Đọc đoạn trích: Cuộc đời của mỗi chúng ta có thể ví như một con đường với hàng ngàn khúc quanh co, đến khúc quanh nào chúng ta cũng bắt buộc phải có những lựa chọn. Chọn hướng đi, chọn phương án, chọn kẻ đồng hành, chọn những trang bị, chọn thời điểm hành động. Rất nhiều khi chúng ta không có quyền lựa chọn, hoặc không biết lựa chọn. Nhưng rồi cuối cùng chúng ta cũng bắt buộc phải bước tiếp. Đôi khi không biết đi đâu nhưng cũng vẫn đi, giấc mơ tiến tới tương lai mạnh tới mức trở thành ám ảnh, cho dù tương lai còn mù mờ. Cuộc đời dù là tiến hay lùi, vẫn phải tiếp tục bước đi. Cá nhân tôi trong suốt bấy nhiêu năm gặp toàn những tình huống lạ kì. Nhiều lần như thế, lần nào cũng vậy: phải đưa ra một quyết định, phải lựa chọn, và sau đó mọi việc tiếp diễn như không cần tới mình. Mỗi lần mình tìm giải pháp, tìm hướng đi là một lần số mệnh đẩy mình vào một lộ trình không muốn, mà mình chẳng biết trước là tốt hay xấu. Tôi sang Pháp năm mười bảy tuổi, chẳng chọn đi, mà cũng chẳng chọn Pháp. Tôi tốt nghiệp kĩ sư, mà lại nghĩ cho cùng thì mình chưa bao giờ mơ làm kĩ sư, họa may làm bác sĩ hay kiến trúc sư như mẹ tôi từng mong mỏi. Tôi cũng chưa bao giờ mơ đến quyền lực, nhưng rồi cuộc đời nghề nghiệp đã đưa tôi vào những vị trí quyền lực của năm châu. Một chuyện lạ khác tuy tôi là kĩ sư cầu đường, nhưng chưa bao giờ tôi thiết kế cây cầu hay xây một con đường nào cho ai đi. Tôi đã làm tư vấn về kinh tế và đã dạy kinh tế trong trường đại học nhưng chưa bao giờ học kinh tế. Tôi đã làm chuyên gia quy hoạch vùng và chỉnh trang lãnh thổ, một môn hoàn toàn xa lạ. Tôi đã làm nghề buôn bán những nhà máy điện khổng lồ tuy chưa bao giờ học về điện lực. Tôi đã làm lãnh đạo doanh nghiệp đường sắt, mê – trô và cao tốc trong khi trước đó tôi chưa có chút ý niệm gì về kĩ nghệ giao thông. Tôi đã chủ trì một tập đoàn làm nghề lọc nước và phân phối nước lọc cho các đô thị từ nước sông trong khi tôi chưa bao giờ bước chân vào môn hóa. Chưa hết, tôi sinh ra làm người Việt nhưng suốt cuộc đời nghề nghiệp lại tại vị ở nước ngoài. Nắm vững tiếng Pháp thì cuộc đời lại đưa đẩy tôi sang làm việc ở xứ nói tiếng Anh, thậm chí tiếng Bồ Đào Nha. (Theo Phan Văn Trường, Một đời như kẻ tìm đường, NXB Trẻ, thành phố Hồ Chí Minh, 2020, tr.21 – 23, dẫn theo SGK Ngữ văn 10 tập 2 Kết nối, 2022)
Thực hiện các yêu cầu sau:
Câu 1 (0,5 điểm). Xác định các thao tác lập luận trong đoạn trích trên.
Câu 2 (0,5 điểm). Chỉ ra hai phép liên kết câu trong đoạn trích trên.
Câu 3 (1,0 điểm). Anh/chị có đồng ý với ý kiến của tác giả Cuộc đời dù là tiến hay lùi, vẫn phải tiếp tục bước đi hay không? Vì sao?
Câu 4 (1,0 điểm). Thông điệp có ý nghĩa nhất đối với anh/ chị được rút ra từ đoạn trích trên là gì?
2 bình luận về “Đọc đoạn trích: Cuộc đời của mỗi chúng ta có thể ví như một con đường với hàng ngàn khúc quanh co, đến khúc quanh nào chú”