Mẹ tôi bảo:
Con sống không nhất thiết phải làm vừa lòng tất cả bạn bè, và chắc chắn tất cả bạn bè không bao giờ hài lòng hết về con, dù con có làm gì đi nữa. Nhưng con cũng đừng sống để bạn bè phải chọn cách xa lánh con, bởi vì:
Bố mẹ vì tình thương dành cho con có thể đối xử thiên vị với con. Nhưng bạn bè mới là người dạy cho con trưởng thành.
Bố mẹ là mái nhà của con, là nơi bình yên của con nhưng khi con ra ngoài, con không thể nào đơn độc được, con là gì cũng phải cần có bạn bè.
Gia đình là tài sản sẵn có của con, con sinh ra đã có một gia đình, nhưng bạn bè là tài sản phải do chính hai bàn tay con tạo dựng nên. Nếu con không tạo dựng được những tài sản mang tên bạn bè thì con chính là người thất bại!
Và nếu suốt cả đời con không thể có bạn tốt, thì điều đó không phải là lỗi của bạn mà là lỗi của chính con.
Câu 1. Theo em tại sao tác giả lại đặt từ tài sản vào dấu ngoặc kép trong câu sau:
Gia đình là tài sản sẵn có của con, con sinh ra đã có một gia đình, nhưng bạn bè là tài sản phải do chính hai bàn tay con tạo dựng nên. Nếu con không tạo dựng được những tài sản mang tên bạn bè thì con chính là người thất bại!
Mik đag cần gấp nha
2 bình luận về “Mẹ tôi bảo: Con sống không nhất thiết phải làm vừa lòng tất cả bạn bè, và chắc chắn tất cả bạn bè không bao giờ hài lòng hết”