trong đoạn tríchGiá như cổ tục lạc hậu…cho kì nát vụn mới thôi Tại sao tác lại viết như vậy? cảm nhận củ

trong đoạn tríchGiá như cổ tục lạc hậu…cho kì nát vụn mới thôi Tại sao tác lại viết như vậy? cảm nhận của em về bé Hồng trong câu văn
Giúp mik với ah mik đang cần gấp

1 bình luận về “trong đoạn tríchGiá như cổ tục lạc hậu…cho kì nát vụn mới thôi Tại sao tác lại viết như vậy? cảm nhận củ”

  1. Đoạn trích : [….] “Giá những cổ tục đã đày đoạ mẹ tôi là một vật như hòn đá hay cục thuỷ tinh, đầu mẩu gỗ, tôi quyết vồ ngay lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kì nát vụn mới thôi” (Trích SGK Ngữ Văn 8 trang 16)
    Lí do tác giả lại viết như vậy : Trong nỗi nghẹn ngào, cổ họng đã nghẹn ứ khóc không thành tiếng, những cảm xúc trong tâm hồn chú bé Hồng đã được khắc hoạ một cách tự nhiên, chân thực. Trong lòng em lúc đó đang sôi sục một nỗi uất hận, căm phẫn, kịch liệt công kích một xã hội phong kiến đầy rẫy những cổ tục lạc hậu thể hiện cho sự bất công, chính nó đã đưa đẩy người phụ nữ đương thời (mẹ em) vào bước đường cùng không lối thoát. Nỗi căm hờn cực độ ấy bắt nguồn từ thứ tình cảm trong sáng và cao cả khác – lòng yêu thương vô bờ, sự thấu hiểu, cảm thông sâu sắc dành cho người mẹ đã bị cái tội goá chồng, nợ nần cùng túng đến độ phải bỏ chú bơ vơ mà đi tha hương cầu thực.
    Cảm nhận của em về bé Hồng trong câu văn : Một cậu bé giàu tình yêu thương, mang trong mình tâm hồn đa cảm, thấu hiểu nỗi lòng và cảm thương cho những nỗi khổ đang đày đoạ người mẹ mà bản thân hằng yêu mến. Dù cho bao lời khinh miệt, rắp tâm tanh bẩn, những hoài nghi được reo rắc từ họ hàng, chú chỉ thương mà không nỡ giận, vẫn dành cho mẹ một thứ tình cảm thiêng liêng, một niềm tin yêu mãnh liệt. Một thứ tình yêu đáng ngợi ca!

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới