Tôi đi dạo trên bãi biển khi hoàng hôn buông xuống. Biển đông người nhưng tôi lại chú ý đến một cậu bé cứ liên tục cúi xuống

Tôi đi dạo trên bãi biển khi hoàng hôn buông xuống. Biển đông người nhưng tôi lại chú ý đến một cậu bé cứ liên tục cúi xuống nhặt thứ gì đó lên và ném xuống. Tiến lại gần hơn, tôi thấy cậu đang nhặt những con sao biển bị thủy triều đánh dạt lên bờ và ném chúng trở lại đại dương.
– Cháu đang làm gì vậy?
– Những con sao biển này sắp chết vì thiếu nước, cháu phải giúp chúng!
– Cháu có thấy là mình đang mất thời gian không? Có hàng ngàn con sao biển như vậy. Cháu
không thể nào giúp được tất cả chúng. Rồi chúng cũng sẽ phải chết thôi.
Cậu bé vẫn tiếp tục nhặt một con sao biển khác và nhìn tôi mỉm cười:
– Cháu biết chứ! Nhưng cháu nghĩ mình có thể làm được điều đó, ít nhất là cứu sống những con sao biển này.
(Theo Hạt giống tâm hồn, NXB Tổng hợp TPHCM, 2010, tr.132)
Em có suy nghĩ gì về câu nói của cậu bé trong câu chuyện: – Cháu biết chứ! Nhưng cháu nghĩ mình có thể làm được điều đó, ít nhất là cứu sống những con sao biển này. (Trình bày những suy nghĩ đó trong khoảng 2/3 trang giấy thi). ( nghị luận xã hội )

2 bình luận về “Tôi đi dạo trên bãi biển khi hoàng hôn buông xuống. Biển đông người nhưng tôi lại chú ý đến một cậu bé cứ liên tục cúi xuống”

  1. Câu nói của cậu bé cho ta thấy ý thức và điều tốt đẹp nhỏ bé mà cậu bé dành cho cộng đồng. Bất kì ai cũng có thể làm những điều ý nghĩa cho đời sống này. Điều ý nghĩa được tạo nên chính từ hành động tốt đẹp, hành động mang giá trị lớn lao. Và dù là ở lứa tuổi nào, dù chỉ là một cậu bé nhưng ta cũng có thể đem yêu thương trao đi với tự nhiên, bảo vệ đời sống, làm đẹp cuộc đời. 

    Bài học rút ra: Có thể những điều chúng ta làm thật vô ích, thật nhỏ bé nhưng đối với người được giúp, đó lại là điều vô cùng tuyệt vời. Trong cuộc sống, chúng ta nên giúp đỡ, yêu thương và đùm bọc lẫn nhau; dù chỉ là một hành động nhỏ bé nhưng lại nói lên một tấm lòng cao cả

    Xin hay nhất!

    Trả lời
  2. $#Hnkn$
    Câu nói của cậu bé trong câu chuyện ngắn trên đã cho ta thấy được lòng yêu thương lớn lao trong một trái tim nhỏ bé mà cậu ấy muốn dành cho những con sao biển nói riêng, cộng đồng nói chung. Trong cuộc sống này chúng ta hãy nên tập làm một con người có trá tim nhân hậu, biết yêu thương, giúp đỡ những con người, con vật có hoàn cảnh khó khăn và rất cần sự giúp đỡ. Cho dù ở bất kì lứa tuổi nào hay bất kì cá nhân nào cũng đều cần phải có trách nhiễm yêu thiên nhiên, đời sống và làm cho cuộc đời này ngày càng tốt đẹp hơn. Tôi vẫn còn nhớ rõ, có một lần mẹ nhờ tôi ra chợ mua một ít đồ. Trên đường đi tôi bất ngờ gặp được một em cún nhỏ rất đáng yêu, nhưng lúc ấy em đang bị thương rất nặng. Thật sự khi ấy tôi đã rất hoang mang, máu chảy nhiều lắm nhưng cung đường ấy rất vắng vẻ nên rất khó để tìm được một người có thể thay tôi đưa em ấy đến bệnh viện thú ý. Nên bắt buộc tôi phải cố gắng hết sức để cứu được chú cún bất hạnh này. Việc đầu tiên cần làm là phải băng bó tạm để vết thương không tiếp tục ra máu nhiều nữa. Dùng hết sức để xé một mảnh vải ở tay áo, rồi bó kín nó lại. Vội vội vàng vàng đưa chú tới thú ý, vừa đi tôi đã cừa khóc. Tôi sợ bản thân mình không thể cứu được nó, nhưng tôi không cam tâm để chú chết vì còn rất nhỏ. Biết rằng nếu sinh mạng nhỏ bé này mất đi thì mẹ nó sẽ rất buồn. Cố gắng tăng tốc cuối cùng cũng đến nơi, tôi vừa mếu máo vừa nói với cô bác sĩ ấy “Xin cô hãy giúp cháu cứu nó đi!”. Vừa nói xong tôi ngất đi, khi tỉnh dậy, thật bất ngờ khi biết con cún ấy vẫn sống. Tuy nhiên cần nghĩ ngơi một thời gian và vết thương sẽ để lại di chứng. Rồi bố mẹ tôi cũng ở đó, hết sức năn nỉ để được nuôi em ấy. Đến bây giờ nó vẫn sống rất khỏe, đã có thể chập chững đi được vài bước. Ngồi nhớ lại tôi cảm thấy bản thân mình thật xứng đáng để được ca ngợi vì tấm lòng cao cả lúc ấy.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới