Viết bài văn biểu cảm về mẹ YC: – các ý chặt chẽ – ko lệch trọng tâm – đọc cuốn hút – hay – … NL: hay bth thì t cho chíu b

Viết bài văn biểu cảm về mẹ
YC:
– các ý chặt chẽ
– ko lệch trọng tâm
– đọc cuốn hút
– hay
– …
NL: hay bth thì t cho chíu bốc 500 đỉm còn hay woa thì 1000 đỉm 🙂

2 bình luận về “Viết bài văn biểu cảm về mẹ YC: – các ý chặt chẽ – ko lệch trọng tâm – đọc cuốn hút – hay – … NL: hay bth thì t cho chíu b”

  1. “Mẹ”! Một tiếng gọi thiêng liêng mà có lẽ là đời người ta chỉ gọi tiếng ấy giành cho người đã mang nặng đẻ đau 9 tháng 10 ngày sinh ra mình. 
    Mẹ tôi tên là Khanh năm nay 40 tuổi đang sống cùng mái ấm nhỏ tại thành phố Hồ Chí Minh nhộn nhịp. Hiện tại mẹ tôi đang làm giáo viên cho một công ty xuất khẩu thực phẩm. Mẹ cao 1m75 dù đã U50 nhưng vẫn xinh đẹp với dáng mảnh khảnh, tuy làn da không rạng sáng trắng ngời mà có phần ngâm đen nhưng mỗi khi chạm vào làn da ấy của mẹ tôi vẫn luôn cảm thấy như có một dòng chảy mát mẻ đi sâu vào người mình. Mẹ có đôi bàn tay tuy gân guốc do vất vả nhưng ngược lại mỗi khi chải tóc cho tôi thì đôi bàn tay ấy nhẹ nhàng, mân mê từng cọng tóc và hết sức nhẹ nhàng trên từng đường lược chỉ vì sợ tôi lâu.
    Tôi còn có một em trai năm nay 11 tuổi, vì hai chị em học cùng trường nên việc đưa đón cũng rất dễ dàng. Khổ nổi hai chị em tôi lại kén ăn, chừa những món tủ thì còn lại chỉ có đồ ăn mẹ nấu chúng tôi mới ăn nên mẹ đều phải dậy lúc 5h45 hằng ngày để chuẩn bị đồ ăn sáng cho chị em tôi. Nào là sandwich trứng, kimbap, súp cua,… Tất cả những món ăn ấy đều tử đôi bàn tay gân guốc của mẹ làm nên, chúng tôi luôn ăn hết chứ không bao giờ lãng phí bởi hiểu rõ khi làm mẹ đã đặt rất nhiều tình thương vào.
    Công việc của mẹ một tháng thu nhập chỉ có 20 triệu, thế nhưng mẹ lại phải lo nào là tiền điện nước, tiền chợ, tiền học rồi gửi tiền về cho ông bà ngoại của tôi. Cực khổ là vậy nhưng chúng tôi chưa bao giờ thấy mẹ than thở hay tỏ ra mệt mỏi, dù khó khăn đến mấy mẹ vẫn luôn cố gắng để chị em tôi được ăn học đầy đủ, bằng bạn bằng bè chứ không để chúng tôi thiếu thốn. Mẹ cho hai chị em đi học thêm lại mỗi ngày cho mỗi đứa 10 nghìn tiêu quà.
    Chắc hẳn bạn đang hỏi ba tôi đâu đúng không? Mẹ tôi là mẹ đơn thân, năm 21 tuổi vừa lấy được bằng tốt nghiệp trong lúc ăn tiệc mừng cùng bạn bè mẹ đã hơi quá chén và…. Chuyện ấy đã xảy ra. “Cha”, cái người mà chúng tôi chỉ nhìn thấy qua những tấm hình cũ của mẹ đã bỏ trốn ngay khi biết mẹ có thai, như vậy đã đành nhưng sau đó…. Khi ông ấy quay lại mọi người đều ngỡ ông đã hối cải, nào ngờ ông một lần nữa cùng mẹ tôi tạo ra một hình hài, rồi ôm hết tiền tiết kiệm của mẹ hơn 60 triệu bỏ đi không quay lại nữa. Đương nhiên chuyện này mẹ không kể với chúng tôi, mà là bà ngoại. Ông bà lúc đó còn có sức để chăm lo cho chị em tôi hộ mẹ, nhưng giờ ông bà đã có tuổi mà mẹ là con độc nhất nên tất cả trách nhiệm đều đổ lên đôi bờ vai gầy guộc của mẹ.
    Những lúc tôi hay thằng Bo – em trai tôi gây ra lỗi lầm tuy mẹ có trách nhẹ hoặc thậm chí là đánh nhưng chúng tôi không giận mẹ mà ngược lại thấy giận mình vì đã làm mẹ buồn, lúc ấy chúng tôi ân hận vô cùng. Mỗi đêm chị em tôi bệnh, đều là mẹ ở bên chăm sóc, hết lời động viện chúng tôi. Cùng chị em tôi vượt qua cơn thập tử nhất sinh nguy hiểm kia. Vì thế nên tuy không có cha nhưng chúng tôi chưa bao giờ cảm thấy thiếu thốn, vì mẹ Khanh không chỉ là mẹ mà còn là ba, là người mẹ tuyệt vời nhất.
    Biết mẹ khổ cực nên chị em tôi luôn cố gắng học tập thật giỏi, tôi 8 năm trời đều đạt giấy khen và điều ấy làm tôi thấy tự hào vì mình đã phần nào khiến mẹ vui lên, an ủi vết thương lòng sâu bên trong mẹ. Tôi tự nhủ sẽ cố gắng hơn nữa học tập thật tốt để mẹ vui lòng và hãnh diện về con của mình.
    @Hongphucnguyen

    Trả lời
  2. Tình mẹ ấm áp nhẹ nhàng tựa như một đóa hoa cúc của những năm tháng mơn mởn đầy đẹp đẽ và xanh tươi.
    Mẹ tôi là một người phụ nữ kì lạ, chắc hẳn giống như những năm tháng nhẹ nhàng và đầy thanh thuần của thế gian, bà kì lạ đến khó hiểu. Bà không thích đồ trang sức, bà không thích đá quý, bà không cần tiền, cũng chả cầu dục vọng, thứ bà cần chỉ là những năm tháng được tôi chứng kiến lên khôn nguôi. Bà cần cù lắm, mỗi sáng sớm ra và cả những lúc sau này tôi rơi lệ, bà vẫn luôn đứng bên cạnh, làm ngọn gió và ôm chặt lấy tấm hồn của tôi. Đừng hỏi tôi, giữa muôn vàn vì sao và cả những áng mây trời, tại sao tôi lại cho rằng mắt mẹ tôi lại đẹp đến vậy? Mắt của mẹ tôi, đôi mắt nhuốm đầy màu sự hoài cựu, đầy thời gian, nó đẹp đẽ, không quá chói chang như ánh mặt trời, nhưng nó có thể phủ lấy tấm hồn tôi ánh nguyệt quang. Tựa như biết bao năm chạy đuổi ở chốn phồn hoa, bà đã có được đôi mắt để nhìn thấu tâm can người khác, bà dùng nó để an ủi tôi mỗi khi buồn, bà dùng nó để dõi theo từng con đường, từng bước chân của tôi đi. Bà nhìn ngắm đứa nhỏ của bà chạy trên từng con đường đời. Bà nhìn tôi kể cả những lúc tôi dại khờ nhất. Tựa như những kẻ mộng mơ, tôi không muốn tỉnh giấc, nơi mà tình mẫu tử vẫn luôn ở đó, vẫn luôn ôm chặt và nhje nhàng an ủi tôi trong những chốn mộng xưa cũ kĩ và trong cả những năm tháng bên hè đầy đau thương. Nhưng đâu ai chống lại được sự khốc liệt của thời gian, mái tóc đen đẹp của bà ngày nào giờ đã phủ đầy mùi của hương khói, đôi mắt không chút nếp nhăn ngày ấy giờ đây đã chi chít tàn nhang. Tựa như một cây cổ thụ cũng đến thời điểm nghỉ ngơi, nhưng bà vẫn không ngừng bên cạnh, theo dõi tôi trên cả quảng đường đời, tôi cứ chạy, cứ lớn khôn, cứ thế mà dần rời xa vòng tay mẹ. Nhưng làm sao tôi hiểu được, mẹ chưa bao giờ rời xa tôi, bà vẫn đắm chìm ánh mắt ở đó, vẫn luôn bên cạnh mỗi khi tôi cần, vẫn luôn là ngọn gió đi theo khắp nẻo đường tôi đi. Và tôi, trong những năm tháng vẩn vơ giữa chốn phồn hoa thành thị, tôi chợt nhớ đến năm tháng có người phụ nữ vẫn luôn ở nhà chờ tôi, vẫn luôn đợi tôi về và ở đó vẫn luôn có những bữa cơm thơm ngon. Người phụ nữ ấy vẫn luôn là thiên sứ trong những năm tháng đen tối và mệt mỏi nhất của tôi, bà kéo tôi ra khỏi vũng lầy của sự sa đọa, trao cho tôi hết thảy những món quà tuyệt vời của thế gian này, món quà ấy chính là tình mẫu tử.
    Sau này, dù cho vạn vật có thay đổi, dù cho mùi hương của hoa cúc có trôi đi mất, dù cho không còn bất kì ai ngắm nhìn cây cổ thụ, tình yêu của tôi, tình yêu của mẹ, sẽ mãi là một thứ vĩnh cửu, vĩnh hằng, sẽ luôn ở đó. Cảm ơn mẹ, vì đời này đã là mẹ của con, và cảm ơn trời đất vì đã cho con làm con của mẹ.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới