Chỉ cần đặt cho mình câu có sử dụng khởi ngữ và phép nối trong đề này thôi (CHỈ ĐẶT CÂU THÔI) Viết đoạn văn diễn dịch 12 câu

Chỉ cần đặt cho mình câu có sử dụng khởi ngữ và phép nối trong đề này thôi (CHỈ ĐẶT CÂU THÔI)
Viết đoạn văn diễn dịch 12 câu phân tích khổ thơ thứ 2 của bài Mùa xuân nho nhỏ (mùa xuân đất nước)

2 bình luận về “Chỉ cần đặt cho mình câu có sử dụng khởi ngữ và phép nối trong đề này thôi (CHỈ ĐẶT CÂU THÔI) Viết đoạn văn diễn dịch 12 câu”

  1. *Câu có sử dụng khởi ngữ : 
    +Còn , về , đối với + ….. , CN – VN 
    +Đối với tác giả , hình ảnh lộc xuân theo người ra trận và theo người ra đồng càng làm đẹp cho ý thơ với cuộc sống lao động, chiến đấu ,xây dựng và bảo vệ là hai nhiệm vụ không thể tách rời.
    *Câu có sử dụng phép nối :
    +Phép nối : Dùng quan hệ từ đặt ở đầu câu văn.
    + Bên cạnh đó , từ “lộc” còn mang sức sống , sức mạnh của con người. 
    #C365????

    Trả lời
  2. Về các môn tự nhiên, Nam là người học rất giỏi.
    “Về các môn tự nhiên” là khởi ngữ, Nam là chủ ngữ.
    Từ mùa xuân của thiên nhiên, trời đất nhà thơ chuyển sang cảm nhận về mùa xuân của đất nước. Tác giả hướng tình cảm của mình tới những con người đang làm đẹp mùa xuân:
    Mùa xuân người cầm súng
    Lộc dắt đầy trên lưng
    Mùa xuân người ra đồng
    Lộc trải dài nương mạ.
    Những câu thơ tạo ra hình ảnh sóng đôi đẹp như hai vế của câu đối mừng xuân nói về những người chiến sỹ bảo vệ và những người lao động dựng xây đất nước. “Lộc” theo bước chân người cầm súng ra trận, theo bàn tay người lao động ra đồng và gieo mùa xuân đến khắp mọi miền đất nước. Có lẽ bởi vậy mà không khí khẩn trương, rộn ràng, náo nức lan tỏa khắp tứ thơ:
    Tất cả như hối hả
    Tất cả như xôn xao.
    Điệp từ “tất cả”, từ láy “hối hả”, “xôn xao” tạo nên nhịp điệu mùa xuân hối hả, hào hùng, mở ra những cảm nhận chan chứa tự hào về đất nước:
    Đất nước bốn ngàn năm
    Vất vả và gian lao
    Đất nước như vì sao
    Cứ đi lên phía trước
    Hình ảnh so sánh đẹp: “đất nước như vì sao” toả sáng, luôn vận động và phát triển không ngừng, có ý nghĩa định hướng, giục giã mọi người hăng say cống hiến xây dựng quê hương
    Trước mùa xuân của đất nước, nhà thơ tâm niệm về mùa xuân riêng của mỗi cuộc đời và dạt dào một khát vọng hiến dâng:
    Ta làm con chim hót
    Ta làm một cành hoa
    Ta nhập vào hoà ca
    Một nốt trầm xao xuyến.
    Nếu ở đầu bài thơ tác giả miêu tả những hình ảnh làm đẹp thêm, tô điểm thêm cho mùa xuân là âm thanh náo nức vang trời của tiếng chim chiền chiện và sắc màu tím biếc dịu dàng của cánh lục bình nhỏ trên sông thì ở đây tứ thơ được lặp lại, tạo ra sự đối ứng chặt chẽ. Tác giả mong muốn được làm bông hoa tỏa ngát hương, con chim mang tiếng hót và nốt trầm xao xuyến để hiến dâng nhưng không làm mất đi nét riêng của mỗi người. Đó thực sự là lời tâm niệm chân thành, tha thiết, khiêm nhường và khát khao được cống hiến phần tinh túy nhất của mình làm đẹp thêm mùa xuân của quê hương, xứ sở mà không bị giới hạn bởi thời gian, tuổi tác:
    Một mùa xuân nho nhỏ
    Lặng lẽ dâng cho đời
    Dù là tuổi hai mươi
    Dù là khi tóc bạc
    “Mùa xuân nho nhỏ” là một sáng tạo bất ngờ, độc đáo mà tự nhiên, hợp lý của nhà thơ, bởi mùa xuân vốn là một khái niệm chỉ thời gian thế mà ở đây “mùa xuân” lại có khối, có hình, một hình hài nho nhỏ thật xinh xắn. Mùa xuân đã trở thành một ẩn dụ nói về khát vọng, một lẽ sống cao đẹp, một ý thức khiêm nhường góp sức mình làm đẹp thêm mùa xuân của thiên nhiên, đất nước. Điệp từ “dù là” đặt ở đầu hai câu thơ liên tiếp có ý nghĩa khẳng định cho khát vọng dâng hiến miệt mài, không mệt mỏi của tác giả.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới