Tôi muốn nói với các bạn câu chuyện làm Việt luận và học Việt văn, luôn thể giãi bày hết nỗi khổ tâm của người anh các bạn đã

Tôi muốn nói với các bạn câu chuyện làm Việt luận và học Việt văn, luôn thể giãi bày hết nỗi khổ tâm của người anh các bạn đã đeo một cái nghiệp vào người: nghiệp dạy tiếng mẹ đẻ.
Nỗi buồn thứ nhất là thấy các bạn có quan niệm học tủ. Ông thầy dạy giỏi đối với các bạn là ông thầy giảng và soạn sách đúng tủ.
Nói làm sao cho các bạn hiểu rằng trong 7, 8 năm trời, nào nhận xét, đọc sách, xem truyện, giảng văn, nào tập dùng chữ, đặt câu, dàn ý, làm bài, tôi thiết tưởng một học sinh, với khiếu thông minh, trí nhớ trung bình, không có lí do gì phải nhấm bút trước một đề văn trong kì thi viết.
Sự học mà đã hạ xuống là học tủ thì chúng tôi cũng không còn cần làm việc cùng các bạn nữa. Sao không có một hãng nào đó in ra độ 500 bài làm sẵn để học sinh cứ việc mang về học thuộc như con vẹt, rồi đem nguyên văn chép lại cho hội đồng chấm thi duyệt xem chép sai hay đúng, việc gì còn phải lôi thôi bày đặt ra chương trình học tập để bắt trẻ em ngày ngày phải đến trường?
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích trên là gì?
Câu 2: Nêu nội dung của đoạn trích trên bằng một câu văn ngắn

1 bình luận về “Tôi muốn nói với các bạn câu chuyện làm Việt luận và học Việt văn, luôn thể giãi bày hết nỗi khổ tâm của người anh các bạn đã”

  1. Câu 1: 
    – Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận. 
    *Giải thích: 
    – Đoạn trích trên bàn về vấn đề học vẹt, học tủ của giới trẻ hiện nay. 
    __________________________________________________
    Câu 2: 
    – Nội dung: Đoạn trích trên nói về thực trạng đáng báo động của việc học tủ, học vẹt của giới trẻ và xã hội hiện nay. 

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới