Tôi đi dạo trên bãi biển khi hoàng hôn buông xuống. Biển đông người nhưng tôi lại chú ý đến một cậu bé cứ liên tục cúi xuống nhặt thứ gì đó lên và ném xuống. Tiến lại gần hơn, tôi thấy cậu đang nhặt những con sao biển bị thủy triều đánh dạt lên bờ và ném chúng trở lại đại dương.
– Cháu đang làm gì vậy?
– Những con sao biển này sắp chết vì thiếu nước, cháu phải giúp chúng!
– Cháu có thấy là mình đang mất thời gian không? Có hàng ngàn con sao biển như vậy. Cháu
không thể nào giúp được tất cả chúng. Rồi chúng cũng sẽ phải chết thôi.
Cậu bé vẫn tiếp tục nhặt một con sao biển khác và nhìn tôi mỉm cười:
– Cháu biết chứ! Nhưng cháu nghĩ mình có thể làm được điều đó, ít nhất là cứu sống những con sao biển này.
(Theo Hạt giống tâm hồn, NXB Tổng hợp TPHCM, 2010, tr.132)
Em có suy nghĩ gì về câu nói của cậu bé trong câu chuyện: – Cháu biết chứ! Nhưng cháu nghĩ mình có thể làm được điều đó, ít nhất là cứu sống những con sao biển này. (Trình bày những suy nghĩ đó trong khoảng 2/3 trang giấy thi). ( nghị luận xã hội )
Bài học rút ra: Có thể những điều chúng ta làm thật vô ích, thật nhỏ bé nhưng đối với người được giúp, đó lại là điều vô cùng tuyệt vời. Trong cuộc sống, chúng ta nên giúp đỡ, yêu thương và đùm bọc lẫn nhau; dù chỉ là một hành động nhỏ bé nhưng lại nói lên một tấm lòng cao cả