Từ khi biết nhìn nhận và suy nghĩ, tôi dần dần hiểu ra rằng, thế giới này là muôn màu muôn vẻ, vô tận, và chính điều đó khiến thế giới trở nên hấp dẫn lạ lùng. Vạn vật trên rừng dưới biển đều thế và xa hội con người cũng thế . Nhớ các bạn trong lớp tôi ngày trước, mỗi người một vẻ, sinh động biết bao. Ngoại hình khác nnhau, giọng nói khác nhau đã đành, mà thói quen, sở thích cũng có giống nhau đâu. Người thích vẽ vời, người ưa ca hát, nhảy múa, có bạn chỉ khi ra sân tập thể thao mới thực sự được là mình…Về tính cách thì sôi nổi, nhí nhảnh hay kín đáo, trầm tư có đủ hết Người ta thường nói học trò nghịch như quỷ, ai ngờ quỷ cũng là cả một thế giới, chẳng quỷ nào giống quỷ nào! [..] Chính chỗ không giống ai nhiều khi lại là một phần rất đáng quý trong mỗi con người.
(Lạc Thanh, Xem người ta kìa!, tạp chí Sông Lam, số 8/2020)
a) Khi biết nhìn nhận và suy nghĩ, nhân vật “tôi” đã hiểu ra điều gì, nhờ những bằng chứng nào?
b) Em có đồng tình với ý kiến này không: Chính chỗ không giống ai nhiều khi lại là một phần rất đáng quý trong mỗi con người? Vì sao?
2 bình luận về “Từ khi biết nhìn nhận và suy nghĩ, tôi dần dần hiểu ra rằng, thế giới này là muôn màu muôn vẻ, vô tận, và chính điều đó khiến”