kể lại truyện truyền thuyết hoặc truyện cổ tích ( bằng lời văn củ em ,đóng vai nhân vật ) giúp với ạ

kể lại truyện truyền thuyết hoặc truyện cổ tích ( bằng lời văn củ em ,đóng vai nhân vật ) giúp với ạ

2 bình luận về “kể lại truyện truyền thuyết hoặc truyện cổ tích ( bằng lời văn củ em ,đóng vai nhân vật ) giúp với ạ”

  1. Kể nhân vật  Thạc Sanh trong câu truyện Thạc Sanh
                                           Bài làm 
       Xin chào ta là Thạch Sanh trong câu chuyện cổ tích ” Thạch Sanh ”đây, ta đã từng là một người có , sống trong túp lều đơn sơ nhưng bây giờ đã khác ta đã trở thành một ông vua của một nước nọ . Nếu các bạn không tin ta thì hôm nay , các bạn hãy lắng nghe ta kể lại câu chuyện này nhé .
        Khi ta là một chàng trai nghèo , sống trong một túp lều cũ dựng dưới gốc đa . Cả gia tài chỉ có một lưỡi búa , hằng ngày lên rừng đốn củi kiếm ăn. Một hôm ,  khi trên tay ta vác một đống củi về thì có thấy một người đang dựa , nghỉ ngơi ở đó. Ta ra bắt chuyện với hắn và biết được tên là Lý Thông , rồi Lý Thông kết nghĩa anh em với ta .
         Vì ta sơm mồ côi cha mẹ , tứ vô thân, nay lại có người chăm sóc , ta vui lắm , Ta từ biệt túp lều cũ và đến sống cùng mẹ với mẹ con nhà Lý Thông . Chiều hô ấy ta đang đi trên đường về nhà thì thấy Lý Thông dọn một mâm thịt ê hề mời ăn , rồi bảo :
     ” Đêm nay , anh đi canh miếu thờ , ngặt vì dở cất mẻ rượu , em chịu khó đi thay anh một đêm , sáng mai rồi về ”
      Ta liền đồng ý , màn đêm bắt đầu buông xuống , ta thì đang mơ mơ màng màng thì lúc ta chuẩn bị nhắm mắt thì một tiếng động lớn vang lê khiến ta tỉnh giấc , cầm lưới búa trên tay và đi vào xem miếu thờ như thế nào . Ai ngờ đâu con trăn tinh xuất hiện với thân hình khổng lồ , hai chiếc răng sắc nhọn lao về phía ta .
      Ta không hề sợ hãi , mà ta dùng lưỡi búa lao vào chiến đấu với nó , ta xả xác nó ra làm hai mảnh , trăn tinh hiện nguyên hình là một con trăn tinh khổng lồ , để lại một cung tên bằng vàng , ta chặt đầu nó đem về .
      Gần sáng , ta liền gõ cửa để vào nnhaf , Lý Thông và mẹ hốt hoảng khi nhìn thấy đầu con trăn tinh quỳ xuống van lậy . Ta không biết chuyện gì sảy ra , rồi ngồi trên ghế kể lại mọi chuyện rồi Lý Thông đáp lại : 
    ” Con trăn tinh là nhà vua nuôi đã lâu, em giết nó không khỏi tội nặng em hãy đi tìm một nới chú trân đi , còn lại để anh lo liệu ” 
      Vì tin tưởng Lý Thông ta bèn thu dọn đồ đạc và trở về túp lều cũ . Một ngàu nó, khi ta đang ngồi trreen một ngọ  đồi cao ta thấy một con chim đại bàng  to lớn không giống mấy con chim khác mà dưới nó nó đang tha một con người , ta bèn rút cung tên vàng ra bắn vào cánh nó, nó đau đớn quàn quại bèn đap xuống một cái hang.
      Ta liền đi theo vết máu rồi dẫn đến một hang động, ta liền báo cho quân lính biết , rồi ta sẽ là người cứu công chúa , lính thả dây thang xuống ta bước từ từ xuống thì thây công chúa đang bị iam bởi con chim to lớn hết cách ta rút mũi tên vàng đâm thẳng vào mắt nó lấy lưỡi búa chặt đứt vuốt sắc , bổ vỡ đôi cánh , đầu đại bàng .
       Sau khi giải cứu công chúa , ta liền cho công chúa lên trước , khi công chúa lên được mặt đất , Lý Thông bèn sai lính đắp kín cửa hang. Bây giờ ta mới biết được âm mưu của hắn ta . Ta đi theo lối dẫn để ra khỏi hang động đang đi ta đã giải cứu được một người và tự xưng mình là con vua Thủy Tề và cho ta một điều ước . Ta chỉ ước có một cây đàn hạc .
       Rồi hai con trăn tinhvaf đại bàng lang thang, hai con đó đã ăn cắp vàng bạc tới quẳng ở gốc đa và vu oan cho ta . Ta bị bắt vào ngục . Các bạn à , câu chuyện đã cũng dài rồi thì các bạn cũng biết về sau ta lấy lại được công bằng cho ta và mẹ con Lý Thông bị sét đánh chết . Ta được phong lên làm vua và cùng quân sĩ mười tám nước thi đấu cuối cùng họ kéo nhau về nước, ta cùng vợ sống hạnh phúc suốt đời.
        Các bạn cũng biết đây , qua câu chuyện trên ta cần giút ra bài hocn là sống ở đời phải biết giúp đỡ , mở rộng lương tâm , không được sống ích kỷ như nhà mẹ con Lý Thông các bạn nhé . 
                         TK : mainguyenmainguyen64

    Trả lời
  2. Tôi sinh ra trong một gia đình nông dân. Vì chăm chỉ làm lụng nên bố mẹ tội cũng có bát ăn bát để, hi vọng sau này cho anh em tôi làm vốn sinh nhai. Nhưng rồi cha mẹ tôi mất đột ngột. Anh trai tôi đã không làm như lời cha mẹ dặn trước lúc lâm chung là chia đều tài sản cho hai anh em mà chiếm hết gia tài, chỉ để lại cho tôi một túp lều nhỏ và cây khế ở góc vườn.
    Tôi chấp nhận mà không hề kêu ca, than phiền gì. Hằng ngày, tôi phải mò cua bắt ốc, cày thuê, cuốc mướn để sống. Cây khế trở thành tài sản quý giá nhất và là người bạn thân thiết của tôi. Tôi chăm sóc nó chu đáo, tận tình như người bạn. Vì vậy mà cây khế lớn rất nhanh và chẳng bao lâu đã ra hoa kết quả. Đến mùa khế chín, những chùm khế chín vàng óng, thơm lừng báo hiệu một mùa khế bội thu. Không thể nào nói hết được niềm hạnh phúc của mọi người trong gia đình tôi. Tôi đã đan những chiếc sọt để ngày mai đem khế ra chợ đổi lấy gạo. Sáng hôm đó, khi vừa thức dậy, tôi đã nhìn thấy trên cây khế có một con chim to với bộ lông sặc sỡ đang ăn những quả khế chín. Lòng tôi đau như cắt. Tôi chạy đến dưới gốc cây và nói: “Chim ơi! Ngươi ăn khế của ta thì gia đình ta biết lấy gì để sống?”. Chim bỗng ngừng ăn và cất tiếng trả lời: “Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng”. Nói rồi chim bay đi. Tôi không tin lắm vào chuyện lạ lùng đó nhưng vẫn bảo vợ may cho mình một chiếc túi ba gang. Sáng hôm sau, chim đến từ sớm và đưa tôi ra một hòn đảo nhỏ giữa biển. Tôi không thể tin vào những gì hiện ra trước mắt. Cả hòn đảo toàn vàng bạc châu báu chất đống. Cả hòn đảo ánh lên màu vàng làm tôi bị lóa mắt. Không hề có một bóng người. Tôi cảm thấy lo sợ, cứ đứng yên một chỗ. Nhưng rồi chim vỗ cánh và giục giã: “Anh hãy lấy vàng bạc, châu báu vào túi, rồi tôi đưa về.”. Lúc đó tôi mới dám nhặt vàng cho vào đầy túi ba gang rồi lên lưng chim để trở về đất liền.
    Từ đó, gia đình tôi không còn phải ăn đói mặc rách nữa. Tôi dựng một căn nhà khang trang ngay trong khu vườn, nhưng vẫn giữ lại túp lều và cây khế.
    Tôi dùng số của cải đó chia cho những người dân nghèo khổ trong làng. Cũng không hiểu sao từ bữa đó, chim không còn đến ăn khế nữa. Cây khế bây giờ đã to lớn, toả bóng mát xuống cả một góc vườn. Mùa khế nào tôi cũng chờ chim thần đến để bày tỏ lòng biết ơn.
    Tiếng lành đồn xa, câu chuyện lan đến tai người anh trai tôi. Một sáng, anh đến nhà tôi rất sớm. Đây là lần đầu tiên anh tới thăm tôi kể từ ngày bố mẹ mất. Anh đòi tôi đổi toàn bộ gia sản của anh lấy túp lều và cây khế. Tôi rất buồn khi phải chia tay với căn nhà và cây khế. Nhưng trước lời cầu khẩn của anh, tôi đành bằng lòng. Cả gia đình anh chuyển về túp lều cũ của tôi. Ngày nào anh cũng ra dưới gốc khế chờ chim thần đến. Mùa khế chín, chim cũng trở về ăn khế. Vừa thấy chim, anh tôi đã khóc lóc, kêu gào thảm thiết và đòi chim phải trả vàng. Chim cũng hứa sáng mai sẽ đưa anh tôi ra đảo vàng và dặn may túi ba gang. Tối hôm đó, anh tôi thức cả đêm để may túi mười gang ngày mai đi lấy vàng. Sáng hôm sau, vừa ra tới đảo vàng, anh tôi đã hoa mắt bởi vàng bạc châu báu của hòn đảo. Anh tôi vội nhét vàng vào đầy túi mười gang, vào túi quần, túi áo và mồm cũng ngậm vàng nữa. Trên đường trở về nhà, chim nặng quá, kêu anh tôi vứt bớt vàng xuống biển cho đỡ nặng. Vốn tính tham lam, anh không những không vứt bớt xuống mà còn bắt chim bay nhanh hơn. Nặng quá, chim càng lúc càng mệt. Đôi cánh trở nên quá sức, yếu dần. Cuối cùng, không còn gắng được nữa, chim chao đảo rồi hất luôn anh tôi xuống biển cùng với số vàng.
    Tôi trở lại sống ở nhà cũ, cùng túp lều và cây khế. Nhưng chim thần không bao giờ còn quay trở lại nữa… Anh trai tôi đã không thể quay trở về chỉ vì lòng tham vô đáy. Một nỗi buồn man mác dâng lên trong lòng tôi.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới