà Sáu lẫn n

Tôi lặng lẽ gật đầu và quấy quả chạy về nhà để kịp thu dọn đồ đạc. Sau khi chào từ biệt mọi người trong nhà, cả bà Sáu lẫn người mẹ tội nghiệp của chị Ngà, tôi ngậm ngùi quay lưng bước qua ngách cửa, vội vàng như người chạy trốn. Nhưng khi băng qua sân, mắt chạm phải dãy cúc vàng từ nay không người nâng niu chăm sóc, lòng tôi bất giác chùng xuống và đôi chân bỗng dưng nặng nề không bước nổi. Những cánh hoa vàng mỏng manh kia rồi đây biết sẽ đem lại niềm vui cho tâm hồn ai trong những ngày sắp tới khi chị Ngà đã vĩnh viễn ra đi và tôi cũng đang từ bỏ nơi này? Chiều nay tôi ra đi, tuổi thơ tôi ở lại, mối tình đầu của tôi ở lại và màu hoa kỷ niệm kia cũng ngập ngừng ở lại. Ðừng buồn hoa cúc nhé, tao cũng như mày thôi, từ nay trở đi mỗi khi hoàng hôn buông xuống, trái tim lẻ loi trong ngực tao sẽ luôn đớn đau khi nhớ tới một người… ”

NÊU NỘI DUNG CHÍNH CỦA ĐOẠN TRÍCH TRÊN

2 bình luận về “Tôi lặng lẽ gật đầu và quấy quả chạy về nhà để kịp thu dọn đồ đạc. Sau khi chào từ biệt mọi người trong nhà, cả bà Sáu lẫn n”

  1.    Nhân vật trữ tình trong bài thật đáng thương , sắp phải ra đi nhưng vẫn không thể nào hết tiếc nuối với tuổi thơ của mình , tiếc nuối về cái mối tình đầu vu vơ . Ra đi nhưng vẫn nhớ về một tuổi thơ ở lại , ngậm ngùi nhớ về mỗi tính đầu của mình rồi đã nghĩ đến những bông hoa cúc với trái tim lẻ loi khi nhớ đến một người đã xa ……
     ( nội dung chính nên viết ngắn 🙂 
    nocopy

    Trả lời
  2. – Nội dung chính : 
    + Nhân vật ” tôi ” phải ra đi nhưng vẫn không nguôi tiếc nuối về một thời tuổi thơ đẹp đẽ , vẫn còn chút gì đó nhớ nhung . 

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới