5 bài văn mẫu Kể về người thân của em hay nhất
5 bài văn mẫu Kể về người thân của em hay nhất
Đề bài: Kể về một người thân của em.
Bài văn mẫu 1 – Người mẹ
Quảng cáo
Tôi đã từng nghe rằng “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ”, quả thật đúng như vậy. Cả đời này mẹ vất vả, cực nhọc nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành. Sớm hôm tảo tần, dạy dỗ tôi nên người. Trong cuộc đời này, người mà tôi yêu quý, kính trọng nhất chính là mẹ.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, mẹ là giáo viên mần nin thiếu nhi. Mẹ có dáng người nhỏ bé, mái tóc xoăn tự nhiên xõa dài xuống hai vai. Khuôn mặt mẹ hơi tròn, nước da trắng hồng, mịn màng nhưng cũng đã mở màn Open những nếp nhăn. Đôi mắt mẹ mang một màu đen huyền bí, êm ả dịu dàng và ấm cúng. Mẹ có nụ cười tươi, mẹ tôi rất ít khi cười, chỉ có những chuyện rất vui và niềm hạnh phúc mới khiến mẹ cười. Đôi bàn tay mẹ thướt tha như nhung, ấm cúng như ánh nắng mặt trời. Đôi bàn tay ấy khôn khéo tạo ra những món đồ chơi xinh xắn, nấu lên những món ăn tuyệt vời .
Quảng cáo
Mẹ là người đơn giản và giản dị vô cùng. Mẹ mua cho bạn bè tôi hết quần này, đến áo kia, nhưng riêng mẹ chỉ có vài bộ quần áo. Bộ áo dài màu tím nhạt mẹ dùng mặc vào những ngày lễ tết, bộ quần áo đi làm đã mặc vài năm nhưng mẹ chưa hề may mới. Ở nhà mẹ mặc những bộ quần áo hoa tự do thoáng đãng .
Không chỉ vậy, mẹ còn là một người phụ nữ dịu dàng êm ả, ấm cúng, chu đáo, tốt bụng. Mẹ làm giáo viên nên việc làm rất bộn bề, phải soạn giáo án, làm vật dụng cho học viên, … nhưng mẹ vẫn luôn sắp xếp việc làm một cách chu toàn. Mẹ vừa hoàn thành xong tốt việc làm ở trường lại vừa là một người phụ nữ đảm đang trong mái ấm gia đình. Có mẹ ở nhà mọi việc trong mái ấm gia đình luôn tươm tất, bố con tôi chẳng phải lo ngại gì từ miếng ăn, giấc ngủ. Mẹ tôi tựa như một cô Tấm vậy. Với con cháu mẹ vừa hiền hậu lại vừa rất nghiêm khắc. Những lúc tôi mắc lỗi, làm điều sai mẹ luôn nghiêm khắc chỉ ra những lỗi lầm và nhu yếu tôi lần sau không được tái phạm. Mẹ luôn ân cần chỉ bảo cho tôi trong từng câu nói, dáng đi, … để tôi trở thành con người có văn hóa truyền thống. Đối với hàng xóm mẹ rất tốt bụng, luôn trợ giúp tận tình khi mọi người nhờ cậy mẹ. Mẹ sẽ chẳng quản ngại mua cho người này gói bánh, làm cho người kia hộp quà, … mẹ làm bằng tổng thể sự chân thành của mình. Bởi vậy mẹ luôn được mọi người yêu quý, tôn trọng .
Quảng cáo
Tôi còn nhớ mãi lần ấy tôi bị ốm nặng mẹ đã ngày đêm bên cạnh chăm sóc cho tôi. Những ngày tôi ốm nằm trong bệnh biện, mẹ không rời tôi nửa bước. Đôi mắt tinh anh, nhanh gọn của mẹ trũng sâu xuống, những giọt nước mắt mẹ lăn dài trên má khi thấy tôi mê man chưa tỉnh. Đôi bàn tay ấm cúng của mẹ nắm chặt lấy tay tôi không rời. Khi tôi tỉnh lại, ánh mắt mẹ rạng rỡ hẳn lên, mẹ khẽ nói : “ con yêu của mẹ ”, giọng mẹ mới ấm cúng và yên bình làm thế nào. Nghe giọng mẹ tôi thấy mình khỏe hẳn lên. Nhìn vệt nước mắt còn chưa kịp khô trên hai gò má, đôi mắt thâm quầng, làn da sạm đi vì thức khuya, tôi thương mẹ biết nhường nào. Mẹ tôi là vậy, luôn yêu thương, chăm sóc chăm nom cho mái ấm gia đình chẳng hề nghĩ đến bản thân. Mẹ cả một đời hi sinh vì tôi, chỉ mong tôi khôn lớn, trưởng thành và trở thành người có ích .
Cả đời này mẹ đã không quản khó khăn vất vả mà hi sinh cho mái ấm gia đình. Mẹ là người mang đến hơi ấm tình yêu cho mái ấm gia đình, không có mẹ cũng giống như vạn vật thiên nhiên mất đi ánh mặt trời. Mẹ là nguồn ánh sáng tiếp cho tôi niềm tin, hy vọng, mẹ cho tôi động lực để không ngừng nỗ lực, phấn đấu vươn lên. Tôi tự hứa với bản thân phải nỗ lực học tập thật tốt để đền đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ .
Bài văn mẫu 2 – Người mẹ
Năm học vừa mới qua, do đạt thương hiệu Học sinh xuất sắc nên em được đi nghỉ mát ở Nha Trang bốn ngày. Từ sáng sớm cho đến chiều tối, em cùng những bạn tắm biển, leo núi, ngồi trên ca-nô lướt sóng tới thăm những hòn đảo. Cuộc du ngoạn rất vui tươi và mê hoặc. Tối đến, lúc mọi người ngủ say thì em lại thao thức nhớ mẹ – người mẹ hiền hậu và yêu quý. Mỗi lần nhớ mẹ, kỉ niệm về một cơn mưa lại hiện lên trong kí ức của em …
Dạo ấy, ba em đi công tác làm việc xa nhà nên ngày ngày mẹ phải đến trường đón em sau giờ tan học. Một buổi trưa, trời bỗng đổ mưa to và lê dài hàng tiếng đồng hồ đeo tay. Từ cơ quan, mẹ quay quồng đạp xe tới trường. Thấy em đang đứng nép dưới cổng, mẹ vội cởi áo mưa trùm cho em và bảo :
– Con khoác áo vào đi cho khỏi ướt .
Nhận ra vẻ do dự của em, mẹ an ủi :
– Đừng lo con ạ ! Mưa chắc cũng sắp tạnh rồi ! Mẹ khỏe hơn con, có ướt một chút ít cũng chẳng sao .
Mưa vẫn nặng hạt, nước chảy tràn trên mặt đường, tuôn ồ ồ xuống những miệng cống. Trên đường vắng xe cộ và người qua lại. Trong những hiên nhà, người trú mưa sum sê. Mẹ em vẫn gò sống lưng đạp xe trong mưa. Em thương mẹ quá mà chẳng biết làm thế nào .
Về đến nhà, mẹ vội thay quần áo rồi lo nấu cơm, quét dọn nhà cửa. Em cũng giúp mẹ một tay. Đến bữa, mẹ có vẻ như stress, ăn không ngon miệng. Em động viên :
– Mẹ cố ăn bát cơm cho khỏe !
Mẹ gượng cười :
– Chắc không sao đâu con ! Mẹ chỉ thấy không dễ chịu một chút ít thôi .
Rồi mẹ uống một viên thuốc cảm và đi nghỉ. Đến chiều, mẹ vẫn đi làm như thường lệ .
Đêm ấy, mẹ lên cơn sốt. Em hoảng sợ chẳng biết phải làm thế nào nên chạy sang nhờ bác An hàng xóm đưa mẹ đi bệnh viện. Bác sĩ khám bệnh rồi nói rằng mẹ bị viêm phổi cấp tính do bị cảm lạnh. Em đặt tay lên trán mẹ, trán mẹ nóng như lửa. Đôi môi mẹ khô se, hơi thở mệt nhọc, khó khăn vất vả. Em thương mẹ quá, nước mắt cứ rưng rưng. Bác An lấy chiếc khăn lạnh đặt lên trán mẹ. Hai bác cháu cùng cô y tá trực thức bên mẹ suốt đêm. Mẹ được tiêm mấy mũi thuốc, đến gần sáng, cơn sốt hạ dần .
Mẹ vẫy em lại gần rồi ra hiệu bảo mở cửa sổ. Những tia nắng sớm rọi vào làm sáng cả căn phòng. Nét mặt mẹ tươi trở lại .
Lần ấy, mẹ phải nằm viện mất năm hôm. Ngày ngày, bác An thay mẹ đến trường đón em. Chiều nào em cũng vào bệnh viện thăm mẹ. Hai mẹ con ngồi trên chiếc ghế đá kê dưới gốc cây bàng, nhỏ to tâm sự. Mẹ vuốt tóc em và khuyên :
– Đừng vì mẹ bệnh mà xao nhãng việc học tập, con nhé ! Ngày mai, mẹ sẽ về với con .
Em ngả đầu vào vai mẹ như ngày còn thơ bé …
Hôm mẹ về nhà, thấy nhà cửa ngăn nắp, thật sạch, mẹ vui mắt lắm. Mẹ khen em :
– Con gái mẹ giỏi quá ! Em thầm mong tương lai sẽ trở thành một người phụ nữ hiền dịu, đảm đang như mẹ .
Từ độ ấy, em càng cố gắng chăm ngoan, học giỏi để đền đáp phần nào công ơn của mẹ. Mẹ ơi! Đúng như lời một bài hát: Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối nguồn ngọt ngào … Lời hát nặng ân tình ấy sẽ theo con suốt cuộc đời mẹ ạ!
Bài văn mẫu 3 – Người mẹ
Trước kia, em từng là một cô bé bướng bỉnh, cứng đầu, chính vì sự bướng bỉnh của mình em đã khiến cho mẹ buồn rất nhiều. Kỉ niệm ngày hôm ấy em không thể nào quên .
Gia đình em sống ở vùng ngoại thành, cả bố và mẹ em đều ở nhà trồng rau và chăn nuôi. Gia đình em tuy không khó khăn về tài chính những còn phải thường xuyên chu cấp cho hai chị gái đi học ở thành phố nên cũng không khá giả. Năm em học lớp bốn, em luôn ao ước có một chiếc xe đạp để đi học. Nhưng vì nhà em cách trường không xa nên mẹ nói rằng chưa thực sự cần thiết nên không mua cho em. Đến khi lên lớp năm, các bạn trong xóm đều đã có xe để đi học, em nhìn các bạn có xe mới để đi mà thấy khao khát lắm. Có lần em đã nói lại với mẹ về vấn đề mua xe nhưng mẹ vẫn không đồng ý. Hôm nào em cũng đi bộ một mình đến trường, có khi đi nhờ được xe các bạn. Nhưng em thực sự muốn có một chiếc xe cho riêng mình.
Một buổi trưa khi em đi học về, vừa đến cổng đã thấy mặt mẹ vui mừng, mẹ nói với em :- Con có xe đạp điện rồi nhé, bố con để ở trong nhà ấy, con vào trong đấy mà ngắm xe đi !Lúc đó em reo lên vui mừng thú vị, thật không ngờ mẹ nói không mua nhưng lại lén đi mua để tạo giật mình cho mình đây. Em chạy vội vào trong nhà để xem chiếc xe mới yêu quý của mình. Nhưng khi nhìn thấy xe em tuyệt vọng vô cùng. Trước mặt em là một chiếc xe đạp điện mi ni màu xanh đã cũ, thậm chí còn lớp sơn còn bị bong tróc, trông thật xấu xí. Em nhận ra đấy chính là chiếc xe đạp điện của chị Quỳnh con nhà bác Hoa. Lúc thấy em về, bố cũng vui tươi khoe :- Con gái có thích xe này không ? Nghe bố kể là con thích có xe đạp điện nên bác Hoa đã Tặng lại con đấy, bác nói giờ chị Quỳnh đi học ĐH rồi nên không dùng đến nữa. Bố cũng sửa lại cả buổi sáng nay đấy, xe đi êm lắm con ạ !Lúc đó, em cứ đứng im, mặt thẫn thờ nhìn chiếc xe đạp điện cũ. Thứ em muốn là một chiếc xe mới, em không thích chiếc xe này chút nào. Vừa lúc đó mẹ bước vào. Chắc cha mẹ đã nhận ra được nét mặt em nên mẹ hỏi lại :- Sao đấy con ? Con không thích à ?Trong lúc ấm ức vì không có xe mới em đã ngồi thụp xuống gào lên khóc. Em vừa khóc vừa nói :- Bố mẹ chẳng thương con gì cả. Con chỉ muốn có xe đạp điện mới thôi. Con không muốn dùng đồ cũ của chị Quỳnh đâu !Nghe vậy mẹ đã ngồi xuống dỗ dành :- Thôi nào con, giờ cha mẹ vẫn chưa có tiền mua xe cho con, tháng này cả hai chị phải đóng học phí nên cha mẹ cũng chưa để dành được. Con đi tạm xe này, đến khi nào có tiền mẹ mua xe mới cho. Đây này, con xem xe đi êm lắm nhé !Em không chăm sóc những lí do mẹ nói, em vùng vằng bỏ đi, vừa khóc vừa chạy ra ngoài ngõ. Trong lúc chạy em vẫn nghe thấy tiếng gọi với cua cha mẹ nhưng em vẫn chạy một mạch ra ngồi ở bờ đê. Em ngồi khóc ầm lên ở đó, trưa em cũng không về nhà ăn cơm. Em ngồi ở đó và tiếng đồng hồ đeo tay, nhưng khi tâm lý lại em thấy mình đã yên cầu quá nhiều, cha mẹ đã khó khăn vất vả nuôi mấy đứa ăn học mà giờ em lại có thái độ như vậy. Em nghĩ mình sẽ về xin lỗi cha mẹ và đi chiếc xe đạp điện cũ đó. Đến chiều tối em mới về đến nhà, mâm cơm vẫn còn đậy sẵn ở đó. Mẹ từ trong nhà bước ra với thái độ thông thường, mẹ không quát mắng gì em. Mẹ nói :- Về rồi hả con, chắc đói lắm đúng không ? Mẹ vẫn phần cơm cho con ở trên bàn đấy, con vào mà ăn .Lúc ấy em không đủ can đảm và mạnh mẽ nói lời xin lỗi, chỉ gật đầu lẳng lặng ra phía bàn ăn ngồi ăn cơm. Em vừa ăn cơm vừa sụt sùi nước mắt. Mẹ thấy vậy liền ra ôm em vào lòng, mẹ nói trong nghẹ ngào :- Mẹ xin lỗi vì không hề mua cho con một chiếc xe đạp điện mới. Con đã rất ngoan, học rất siêng năng vậy mà cha mẹ không thưởng được gì cho con. Mẹ hứa khi nào có tiền mẹ mua xe mới cho nhá !Lúc ấy em mới thực sự òa khóc, em ôm lấy mẹ chặt hơn, em nói với mẹ :- Mẹ ơi, con mới là người cần xin lỗi. Bố mẹ đã khó khăn vất vả nuôi mấy chị em ăn học vậy mà con không hiểu cho cha mẹ. Con không cần mua xe mới nữa, con đi xe chị Quỳnh cũng được !Cứ như vậy, hai mẹ con ôm nhau khóc. Lúc sau mẹ an ủi em, nhắc em ăn cơm kẻo đói. Ăn xong em đã mang chiếc xe ra ngoài sân thử đi. Quả nhiên như lời bố nói, xe cũ nhưng đi êm thật. Em vừa nhìn ra phía mẹ vẫy tay, em thấy được nụ cười niềm hạnh phúc trên môi mẹ. Vậy mà chỉ vì sự bướng bỉnh của mình mà trưa nay em đã khiến mẹ buồn .Em trân trọng chiếc xe đạp điện ấy lắm – chiếc xe tiềm ẩn bao tình thương yêu, chăm sóc của cha mẹ dành cho em. Từ lần đó em luôn tự nhủ không khi nào được phép làm cho cha mẹ buồn lòng nữa .
Bài văn mẫu 4 – Bà nội
Bà nội em năm nay tuy tuổi đã ngoài sáu mươi nhưng vẫn còn dẻo dai, nhanh gọn lắm. Mái tóc bạc của bà búi cao sau đầu. Gương mặt bà phúc hậu, ánh mắt thật hiền hậu, độ lượng .
Bà chỉ sinh được một mình bố em nên khi bố em chuyển công tác làm việc, bà đã từ biệt mái nhà, mảnh vườn thân quen để theo con cháu lên thành phố .
Bố em là kĩ sư thiết kế xây dựng nên tiếp tục phải công tác làm việc xa nhà. Mẹ em là công nhân, ngày làm tám tiếng trong xưởng máy. Bà thay cha mẹ em chăm nom chúng em, từ việc ăn ở đến việc học tập. Sáng sáng, bà thức tỉnh em và bé Thắng dậy, giục đánh răng, rửa mặt, thay quần áo thật sạch, ngăn nắp. Rồi bà cho hai chị em ăn sáng. Mỗi khi những cháu đi học, bà không quên khuyên nhủ những cháu phải chăm ngoan .
Bà dọn dẹp nhà cửa gọn gàng, chu tất. Xong xuôi, bà xách giỏ đi chợ. Số tiền chi tiêu hằng ngày tuy ít ỏi nhưng do bà khéo thu xếp nên bữa nào chúng em cũng được ăn cơm dẻo, canh ngon. Buổi trưa đi học về, bà cháu, mẹ con quây quần bên mâm cơm, đầm ấm biết chừng nào! Suốt ngày, bà chẳng lúc nào ngơi tay. Việc nhà tạm ổn, bà lại lúi húi bên thúng đồ may. Bà khâu lại cho em chiếc áo sứt chỉ, đính lại cho bé Thắng chiếc khuy … Đêm nào trước khi đi ngủ, bà cũng dành mười lăm, hai mươi phút kể chuyện cổ tích cho chúng em nghe. Giọng kể của bà ấm áp và truyền cảm lạ thường. Bà đưa em vào thế giới huyền ảo của những chuyện như Cây khế, Tấm Cám …
Thỉnh thoảng, bố em về thăm, thấy nhà cửa ngăn nắp, con cháu thật sạch, chăm ngoan, bố vui lắm. Bố em nói lời chân thành cảm ơn bà thì bà chỉ mỉm cười hiền hậu :
– Có gì đâu ! Mẹ nỗ lực giúp mái ấm gia đình để con yên tâm công tác làm việc .
Bố mẹ em quý bà lắm. Bố mẹ thường bảo nếu không có bà thì mái ấm gia đình em sẽ gặp không ít khó khăn vất vả …
Vất vả, khó nhọc là thế nhưng bà em chẳng yên cầu gì nhiều. Bà chỉ có một ao ước là đôi lúc được về thăm quê nhà, làng xóm. Bố em hứa Tết này sẽ sắp xếp để cả mái ấm gia đình về quê ăn Tết. Nghe vậy, bà rất mừng .
Em và bé Thắng luôn nghe theo lời bà dạy để làm bà vui lòng. Mỗi khi được điểm 10, em khoe bà thì lại được bà âu yếm xoa đầu khen: “Cháu bà giỏi lắm!“
Rồi bà mỉm cười, trông bà hiền hậu như một bà tiên trong cổ tích. Em yêu quý và biết ơn bà biết chừng nào !
Bài văn mẫu 5 – Người Bà
Trên đường đi học về em chợt thấy một bạn nhỏ đang nắm tay bà của mình, vừa đi vừa ríu rít kể chuyện ở lớp cho bà nghe. Lúc đó, nỗi nhớ bà trong lòng em dâng lên. Bao kỉ niệm với bà ùa về trong kí ức .Năm nay bà đã hơn bảy mươi tuổi. Làn da bà nâu xạm hằn rõ những dấu vết của thời hạn. Đôi tay bà gầy guộc. Dáng người nhỏ khi nào cũng quay quồng, vội vã. Bà em là một người nhân hậu, bà rất chu đáo, hay chăm sóc đến mọi người xung quanh. Bà có nụ cười rất phúc hậu. Với con cháu khi nào bà cũng hết mực yêu thương. Mỗi buổi sáng thức dậy bà đều quét tước, quét dọn quanh nhà, cho gà ăn. Đến trưa bà lại sẵn sàng chuẩn bị bữa cơm chờ mọi người đi làm về .Bà em là một người giàu lòng thương người. Hàng xóm ai gặp khó khăn vất vả bà cũng chuẩn bị sẵn sàng giúp sức. Với ai bà cũng rất cởi mở nên mọi người trong xóm cũng thường hay lui tới nhà bà em để trò chuyện. Bà thương con cháu lắm. Vì mái ấm gia đình em ở thành phố nên mỗi năm chỉ về nhà vài ba lần lần vào dịp nghỉ lễ. Những ngày em về quê bà rất nuông chiều em, bà sẵn sàng chuẩn bị bao nhiêu đồ ăn ngon cho em. Mỗi sáng thức dậy, em lại được cùng bà ra vườn hái rau về nấu bữa sáng cho cả nhà. Đến khi nhà em chuẩn bị sẵn sàng lên xe trở lại thành phố, bà dặn dò cẩn trọng mọi thứ. Mỗi lần như vậy, bà lại đứng lặng để nhìn theo chiếc xe khách đến khi xe chạy khuất phía cuối đường. Em biết lúc ấy bà đã khóc, bà quay mặt đi để không ai nhìn thấy những giọt nước mắt của mình. Em chỉ muốn chiếc xe ngừng lăn bánh để được ở bên bà thật lâu .Em nhớ có lần em mắc lỗi, bị cha mẹ mắng em đã trốn cả một buổi trưa, không về ăn cơm. Không ngờ đến lúc trở lại bà vẫn ngồi trước hiên nhà chờ em. Không những thế bà còn đợi em về để cùng ăn vì nghĩ em không hay ăn cơm một mình. Hôm đó em cảm thấy mình thật có lỗi với bà. Vì sự bướng bỉnh của mình mà bà phải chịu khổ cực. Kể từ đó dù có giận đến đâu em cũng cố gắng nỗ lực bình tĩnh và tâm lý kĩ mọi việc. Ngày thường bà cũng dạy cho em sự kiên trì, tỉ mỉ qua từng việc làm của bà. Em học được từ bà rất nhiều đức tính tốt .Trong nhà hễ có ai ốm là bà chăm nom tận tình, chu đáo. Có những đêm em bị ốm, bà đã thức trắng để trông cho em ngủ. Bà bón từng miếng cháo, dỗ dành em từng chút một. Cảm giác sao mà ấm cúng đến thế. Có bà ở bên mọi thứ thật yên bình. Em luôn nhớ mãi những câu truyện cổ tích bà hay kể, những câu truyện đã nuôi dưỡng tâm hồn em từ thuở thơ bé. Bà còn hay kể chuyện từ ngày bà còn trẻ, chúng em ngồi quanh phản tròn xoe mắt lắng nghe bà kể từng cụ thể. Chúng em thấy hứng thú lắm bởi câu truyện nào bà kể cũng mê hoặc .Em luôn muốn được sống bên bà để được bà yêu thương chăm nom và hoàn toàn có thể chăm nom, phụng dưỡng bà. Em muốn có bà bên cạnh như bạn nhỏ kia để được ríu rít tâm sự mọi chuyện vui buồn ở lớp cho bà nghe .
Mục lục Văn mẫu | Văn hay lớp 6 theo từng phần:
Giới thiệu kênh Youtube VietJack
Ngân hàng trắc nghiệm lớp 6 tại khoahoc.vietjack.com
Đã có app VietJack trên điện thoại cảm ứng, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi trực tuyến, Bài giảng …. không tính tiền. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS .
Nhóm học tập facebook miễn phí cho teen 2k10: fb.com/groups/hoctap2k10/
Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:
Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:
Xem thêm: Phân tích 8 câu cuối Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ – Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng
Loạt bài Những bài văn hay lớp 6 | văn mẫu lớp 6 của chúng tôi được biên soạn một phần dựa trên cuốn sách: Văn mẫu lớp 6 và Những bài văn hay đạt điểm cao lớp 6.
Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.
Giải bài tập lớp 6 sách mới những môn học
Source: https://tbdn.com.vn
Category: Văn học