Viết 1 bài văn(khoảng 300-400 chữ) kể lại một trải nghiệm giúp tâm hồn em phong phú hơn.Ko chép mạng nha mn(Các bạn Thông

Viết 1 bài văn(khoảng 300-400 chữ) kể lại một trải nghiệm giúp tâm hồn em phong phú hơn.Ko chép mạng nha mn(Các bạn Thông cảm cho mình do mình chỉ còn 20 điểm nên ko thể cho điểm cao hơn đc)

1 bình luận về “Viết 1 bài văn(khoảng 300-400 chữ) kể lại một trải nghiệm giúp tâm hồn em phong phú hơn.Ko chép mạng nha mn(Các bạn Thông”

  1. Trước giờ tôi chưa từng nghĩ rằng những giấc mơ không gắn với thực tại là thứ mà tôi thực sự muốn theo đuổi, bởi lẽ tôi đã từng bị lừa đi sâu vào giấc ngủ bằng phép thuật của một thế giới vốn vô định hay những tưởng tượng ngây thơ khi xem xong một chương trình nhạc rock; Tôi muốn rất nhiều thứ. Kể cả cho chúng đã điêu tàn hay mới chớm nở trong lòng tôi, đó đều là những thứ tôi từng khát khao ấp ủ ngày một. Tôi hay đi dọc cây cầu này, cái cầu dẫn vào một đường hầm đen tối nhưng đối với tôi là một thiên đường mở dài vô tận, nơi mấy tay bass hay drum coi đó là nhà để tự do bung thả khát vọng bùng lửa trong bản thân. Mặt tường chi chít đầy chữ ký. Mấy cái hình vẽ kì lạ mà bọn họ để lại giống như bức tranh của đứa em gái mới vào mẫu giáo của tôi-
    ”Ê này, cậu có muốn thử vẽ không?” 
    -Xin lỗi, tớ chỉ vô tình đi qua thôi. 
    Vẫn như mọi buổi chiều tà, ánh triêu dương khuất dần trên mấy khóm hoa dại bên đường. Tôi thích một mình òa vào với nắng, vì hương vị của chúng làm chiếc vòng tay bạc của tôi thấm mùi thơm của biển cả.
    ”Hôm nay tớ phải đi rồi.”
    -hả?
    Một tên kì lạ với dáng người cao ráo, nhưng 2 ống quần bò rộng thùng thình che lấp cả đôi giày trắng muốt, có lẽ vừa mới đánh giày chăng? Và tóc mai của cậu ta rũ xuống che lấp đôi mắt nâu thoang thoảng vẻ buồn bã. Tôi chỉ kịp nhìn thấy như thế thôi, vì cây guitar đeo chéo qua chiếc thắt lưng làm bằng da phản chiếu cả dòng chảy lấp lánh của biển kia đã nhanh chóng chiếm lấy ánh nhìn của tôi. Chúng đắt thật, tôi đã từng đứng ngoài cửa và nhòm vào như 1 kẻ có tật táy máy vô vị. 
    -Cậu phải đi đâu?
    Tôi vô thức trả lời khi đang đánh giá một lượt mấy vòng xung quanh cậu ta. Tầm mắt tôi dừng lại ở đôi bàn tay trăng trắng nhưng đầy vết bẩn của tên đó, và cả chiếc khẩu trang trông cồng kềnh hết mức đó nữa. ”Tên này không thể bình thường hơn một chốc à?” 
    ”Tớ sắp phải đi đến một nơi mà có lẽ tôi mãi mãi không thể quay về đây được nữa. ”
    Cậu ta nói một cách thều thào. ”Lên thành phố à? Hay sang một đất nước khác hỡi con người kì lạ này?”
    Cậu ta thấy tôi nhìn vào bản thân với con mắt nghi hoặc thì chỉ thầm cười, kéo tay tôi trở lại vào đường hầm nhỏ. Ánh sáng từ 2 đầu bên kia đường hầm trắng xóa. Cái lạnh lẽo của một buổi chiều nắng giống như những đám khói tụ từng cụm lơ lửng trong không trung. Cậu ta bắt đầu nâng cây đàn lên tay, đeo pick vào rồi quét một lượt lơ lửng khắp từng sợi dây đàn:
    -Tớ rất thích nhạc rock. Từ khi mới bốn tuổi, anh trai đã dắt tớ tới đây.
    Rồi cậu ta đoạn chỉ tay vào bức tường có dòng chữ xiên vẹo mờ nhạt: I can fly onto the blue. 
    ”I can fly onto the blue?”
     – Tớ rất yêu nơi này, yêu hơn mọi thứ mà tớ có. Tớ từng ước mình sẽ trở thành một người như John Lennon, mặc dù tớ không còn nhiều thời gian nữa. Tớ cứ nghĩ sự tự tin của tớ sẽ giúp tớ vượt qua, nhưng cuối cùng thì mặt trời cũng phải lặn thôi.
    Tôi bắt đầu nghi hoặc rất nhiều. Cái cách mà cậu ta xuất hiện, những điều mà cậu ta muốn truyền tải, tôi đều không hiểu. Rồi con người kia gảy nên một bản đàn. Âm thanh lúc trầm lúc bổng, hồi chuông leng keng như cứ phà vào từng nốt Đô rê mi la từ cây đàn của cậu ta. Gió đón từng đợt âm thanh, xuôi theo từng giai điệu yên bình đến kì lạ. Chúng tôi và những người xung quanh cứ ngồi im lặng trong tiếng đàn đến tận tối muộn.
    Mấy tuần sau, quả nhiên cậu ta không còn xuất hiện nữa. Mẹ tôi bảo cậu nhóc ấy đã rời đi từ sau hôm đó rồi. 
    Tôi chăm chú cắt một bó hoa hồng nhỏ. Khi cậu ấy vẫn còn say giấc tôi đã đặt bên cạnh cậu món quà của tôi. Dường như tôi đã tìm lại được nguồn cảm hứng của mình, tôi quyết tâm sẽ mua được cây đàn đó. Và sau cùng, khi tôi trở thành người cậu thật sự hâm mộ, tôi sẽ lại đến chơi với cậu kèm theo một bản nhạc mới. 

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới