Viết đoạn văn tả dòng sông Mã môn văn lớp 6 học sinh có thể tham khảo các bài mẫu hay được chọn lọc dưới đây.
Bài mẫu số 1: Tả dòng sông Mã
Dòng sông Mã nằm cạnh nhà ông bà là nơi đã gắn bó với em từ rất lâu. Năm nào cũng vậy, cứ nghỉ hè là bố mẹ lại cho em về thăm quê nội. Dòng sông nơi đây hiền hòa uốn khúc quanh làng, đã gắn bó với em nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu.
Ngày ngày, em được ngắm dòng sông với bao điều thú vị, bất ngờ. Bình minh, dòng sông mang vẻ đẹp sáng trong của ngày mới. Buổi trưa, buổi chiều, dòng sông đẹp với không khí của cảnh tàu thuyền xuôi ngược trên sông. Em thích ngắm dòng sông vào các thời khắc trong ngày. Nhưng em thích nhất là được ngắm nhìn dòng sông vào lúc hoàng hôn.
Trước lúc hoàng hôn, bầu trời như thấp dần xuống, mây bay chầm chậm, dòng sông trôi lững lờ. Mọi người hối hả, vội vàng về nhà sau một ngày làm việc mệt nhọc. Những con thuyền xuôi ngược đang chuẩn bị tìm bến đậu. Trên bờ sông, đàn trâu no căng đang thung thăng về chuồng, con trâu nghé chạy theo gọi mẹ. Những cơn gió từ lòng sông thổi vào mát lạnh, không khí trong lành thoáng đãng.
Mặt trời từ từ lặn dần ở đỉnh núi phía xa xa. Hoàng hôn bắt đầu buông xuống, mặt sông sáng màu ngọc lam in những vệt mây hồng rực rỡ của trời chiều. Những con thuyền chậm trôi làm mặt sông long lanh lóng lánh trong ráng chiều. Nhìn xuống mặt nước, em thấy những mảng sắc màu khác nhau, có lẽ nó sáng lên bởi những ánh đèn điện vừa thắp của những ngôi nhà nằm bên bờ sông, ánh sáng loang ra nhấp nháy, lung tinh thật đẹp. Dòng sông vẫn hiền hòa, lặng lẽ như mang trong mình một hơi thở khoan khoái, thư giãn. Vẫn trôi đấy, vẫn chảy đấy nhưng nhẹ nhàng tha thướt như dải lụa, như thiếu nữ duyên dáng, mềm mại đáng yêu.
Cảnh hoàng hôn trên dòng sông Mã như một bức tranh tuyệt vời, có sức hấp dẫn lạ kì. Em yêu lắm dòng sông quê nội. Dù đã xa quê, nhưng em luôn nhớ về quê hương Thanh Hoá anh hùng chân chất yêu thương, nhớ dòng sông êm đềm, sâu lắng làm say lòng người vào lúc hoàng hôn.
Em mong ước con sông quê em vẫn mãi giữ được vẻ đẹp như ngày nào. Để sau này, khi em lớn lên, hình ảnh con sông quê yêu dấu, đẹp đẽ còn in mãi trong tâm trí em.
Bài mẫu số 2: Tả dòng sông Mã ngắn gọn
Trong bài thơ Tây Tiến, nhà văn Quang Đũng từng viết “Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi”. Câu thơ ấy đã nhắc đến con sông lớn vô cùng nổi tiếng của tỉnh Thanh Hóa, đó chính là sông Mã.
Sông Mã là một trong những con sông lớn của nước ta, có thượng nguồn chảy về từ Trung Quốc, đi qua tỉnh Thanh Hóa rồi đổ ra biển. Con sông này không chỉ chảy qua rừng núi hoang sơ, mà còn đi qua những bản làng, những hang động, rồi về với thành thị phồn hoa. Cũng bởi vậy, con sông mang trong mình những vẻ đẹp khác lạ. Khi luồn lách trong những ngọn núi, sông Mã co mình nhỏ lại, khéo léo và uyển chuyển. Khi băng qua những khu rừng, sông Mã mạnh mẽ, hung bạo, vượt qua mọi vách đá, đường đồi hiểm trở. Khi về với thành phố Thanh Hóa, sông Mã lại hiền hòa, dịu êm. Cùng với đường bộ, sông Mã chính là con đường chính yếu giúp người dân Thanh Hóa đi đến các huyện, xã trên toàn tỉnh. Dù là vùng xa xôi đến đâu, thì xuôi theo các nhánh nước, sông Mã sẽ đưa ta đến nơi cần đến. Có thể nói, con đường mà sông Mã mở ra đã đóng góp rất lớn đến giao thông và sự phát triển kinh tế của vùng. Sông Mã không chỉ đóng góp về du lịch, về giao thông, về nguồn thủy sản đa dạng, dồi dào. Mà còn cùng nhân dân tham gia kháng chiến. Dòng sông đã cùng nghĩa quân Lam Sơn nằm mật nếm gai rồi chờ ngày dồn lực đánh bại quân xâm lược. Rồi sau này lại cùng quân dân ta đánh đuổi thực dân đế quốc.
Sông Mã không chỉ là một dòng sông của đất trời. Mà nó đã trở thành một phần quan trọng không thể thiếu trong trái tim người dân Thanh Hóa. Đó là nơi gửi gắm tình yêu và niềm tự hào không gì có thể diễn tả hết được.
Bài mẫu số 3: Tả dòng sông Mã
Người Thanh Hóa nào khi xa quê hương nhớ về quê mình, đầu tiên chắc chắn sẽ nghĩ đến dòng sông Mã đầu tiên và luôn tự hào về nó.
Từ trên cầu Hàm Rồng nhìn xuống, sông Mã như một dải lụa êm đềm chảy ngang mảnh đất xứ Thanh. Từng bờ râu, bãi mía, hàng tre ẩn như vệt khói dài tít tắp.
Buổi sớm, sương mù giang giải trên mặt nước làm cho dòng sông huyền ảo như tấm chăn sưởi ấm cho con người xứ Thanh trong những ngày mùa thu se lạnh. Khi đã vào ngày, mặt trời phá tan màn sương mỏng bằng tia nắng vàng nhọn. Tia nắng ban mai đan trên những cây tre phản chiếu xuống mặt sông thật rực rỡ. Dòng sông thay áo ngủ bằng chiếc áo màu hồng lấp lánh kim tuyến. Không khí bây giờ đã nhộn nhịp lên hẳn. Từng đoàn thuyền đánh cá giong buồm thả lưới trắng xóa cả mặt sông hứa hẹn một ngày nhiều cá. Nhiều người ra sông gánh nước, giặt đồ. Tiếng cười đùa, nói chuyện rôm rả cứ vang vảng bên tai. Các bạn nhỏ chạc tuổi em ngồi ngâm chân dưới lòng sông ngồi cạnh nhau nói chuyện, nêu lên những ý nghĩ trẻ thơ.
Khác hẳn với một buổi sáng đẹp huyền ảo, buổi trưa, dòng sông thật thơ mộng. Nắng đổ xuống mặt sông lấp lánh ánh bạc, muôn ngàn tia nắng nhảy nhót, đùa nghịch trên mặt sông. Dòng sông như một tấm gương dài khổng lồ phẳng lặng soi bóng những đám mây trắng nhè nhẹ trôi, soi bóng những dang cò trắng cõng nắng qua sông. Lúc này, trái hẳn với không khí nhộn hịp buổi sáng, dòng sông im lặng, chỉ đủ nghe thấy tiếng rào rạc của cành lá đu đưa. Mọi vật đều thầm lặng nghỉ ngơi trong tiếng ru nhẹ nhàng, êm dịu của gió. Nhưng những người lái đò vẫn nhẫn nại chèo dọc bờ sông.
Chiều tà, mặt trời sáng rực lên lần cuối như để chia tay một ngày đã qua. Ánh nắng rát vàng, rát bạc tỏa xuống dòng sông lung linh xao xuyến như luyến tiếc ngày hôm nay. Chị gió vô tư thả hồn càng làm tăng thêm vẻ đẹp rực rỡ của buổi hoàng hôn. Đoàn thuyền đánh cá lại trở về với một kho chất đầy cá, những cư dân với khuôn mặt nhuộm màu nắng gió, mồ hôi nhễ nhại nhưng khuôn mặt rạng ngời tràn đầy hạnh phúc. Buổi tối rồi mà sông vẫn còn ca hát giữa lòng thành phố. Ánh trăng vàng chiếu rọi xuống mặt sông, những con cá quẫy mình như muốn làm vỡ đi mặt trăng bé nhỏ. Gió phập phờ thổi, dòng sông êm đềm trôi. Lúc này, tưởng như chỉ còn ánh trăng bé nhỏ soi bóng mặt hồ nhưng không, còn muôn vàn những ánh đèn đang thao mình soi bóng dòng sông từng vắt ngang cánh đồng xanh suốt bốn mùa.
Ôi dòng sông quê hương đã tắm mát tuổi thơ tôi, để lại trong tôi những kỉ niệm êm đềm sâu sắc nhất. Dòng sông quê sống mãi trong tâm trí tôi như một bóng hình của quê hương yêu dấu.
Bài mẫu số 4: Tả dòng sông Mã
Quê hương là nơi gắn liền với mỗi người ngay từ lúc sinh ra, lớn lên.Nó là một phần không thể thiếu trong tuổi thơ của mỗi người.Từ những cánh đồng mùa thu vàng óng, những cây lúa trĩu bông đến bờ đê xanh mướt , bao nhiêu kỉ niệm về bạn bè người thân. Tất cả đều được gợi lên qua dáng hình con sông quê hương.
Con sông quê hương mà tôi muốn nhắc tới ở đây là sông Mã.Sông Mã cái tên vốn là niềm tự hào, là biểu tượng của người dân xứ Thanh, không chỉ góp phần tạo nên đồng bằng Thanh Hóa lớn thứ ba Việt Nam, dòng Mã Giang còn là chứng nhân lịch sử ghi nhận những trầm tích, bi hùng của người dân xứ Thanh trong suốt dọc dài lịch sử dân tộc.
Khi mặt trời chưa thức giấc, dòng sông Mã trông như một dải lụa trắng uốn lượn bên thành phố.Những hàng cây hai bên bờ sông như còn mờ mờ hơi sương.Con đường nhựa dọc theo đường đê y như thể đang uốn éo trong sương sớm. Xa xa,cầu Hàm Rồng hiện mờ mờ trong làn khói trắng. Những cánh buồm đã dong lên, thuyền bè lướt nhẹ trên làn sóng êm ái. Phía đằng đông, mặt trời từ từ nhô lên sau một dãy núi xa.Sương đã dần tan, dòng sông Mã hiện lên trong nắng ban mai.Trên sông, thuyền bè ngược xuôi tấp nập. Những cánh buồm nâu, trắng dang rộng tay đón gió ban mai. Con đường nhựa dọc theo bờ đê đã hiện rõ trong nắng sớm. Từ trên bờ đê nhìn ra xa theo dọc con sông, em thấy cầu Hàm Rồng hiên ngang bắc qua dòng sông Mã anh hùng.Tiếng tàu chạy sình sịch.Hàng cây bên bờ sông cũng ngời lên trong nắng mai.
Tôi yêu con sông cũng như yêu kỉ niệm của tuổi thơ. Nó đã vun đắp cho tình yêu quê hương, đất nước của tôi thêm rộng lớn.Sông luôn là niềm tự hào của những người xa quê.Con sông yêu thương, con sông thân thiện biết bao.Dù sau này có đi đâu, tôi luôn nhớ về quê, nhớ về dòng sông tuổi thơ nơi in dấu bao kỉ niệm. Yêu biết mấy con sông quê tôi, nó thật đẹp và huyền ảo làm sao.
Xem thêm