Chín tháng mười ngày Mẹ nâng niu con Khi được vuông tròn Mẹ chăm mẹ bẵm Tuổi xanh tươi thắm Đến lúc bạc đầu Mẹ vẫn lo âu Con

Chín tháng mười ngày Mẹ nâng niu con Khi được vuông tròn Mẹ chăm mẹ bẵm Tuổi xanh tươi thắm Đến lúc bạc đầu Mẹ vẫn lo âu Con mình bé bỏng Từng đêm trông ngóng Con ngủ bình yên Tiếng nói dịu hiền Mẹ khuyên con học Nhận bao khó nhọc Mẹ bao bọc con Khôn lớn vẫn còn Cơm no, áo ấm Mồ hôi mẹ thấm Bước đường con đi Mẹ chẳng có gì Ngoài con tất cả Trời cao hỷ xả Xin nhận lời con Để mẹ mãi còn Bên con mãi mãi! (Nguyễn Thị Oanh)

1 bình luận về “Chín tháng mười ngày Mẹ nâng niu con Khi được vuông tròn Mẹ chăm mẹ bẵm Tuổi xanh tươi thắm Đến lúc bạc đầu Mẹ vẫn lo âu Con”

  1. Nhận xét về bài thơ Chín tháng mười ngày Mẹ nâng niu con Khi được vuông tròn Mẹ chăm mẹ bẵm Tuổi xanh tươi thắm Đến lúc bạc đầu Mẹ vẫn lo âu Con mình bé bỏng Từng đêm trông ngóng Con ngủ bình yên Tiếng nói dịu hiền Mẹ khuyên con học Nhận bao khó nhọc Mẹ bao bọc con Khôn lớn vẫn còn Cơm no, áo ấm Mồ hôi mẹ thấm Bước đường con đi Mẹ chẳng có gì Ngoài con tất cả Trời cao hỷ xả Xin nhận lời con Để mẹ mãi còn Bên con mãi mãi!

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới