tả con đường đi học cực kì ngắn gọn

tả con đường đi học cực kì ngắn gọn

2 bình luận về “tả con đường đi học cực kì ngắn gọn”

  1. Đối với em, mỗi ngày đi học là một ngày tràn ngập niềm vui. Nhưng có lẽ điều vui nhất chính là được đi học tên con đường đi học quen thuộc cùng bạn bè. Con đường đến trường dài khoảng hai ki-lô-mét, con đường rộng rãi. Hai bên  đường đều có vỉa hè được lát gạch trông rất đẹp. Trên vỉa hè có những bồn hoa, bồn cây xanh nối tiếp thẳng tăm tắp. Có các đều to lớn với tán lá xum xuê như những chiếc ô che nắng xanh thẳm. Ngoài cây ra thì chũng có rất nhiều hoa như hoa cúc hoạ mi, hoa 10 giờ,…Khi đi em còn nghe những tiếng chim hót véo vong trên những chiếc cây. Không những con đường đẹp mà con rất sạch sẽ nữa Em rất yêu con đường đi học của em.
    Mong bạn cho câu tlhn, 5*.
    Chúc bạn học tốt

    Trả lời
  2. @Sát gơ
                                                                          Bài làm
    Năm cấp 1 là một năm khó quên,một năm đầy ấn tượng của tôi. Có rất nhiều kỉ niệm nhưng kỉ niệm con đường mà tôi đến trường là hoài niệm nhất.
    Lúc đấy tôi đang ăn sáng,vệ sinh cá nhân rồi dắt xe ra khỏi cửa. Tôi chào tạm biệt mẹ yêu rồi đạp xe đi học. Con đường đến trường cũng không xa lắm! Tôi đạp xe và hít bầu không khí trong lành. Cơn gió mùa thu thổi mát rượi làm tôi cảm thấy khoan khoái,dễ chịu. Hai bên đường là những tiệm tạp hóa,nhà,quán ăn,…. “mọc” san sát nhau y như con phố nhỏ.Những chậu hoa thơm ngát nhiều màu sắc bên đường tựa như một cánh rừng hoa vậy! Tôi cứ ngỡ như là mình đang lạc ở cánh đồng hoa. Còn có hàng cây xanh và những chú chim hót líu lo như một bản nhạc đồng ca chào buổi sáng.Vừa đạp xe tôi vừa tận hưởng cảnh đẹp và bản đồng ca “hùng vĩ” ấy.
    Ôi trời!Đang đạp xe mà tôi phải nán lại vì mùi đồ ăn.Là mùi gì ý nhỉ?À!Tôi nhớ ra rồi,là mùi phở nóng hổi của bà Tư. Nghĩ đến thôi mà nước miếng của tôi chảy dài.Tôi đạp xe đi,trong đầu còn quyến luyến cái mùi hương ấy.Vẫn như mọi ngày,người người đi lại nhộn nhịp,tiếng xe còi ồn ào đặc trưng khiến tôi cũng phải quen dần.
    5 năm gắn bó với con đường này khiến tôi ngày càng quen dần,như một vòng lập vậy! Nhưng điều đó khiến tôi rất vui.Đây chính là một phần trong tuổi thơ của tôi.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới