Nghị luận xã hội về chủ đề HIV/AIDS – Căn bệnh thế kỉ – Cộng đồng học tập lớp 12

1. Dàn ý nghị luận về chủ đề HIV/AIDS – Căn bệnh thế kỉ

a. Mở Bài

Hiện nay, trái đất hàng ngày hàng giờ đang phải đương đầu với nạn dịch tràn qua mọi lục địa như một trận gió đen. Đó là nạn dịch HIV, bệnh dịch suy giảm miễn dịch, chưa có phương pháp cứu chữa. HIV hoàn toàn có thể quét sạch toàn bộ, không trừ một ai. Thậm chí đó là những đứa trẻ, mần nin thiếu nhi của tương lai, là những chàng người trẻ tuổi khỏe đẹp hoàn toàn có thể biến thiên nhiên thành điện thép cho con người niềm hạnh phúc mai sau. Vì vậy, nhân ngày 1-12-2003, Tổng thư kí Liên hợp quốc đã đưa thông điệp khẩn thiết phòng chống AIDS : “ Hãy sát cánh cùng tôi, bởi lẽ đại chiến chống lại HIV / AIDS khởi đầu từ chính những bạn ”, ở một đoạn khác, ông viết tiếp : Trong quốc tế quyết liệt của AIDS không có khái niệm “ tất cả chúng ta và họ ”, “ quốc tế đó ”, im re đồng nghĩa tương quan với cái chết ” .

b. Thân bài

1. HIV/AIDS là một thế giới khốc liệt, là thảm họa của loài người.

Bạn đang đọc: Nghị luận xã hội về chủ đề HIV/AIDS – Căn bệnh thế kỉ – Cộng đồng học tập lớp 12

– Gần hai thập kỉ ở đầu cuối của thế kỉ XX và nay đã bước sang thập niên của thế kỉ XXI, mặc dầu tổng thể những nhà y học tài ba của quốc tế đã vào cuộc để tìm ra một thứ thuốc hữu hiệu để chữa căn bệnh đồng nghĩa tương quan với tử thần. Đó là căn bệnh có cái tên gớm ghiếc HIV. Nhưng tổng thể đang bó tay, chưa tìm được một thứ vacxin nào hoàn toàn có thể phòng ngừa và hủy hoại được thứ virut kinh khủng ấy. Những thứ thuốc tốt nhất hiện có cũng chỉ có ý nghĩa giúp bệnh nhân hoàn toàn có thể lê dài sự sống và những giải pháp phòng ngừa cũng chỉ nhằm mục đích giảm bớt sự lây lan căn bệnh quái ác ấy từ người này sang người khác, không để nó trở thành đại dịch mang tính toàn thế giới mà thôi .
– HIV dù chưa là một đại dịch nhưng cho đến nay nó đã lấy đi hàng triệu sinh mệnh. Nếu tính trung bình, chỉ tính đến năm 2007 thì cứ mỗi ngày trôi qua, quốc tế có thèm mười tám nghìn người nhiễm HIV, nghĩa là cứ mỗi giờ thì có bảy trăm năm mươi người mắc vào thứ bệnh mà lưỡi hái tử thần đang kề tận cổ ấy. Tất nhiên cho đến giờ phút này, số lượng thống kê đang tăng lên một cách đáng sợ .
– Điều đáng buồn và đáng sợ hơn là hầu hết bệnh nhân đều là những người trẻ tuổi, cái tuổi của tương lai, cái tuổi đang trực tiếp sản xuất ra của cải vật chất và ý thức và là niềm hy vọng của mỗi mái ấm gia đình. Giờ đây họ chẳng những không lao động được mà còn phải tập trung chuyên sâu vào chữa bệnh. Kèm theo đó là bao người thản phải tập trung chuyên sâu chăm sóc cho những người bệnh ấy, chưa kể là bao nhiêu của cái phải lần lượt đội nón ra đi vì căn bệnh hiểm nghèo ấy. Thế là hậu quả biết bao người vợ mất chồng, người mẹ mất con. Có biết bao trại trẻ mồ côi làng SOS dành cho những đứa trẻ đã mang virut HIV / AIDS mọc lên như nấm. Các bạn hãy tưởng tượng, riêng khu vực châu Phi cận sa mạc Sahara với dân số một phần mười quốc tế thì số người dương thế với HIV đã chiếm gần bảy tám Phần Trăm dân số. Còn ở nước ta, số lượng nhiễm bệnh đã lên tới ba trăm nghìn người, số người đã chết lên tới số lượng hàng mấy chục ngàn người. Theo công bố cua Bộ Y tế, cứ mười phút trôi qua, thì có thêm một người nhiểm phải căn bệnh hiếm nghèo đó .

2. Không có khái niệm “chúng ta” và “họ”

– Không ai được phép coi đây là việc của người khác, chỉ tương quan đến “ họ ”, tức là những người nhiễm HIV, hay đang bước sang thời kì AIDS. Trước hết, với đạo lí làm người, không ai được quyền dửng dưng trước tai ương của trái đất. Vì như Mác đã nói : “ Đã là con người thì không ai được phép quay sống lưng với nỗi đau khổ của đồng loại ”. HIV đang ảnh hưởng tác động xấu so với đời sống
của loài người. Mỗi năm quốc tế tất cả chúng ta bỏ ra hàng chục, thậm chí còn là hàng trăm tỉ đô la để chữa trị và ngăn ngừa căn bệnh hiểm nghèo ấy. Số tiền đó đáng lẽ hoàn toàn có thể dùng để sản xuất ra của cải, lương thực, phòng ngừa thiên tai, xóa đỏi giảm nghèo cho những nước còn chậm tăng trưởng .
– Căn bệnh quái ác nói trên có nhiều đường lây lan như truyền máu không bảo đảm an toàn, lây từ mẹ sang con, đời sống tình dục không lành mạnh, thiếu ý thức. Nếu xem căn bệnh này chỉ là của ai đó, không tương quan đến mình, không có những giải pháp phòng ngừa triệt để thì thần chết vẫn hoàn toàn có thể đến gõ cửa mỗi tất cả chúng ta và từng nhà .

3. Phải lên tiếng, phải hành động.

– Mỗi người phải làm gì ? Trước hết phải lên tiếng : phải cảnh báo nhắc nhở với mọi người về rủi ro tiềm ẩn lây nhiễm căn bệnh quái ác này đế mọi người tích cực phòng tránh. Phải có cái nhìn đúng đắn và thái độ đối xử đúng với những người nhiễm HIV. Phải coi họ như những người không may bị nhiễm căn bệnh mà đến nay y học đang bất lực .

– Từ những con đường lây nhiễm được xác định, người ta có thể gần gũi, không được coi họ như những người bỏ đi. Không được mặc cảm, định kiến, phải biết yêu thương, giúp đỡ họ tạo dựng được niềm tin và nghị lực để sống khỏe, sống vui. Bởi một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ. Bởi tình thương nói như Nam Cao là tiêu chuẩn cao nhất để xác định tư cách làm người. Không có tình thương, con người chí là một con vật bị sai khiến bởi lòng ích kỉ. Một lời động viên; an ủi đối với những người nhiễm HIV sẽ tích thêm năng lượng đề họ sống mạnh mẽ, lạc quan hơn.

c. Kết luận

Không được tự chia ra hai quốc tế “ tất cả chúng ta và họ ”. Trong quốc tế đó, “ lạng lẽ đồng nghĩa tương quan với cái chết ”. Hãy sát cánh bên nhau, bàn tay ấm nóng tình thương, tay trong tay, tất cả chúng ta hãy cùng nhau đẩy lùi và tàn phá căn bệnh quái ác, kinh khủng này để loài người không phải sống trong nước mắt mà trong nụ cười vui tươi thân thiện và niềm hạnh phúc .

2. Viết đoạn văn ngắn nêu suy nghĩ của em về chủ đề HIV/AIDS – Căn bệnh thế kỉ

HIV – AIDS – căn bệnh thế kỉ đã huỷ diệt biết bao sinh mệnh của con người. HIV-AIDS là tên viết tắt của những loại virut phá huỷ hồng cầu, làm suy giảm hệ miễn dịch của người, trong đó người bị HIV là quá trình đầu của bệnh còn AIDS là tiến trình cuối của bệnh. Theo thống kê, năm 2007 trên quốc tế có 36.1 triệu người nhiễm HIV / AIDS và 21.8 triệu người trong đó đã tử trận, một số lượng vô cùng kinh điển, hơn 10 năm nữa đã trôi qua, số lượng ấy vẫn tăng lên từng ngày, hiểm hoạ do AIDS gây ra ngày càng kinh điển cho cả bản thân người mắc lẫn toàn xã hội. Thế nhưng, hậu quả sẽ càng khôn lường hơn nếu tất cả chúng ta không có thái độ đúng đắn để đương đầu với căn bệnh thế kỉ đó. Xa lánh, sợ hãi, trốn tránh, lạng lẽ, che giấu, … toàn bộ những thái độ đó đều chính là ngòi nổ khiến việc xử lý, xử lí và ngăn ngừa HIV – AIDS càng trở nên khó khăn vất vả và bế tắc. Thái độ đúng mực, đồng cảm, sẻ chia là điều có ý nghĩa to lớn, đừng khi nào dùng bức tường ngăn cách, ” tất cả chúng ta ” – “ họ ” để giết chết những người bệnh trước khi căn bệnh phát tác. Chính vì thế, im re, dù đến từ người mắc bệnh hay xã hội, chính là tìm đến cái chết. Mỗi tất cả chúng ta hãy tạo cho mình lối sống lành mạnh và vốn kỹ năng và kiến thức sâu rộng để cùng chung tay đẩy lùi căn bệnh thế kỉ này .

3. Nghị luận về chủ đề HIV/AIDS – Căn bệnh thế kỉ

HIV / AIDS là 1 trong những tệ nạn nguy khốn cho xã hội. Nguyên nhân dấn vào con đường “ nàng tiên nâu ” : Sự quá đà trong lối sống đem đến những hậu quả khó lường với bạn trẻ. Chỉ vì thiếu hiểu biết mà họ có tâm ý “ thử cho biết “, thử để “ lấy cảm xúc ” và nhiều khi họ tìm đến ma túy để có được khoái cảm. Nhiều khi chỉ vì thiếu lập trường, đua đòi cho bằng bạn bằng bè mà họ mặc kệ nhắm mắt lao vào vào con đường chết. Đi vào con đường HIV nhiều khi không phải do tự bản thân mà còn do tác động ảnh hưởng bên ngoài của bè bạn, mái ấm gia đình .
Có rất nhiều yếu tố rủi ro tiềm ẩn dẫn dắt một người đến thực trạng nghiện thuốc, cũng như có nhiều yếu tố bảo vệ giúp cho một người khó bị Ma Túy tiến công. Một thiếu niên thông thường sẽ chịu tác động ảnh hưởng của 4 nghành : quan hệ mái ấm gia đình, quan hệ bạn hữu, môi trường tự nhiên học đường và môi trường tự nhiên hội đồng, nhưng mái ấm gia đình là cơ sở chính cho thiếu niên sinh sống, lớn lên và tăng trưởng tâm ý xã hội, chính mái ấm gia đình là nơi tiềm ẩn những yếu tố bảo vệ cũng như rủi ro tiềm ẩn nhiều hơn cả .
Một số yếu tố rủi ro tiềm ẩn hình thành sớm từ trong mái ấm gia đình như : Gia đình hỗn loạn, cãi cự, mái ấm gia đình kém kỷ cương, đặc biệt quan trọng là mái ấm gia đình có cha mẹ nghiệnhay bệnh tâm thần ; cha mẹ bất lực trong giáo dục, nhất là với những trẻ có tính khí không bình thường hoặc khó dậy dỗ ; những thành viên trong mái ấm gia đình thiếu sự link hoặc kém nuôi dưỡng. Cha mẹ ly thân hay quá bận rộn, sự săn sóc và chăm sóc đến con cháu chưa đủ, tác động ảnh hưởng trên con cháu chưa đúngmức
Một số yếu tố rủi ro tiềm ẩn khác có nguồn gốc từ những hoạt động giải trí tương tác của trẻ với xã hội như trường học, bè bạn, hội đồng như : Có thái độ ngần ngại nhút nhát quá, hoặc có thái độ hung hăng quá trong lớphọc ; Thất bại trong học tập ; Khó hòa mình trong tập thể ; Nhập bọn với bạn xấu hoặc thích chơi với bạn vô đạo đức ; Ngầm ưng ý với những hành vi xấu, như việc sử dụng thuốc trong trường học, trongnhóm bạn hữu, trong hội đồng ; Kỷ luật trường ốc có sơ hở với những học viên bất hảo ; Môi trường dễ kiếm thuốc .
Nếu không kể đến rủi ro tiềm ẩn bắt đầu trên, thì quy trình tiến độ có rủi ro tiềm ẩn lớn nhất tiên phong là khi trẻ rời khỏi nơi bảo đảm an toàn của em ( mái ấm gia đình ) để đến trường học. Khi học xong tiểu học và lên trung học sơ cấp, những em trong bước đầu đã có kinh nghiệm tay nghề về những thử thách xã hội, ví dụ điển hình làm thế nào để thích hợp với tập thể, với những loại bè bạn khác nhau, thành phần kinh tế tài chính khác nhau. Chính trong tiến trình này, đậm chất ngầu và nhân cách từng bước hình thành, mà nếu mái ấm gia đình phó thác cho những em tự phát “ như một bông hoa tự nở ”, thì quy trình tiến độ thiếu niên sớm này những em thường chạm trán với lần sử dụng thuốc lá, cần sa hay Ma Túy tiên phong trong đời .

Khi em bước lên trung học cao cấp, bắt đầu chuẩn bị cho tương lai, chàng (hay nàng) tuổi trẻ phải đối mặt với những thách đố xã hội, tâm lý và giáo dục. Hoặc chàng ham chơi tìm cảm lạ, hoặc chàng/nàng đầu hàng những thách đố trên, chàng / nàng có thể sử dụng thuốc lá, rượu, hay những loại thuốc tác động tâm trí khác. Vai trò của gia đình vào thời điểm này có thể không mạnh như trước đây, nhưng vai trò của đoàn thể, xã hội vẫn còn giá trị của nó.

Khi người trẻ tuổi bước vào ĐH, lập mái ấm gia đình hay đến sở làm, chàng vẫn luôn luôn phải đối phó với những cạm bẫy và rủi ro tiềm ẩn của môi trường tự nhiên dành cho người trưởng thành, những nụ cười ăn chơi, lạm dụng tình dục, sử dụng Ma Túy, nhậu nhẹt hàng ngày sau giờ tan sở … nếu như mái ấm gia đình, đoàn thể không còn tác động ảnh hưởng được đến chàng .
Những rủi ro tiềm ẩn sử dụng thuốc gây nghiện không chỉ số lượng giới hạn ở tuổi trẻ, người trẻ tuổi, trung niên, mà còn xảy ra so với tuổi già. Bởi người già thường đau đớn mãn tính nhiều nơi trong khung hình, những cụ thường hay sử dụng thuốc có rủi ro tiềm ẩn gây nghiện cao như thuốc ngủ, an thần hay chống đau. Thêm nữa, tuổi già dễ bị nghiện cũng như tuổi trẻ. Các cụ hay buồn, giận hờn vì phụ thuộc con cháu, tâm trạng tuyệt vọng, đơn độc vì rất nhiều nguyên do nhân sinh kèm theo suy giảm mắt, tai, sức sống, những cụ dễ nghiện rượu và thuốc an thần. Khác với tuổi trẻ, thực trạng nghiện của những cụ hay bị bỏ sót, vì những tính nết không bình thường, những hành vi quái gở, những trục trặc khung hình thường bị đổ thừa cho tuổi tác hay bệnh tật .
Trong thực trạng của tất cả chúng ta lúc bấy giờ, những yếu tố rủi ro tiềm ẩn rất nhiều cho mọi lứa tuổi, mà những yếu tố bảo vệ chưa phát huy được tính năng tối đa vì chưa phối hợp ngặt nghèo những giải pháp phong phú trên nhiều nghành cá nhân-gia đình-đoàn thể / xã hội. Đối với những người đã từng sa ngã tất cả chúng ta cũng ko nên có hành vi ruồng bỏ, xa lánh. Tích cực giúp họ hòa nhập hội đồng cũng là 1 cách góp thêm phần ngăn ngừa, đẩy lùi nạn HIV / AIDS. .

Source: https://tbdn.com.vn
Category: Văn học

Viết một bình luận

Câu hỏi mới