“…Người đồng mình thương lắm con ơi Cao đo nỗi buồn Xa nuôi chí lớn Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn Sống trên đá không chê đá

“…Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con.””
Viết bài văn trình bày cảm nhận của em về đoạn thơ trên, từ đó nếu suy nghĩ về trách nhiệm của mỗi người đối với gia đình quê hương
KHÔNG CHÉP MẠNG

1 bình luận về ““…Người đồng mình thương lắm con ơi Cao đo nỗi buồn Xa nuôi chí lớn Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn Sống trên đá không chê đá”

  1. hình ảnh người đồng mình đơn sơ , giản dị và mộc mạc . Cho ta thấy được tâm hồn của họ rất trong sáng của con người miền núi ở chốn núi rừng . họ không chỉ là những con người con người , tình nghĩa , gắn bó sâu sắc với quê huơng nơi mình sinh ra và lớn lên . Điều đó chứng tỏ được ý chí mãnh liệt vượt qua sự nghèo đói, tự tin vào những giá trị đích thực , vĩnh cửu của nền văn hóa dân tộc việt nam 

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới