đóng vai ngựa sắt để kể lại sự việc Thánh Gióng ra trận đánh giặc ‘chỉ kể đoạn thánh gióng ra chận đánh giặc cùng với ngựa s

đóng vai ngựa sắt để kể lại sự việc Thánh Gióng ra trận đánh giặc
‘chỉ kể đoạn thánh gióng ra chận đánh giặc cùng với ngựa sắt, ko kể gì thêm’

1 bình luận về “đóng vai ngựa sắt để kể lại sự việc Thánh Gióng ra trận đánh giặc ‘chỉ kể đoạn thánh gióng ra chận đánh giặc cùng với ngựa s”

  1. Ta là Phù Đổng Thiên Vương, hay còn được người dân yêu thương gọi là Thánh Gióng.
    Năm đó, ta được giáng sinh vào một gia đình sống hiền lành, tốt bụng. Mẹ của ta đi ra vườn, ướm thử chân mình vào một cái vết chân to mà mang thai. Sau mười hai tháng thì sinh ra ta. Suốt ba năm đầu đời, ta chỉ nằm một chỗ, không biết nói, biết cười, cũng chẳng biết đi biết chạy. Một hôm nọ, nghe tin sứ giả đại diện triều đình đi tìm người tài giúp nước chống giặc Ân, thì một nguồn sức mạnh bộc phát trong toàn thân ta. Ta đã cất câu nói đầu tiên của đời mình là nhờ mẹ mời sứ giả vào để xin đi đánh giặc.
    Sau hôm đó, ta bắt đầu lớn nhanh như thổi. Cơm ăn mấy cũng không no, áo vừa mặc đã sứt chỉ. May mắn, ta được dân làng tin tưởng, yêu thương nên góp gạo thổi cơm nuôi lớn. Ít lâu sau, sứ giả mang gậy sắt, giáp sắt, ngựa sắt đến cho ta theo yêu cầu. Ta liền vươn vai một cái biến thành tráng sĩ cao lớn. Mặc giáp sắt, cầm gậy sắt ta cưỡi lên chú ngựa sắt rồi lao ra chiến trường. Một mình ta dũng mãnh xông thẳng vào quân địch, đánh cho chúng hoảng sợ, bỏ chạy tan tác. Giữa chừng gậy gãy, ta nhổ khóm tre ngà để làm vũ khí đánh giặc. Mãi đến khi đất nước sạch bóng quân thù, ta mới dừng lại, cởi giáp sắt để trên đỉnh núi rồi bay về trời.
    Vua và dân biết ơn ta, nên phong ta làm Phù Đổng Thiên Vương và cho dựng đền thờ. Đến nay, nhân dân vẫn nhớ ơn ta và tổ chức hội tưng bừng hàng năm.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới