phân tích diễn biến nhân vật xi-mông mn đừng chép mạng nha

phân tích diễn biến nhân vật xi-mông
mn đừng chép mạng nha

2 bình luận về “phân tích diễn biến nhân vật xi-mông mn đừng chép mạng nha”

  1. Khi gặp người đàn ông tên là Phi-lip, Xi-mông đã không cầm lòng được mà nói ra lý do mình khóc là vì em không có bố, và khi nghe Phi-lip nói theo anh về nhà thì sẽ cho Xi-mông một ông bố, cậu bé lập tức nín khóc và ngoan ngoãn lên đường về nhà ngay. Điều đó chứng tỏ rằng trong thâm tâm cậu bé tội nghiệp này vô cùng khát khao được có một người bố, thế nên chỉ cần nghe nhắc đến việc mình sẽ có một người bố thì biết bao đớn đau, muộn phiền đều lập tức tan biến hết. Từ đó cho thấy cậu bé Xi-mông vẫn là một đứa trẻ ngây thơ và hồn nhiên, thế nhưng lại trở thành nạn nhân bị xã hội đầy định kiến ngoài kia vùi dập làm tổn thương chỉ vì sự lầm lỡ của người mẹ, chỉ vì em thiếu đi một người cha, mặc dù em chẳng làm nên tội tình gì. Chính cái xã hội đó đó suýt chút nữa cướp đi một đứa trẻ đáng yêu, suýt nữa đã khiến Xi-mông nghĩ đến cái chết khi ở bên cạnh bờ sông vì bị tổn thương sâu sắc, vì cảm thấy quá bế tắc tuyệt vọng.
    Sự khao khát có bố của Xi-mông càng thể hiện rõ khi hỏi Phi-líp có muốn làm bố của mình không, chỉ vì trong tâm hồn ngây thơ của cậu bé nhận thấy Phi-líp là một người đàn ông tốt, đồng thời quan trọng hơn cả là cậu bé không muốn bị bạn bè mắng là không có bố. Có lẽ cậu bé đã rất sợ hãi và tuyệt vọng khi bị cô lập, thế nên khi chỉ cần có chút hy vọng thì em lập tức muốn thoát khỏi cảnh tượng đáng sợ ấy và cách duy nhất là tìm về một người bố. Sự ngây thơ hồn nhiên của em càng khiến người ta cảm thấy xót xa khi Xi-mông hỏi tên Phi-líp và nói rằng từ giờ trở đi Phi-líp là bố của em. Có lẽ rằng cậu bé chưa thực sự hiểu từ bố là gì, thế nhưng trong thâm tâm cậu giờ đây đang cần gấp một người bố để bù đắp vào chỗ trống bấy lâu em vẫn thiếu và để nói cho tất cả mọi người biết rằng em cũng có bố như ai, để bản thân mình không bị thua kém và không bị bắt nạt. Việc đột nhiên có một người bố, đã khiến cho Xi-mông trở nên phấn khởi và vui mừng, em trở nên tự tin hơn khi đứng trước lũ bạn vẫn thường trêu chọc em, kể cả khi chúng nó không hề tin là Xi-mông có một người bố tên Phi-líp. Lúc này đây đối với Xi-mông em đã thực sự có một người bố, em thà bị đánh, bị hành hạ, chứ không chịu bỏ chạy, bởi em tin rằng bố của em chính là bác Phi-líp mình mới gặp hôm qua. Cho thấy niềm tin trong lòng Xi-mông vô cùng vững chãi, cũng như tâm hồn ngây thơ, lương thiện và sự thiếu thốn khó lòng bù đắp của cậu bé, để khi chỉ có một chút hạnh phúc cũng khiến cậu bé trở nên yêu đời và tin tưởng hơn bao giờ hết.
    Đoạn trích Bố của Xi-mông đã nêu lên một phần hiện thực tàn khốc của xã hội lúc bấy giờ, những định kiến ác độc đã khiến con người, đau lòng hơn cả là có những đứa trẻ ngây thơ, hồn nhiên có ý định tìm đến cái chết. Thế nhưng may sao, tình thương giữa con người với con người đã kịp lóe lên giải thoát nhân vật chính, cụ thể là cậu bé Xi-mông khỉ sự tuyệt vọng và bế tắc, cho em niềm tin và sức mạnh để đối mặt với những định kiến xã hội đầy gai góc.

    Trả lời
  2. Trong cuộc sống, đôi khi những trò đùa độc ác, vô ý có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng cho người khác. Nhất là khi trò đùa ấy lại nhắm vào một đứa trẻ không có bố. Chúng ta tự hỏi điều gì sẽ đến với Xi-Mông nếu không gặp được bác thợ rèn Phi-líp, trong đoạn trích “Bố của Xi – mông”, truyện ngắn đặc sắc của nhà văn hiện thực Pháp nổi tiếng thế kỉ XIX G.Mô-pa-xăng? Cuộc gặp tình cờ ấy đã thay đổi số phận của cậu bé, đem đến cho em một người bố thực thụ. Nhưng chính Phi-líp đã bị chinh phục bởi chú bé đáng yêu và người mẹ của em. Diễn biến tâm trạng nhân vật Phi-líp trong đoạn trích sẽ giúp mọi người cảm nhận rõ ý nghĩa nhân văn của tác phầm này
    Xi-mông là con trai của chị Blang-sốt, người phụ nữ xinh đẹp trót bị lừa dối nên phải đơn độc nuôi con. Xi-mông đi học, bị bạn bè giễu cợt, đánh đập vì không có bố. Chú bé dại dột định tìm đến cái chết. Bác thợ rèn đã dẫn em về nhà và gặp mẹ em. Thông cảm với hoàn cảnh của Xi-mông và chị Blang-sốt, bác đã đồng ý làm bố của Xi-mông. Cuộc gặp gỡ giữa hai người thợ rèn tốt bụng và chú bé diễn ra thật tình cờ bên bờ sông. Lúc ấy em đã tuyệt vọng vì bị đối xử một cách tàn tệ. Đâu phải lỗi của nó! em cô đơn biết bao, khi những lời chế nhạo ấy như con dao đâm thẳng vào trái tim của em. Bởi vậy, em đã nghĩ đến cái chết một cách dại dột. May thay, hôm ấy không phải là một ngày u ám để những ý nghĩ đen tối thành hình. Thiên nhiên đã nhân hậu biết bao trước chú bé đáng thương. Trời ấm áp, ánh mặt trời êm đềm, nước lấp lành như gương, đã xóa đi phần nào nỗi buồn trong lòng em, để em được trở lại với bản tính hồn nhiên trẻ con của mình. Dẫu bất hạnh vì thiếu bàn tay chăm sóc của người cha, nhưng em vẫn là một đứa trẻ ngoan hiếu động. Hình ảnh em chơi đùa trên bãi cỏ, đuổi theo chú nhái con màu xanh lục và vồ hụt ba lần. Nhưng ngay lập tức, những cảm giác tủi nhục lại ùa đến ngay chính vào lúc em bắt được con nhái và chứng kiến cảnh con vật cố giãy giụa thoát thân. Hình ảnh ấy khiến Xi-mông liên tưởng ngay đến bản thân mình, em có khác gì con nhái đáng thương kia đâu, hẫng hụt chới với bởi sự vô tâm trong trò đùa độc ác của đám bạn. Em vô cùng nhạy cảm nên ngay lúc ấy “em nghĩ đến nhà, rồi nghĩ đến mẹ, và cảm thấy buồn bà vô cùng em lại khóc”. Tiếng khóc ấy khiến bất cứ ai biết quan tâm đến những đứa trẻ cũng dễ mủi lòng. Trong lúc ấy, Xi-mông đã gặp được bác thợ rèn Phi-líp, một con người tốt bụng. Bác được giới thiệu là “một người thợ cao lớn, râu tóc đen, quăn, đang nhìn em với vẻ nhân hậu”. Dáng vẻ ấy có lẽ đã tạo được niềm tin và chỗ dựa tin cậy để em thổ lộ lòng mình. Em đã không ngần ngại trước người đàn ông lạ này, để tiếp tục những dòng lệ tủi cực cùng giọng nói đầy nước mắt. Câu trả lời thật thà của Xi-mông “cháu không có bố” được khẳng định hai lần khiến bác đã đoán định được nguyên nhân sau tiếng nấc buồn tủi của em. Bởi thế, cái mỉm cười ban đầu đã được thay thế bằng thái độ nghiêm trang vì bác hiểu đây không phải chuyện trẻ con mà là vấn đề hệ trọng gây thương tổn cho tâm hồn của chú bé ngây thơ đáng yêu này. Bản thân bác đã biết mong manh về mẹ em, vì vậy bác đã quyết định đưa em về. Khi giáp mặt với mẹ Xi-mông, chính thái độ của mẹ em đã phải khiến bác thay đổi hẳn thái độ: bác hiểu ra ngay là không bỡn cợt được nữa với cô gái cao lớn, xanh xao, đứng nghiêm nghị trước cửa nhà mình, như muốn cấm đàn ông bước qua ngưỡng cửa ngôi nhà nơi chị đã bị kẻ khác lừa dối. Điều đó chứng tỏ bác là một con người đứng đắn và từng trải để có thể nhận ra bản chất người khác chỉ sau một cái nhìn. Được chứng kiến nỗi đau khổ của người mẹ trước đứa con không có bố, bác đã thể hiên sự trân trọng trước nhân cách một người mẹ và một đứa con đang được bao bọc. Chính vì vậy em đã nhận ra phẩm chất của một người bố tuyệt vời – một chỗ dựa đáng tin cậy cho cậu bé thiếu tình thương này. Chú bé đã không ngần ngại đề nghị bất ngờ nhận bác làm bố. Trước khao khát ấy đã khiến bác không thể từ chối. Không những thế, bác còn bộc lộ sự xúc động trước tâm hồn trong trắng của em: “Người thợ nhấc bổng em lên, đột ngột hôn vào hai má em, rồi sải từng bước dài, bỏ đi rất nhanh.” Niềm vui có bố đã giúp em khẳng định đầy kiều hãnh trước đám bạn. Bản chất tốt đẹp của một người lao động chân chính đã giúp bác có niềm thông cảm sâu sắc trước những số phận bất hạnh.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới