Viết một đoạn văn trong đó có sử dụng câu nghi vấn , câu trần thuật , câu cầu khiến

Viết một đoạn văn trong đó có sử dụng câu nghi vấn , câu trần thuật , câu cầu khiến

2 bình luận về “Viết một đoạn văn trong đó có sử dụng câu nghi vấn , câu trần thuật , câu cầu khiến”

  1. $\text{Bài làm:}$
    Hồi ấy, tôi đâu biết rằng lí do vì sao mà mẹ tôi cứ suốt ngày so sánh tôi với con nhà người ta. Bà cứ so sánh những khi tôi điểm kém, so sánh với con nhà người ta rằng: “Con họ bây giờ đã biết kiếm tiền rồi cơ đấy, nhìn lại con mình thì chả ra gì cả.” Những lúc bị rầy cho một trận xong, trong tôi cứ luôn đặt ra cho mình câu hỏi: “Tại sao mẹ cứ luôn so sánh mình với con nhà khác vậy? Mình đâu có thua kém họ lắm đâu!” Ôi! Đời người ngắn ngủi lắm, rồi sau này bạn trưởng thành, liệu bạn sẽ còn được nghe thấy tiếng mẹ mình la rầy nữa không? Nếu được quay lại thời gian, tôi sẽ chọn cách nói với mẹ mình: Mẹ đừng so sánh con với con người ta nữa! Con sẽ sửa lỗi lầm ạ!”. Rồi không chừng, câu chuyện của tôi sẽ theo một chiều hướng khác? Tôi cũng sẽ không day dắt vì hiểu lầm người mẹ kính yêu của mình…
    Câu trần thuật: “Hồi ấy, tôi đâu biết rằng lí do vì sao mà mẹ tôi cứ suốt ngày so sánh tôi với con nhà người ta.”
    Đặc điểm: không có đặc điểm dấu hiệu của các câu nghi vấn, cầu khiến, cảm thán.
    -> câu trần thuật.
    Câu nghi vấn: “Tại sao mẹ cứ luôn so sánh mình với con nhà khác vậy?”
    Đặc điểm:
    + Có từ nghi vấn: Tại sao
    + Kết thúc bằng dấu (?)
    -> câu nghi vấn
    Câu cầu khiến: “Mẹ đừng so sánh con với con người ta nữa!”
    Đặc điểm:
    + Có từ cầu khiến: đừng
    + Kết thúc bằng dấu (!)
    -> câu cầu khiến.

    Trả lời
  2. Tôi tự hỏi chính bản thân mình rằng: thứ bất hạnh nhất trên thế gian này mà trẻ em phải chịu là gì? Không còn suy nghĩ mà mỗi chúng ta đã có một đáp án khá tương đồng nhau đấy. Chính là không có mẹ. Không phải ai sinh ra cũng được hạnh phúc, không phải ai cũng được may mắn, “sống trong nhung lụa” như chúng ta. Bản thân tôi hiểu được rằng mẹ chính là một điều quý giá và thiêng liêng nhất cuộc đời, người nuôi lớn và dạy dỗ chúng ta lớn nên người, cùng ta đồng hành suốt chặng đường bước tiến vào đời, an ủi chúng ta mỗi khi ta thất bại và luôn bảo vệ che chở mặc cho thế giới có ra sao. Và mỗi người hãy tự cảm thấy may mắn và hạnh phúc khi bản thân còn có mẹ, có gia đình ở bên cạnh động viên, làm điểm tựa tinh thần cho chúng ta trên con đường đời đầy gian nan và khổ ải. Người mẹ chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim của mỗi người. Hãy để cho mẹ được vui vẻ, hãy tận hưởng những phút giây thật ấm áp bên vòng tay người mẹ mà phải hiếu thảo, làm những điều thật ý nghĩa cho “luồng sáng” của đời ta.
    @ Câu trần thuật (câu kể): Bản thân tôi hiểu được rằng mẹ chính là một điều quý giá và thiêng liêng nhất cuộc đời, người nuôi lớn và dạy dỗ chúng ta lớn nên người, cùng ta đồng hành suốt chặng đường bước tiến vào đời, an ủi chúng ta mỗi khi ta thất bại và luôn bảo vệ che chở mặc cho thế giới có ra sao.
    @ Câu nghi vấn (câu hỏi): Tôi tự hỏi chính bản thân mình rằng: thứ bất hạnh nhất trên thế gian này mà trẻ em phải chịu là gì?
    @ Câu cầu khiến: Hãy để cho mẹ được vui vẻ, hãy tận hưởng những phút giây thật ấm áp bên vòng tay người mẹ mà phải hiếu thảo, làm những điều thật ý nghĩa cho “luồng sáng” của đời ta.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới