Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi bên dưới: Người ăn xin Lúc ấy, tôi đang đi trên phố. Một người ăn xin già lọm khọm đ

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi bên dưới:
Người ăn xin
Lúc ấy, tôi đang đi trên phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước mặt tôi.
Đôi mắt ông lão đỏ đọc và giàn giụa nước mắt. Đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi thảm hại… Chao ôi! Cảnh nghèo đói đã gặm nát con người đau khổ kia thành xấu xí biết nhường nào!
Ông già chìa trước mặt tôi bàn tay sưng húp, bẩn thỉu. Ông rên rỉ cầu xin cứu giúp.
Tôi lục tìm hết túi nọ túi kia, không có tiền, không có đồng hồ, không có cả một chiếc khăn tay. Trên người tôi chẳng có tài sản gì.
Người ăn xin vẫn đợi tôi. Tay vẫn chìa ra, run lẩy bẩy.
Tôi chẳng biết làm cách nào. Tôi nắm chặt lấy bàn tay run rẩy kia:
– Ông đừng giận cháu, cháu không có gì để cho ông cả.
Người ăn xin nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt ướt đẫm. Đôi môi tái nhợt nở nụ cười và tay ông cũng xiết lấy tay tôi:
– Cháu ơi, cảm ơn cháu ! Như vậy là cháu đã cho lão rồi. – Ông lão nói bằng giọng khản đặc.
Khi ấy, tôi chợt hiểu rằng: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được chút gì của ông lão.
(theo Tuốc-ghê-nhép)
Thực hiện các yêu cầu:
Câu 1. Văn bản trên được viết theo thể loại nào?
Câu 2. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản?
Câu 3. Văn bản được kể theo ngôi thứ mấy? Tác dụng của ngôi kể đó?
Câu 4. Tìm số từ trong câu văn sau: Lúc ấy, tôi đang đi trên phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước mặt tôi?
Câu 5. Câu văn Tôi lục tìm hết túi nọ túi kia, không có tiền, không có đồng hồ, không có cả một chiếc khăn tay. Trên người tôi chẳng có tài sản gì sử dụng biện pháp tu từ gì? Nêu tác dụng của phép tư từ đó?
Câu 6. Câu chuyện trên thuộc chủ đề nào em đã học? Hãy kể thêm 2 văn bản cùng chủ đề?
Câu 7. Văn bản trên gửi đến chúng ta thông điệp nào?
Câu 8. Câu chuyện Người ăn xin cho em những bài học nào trong cuộc sống?

2 bình luận về “Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi bên dưới: Người ăn xin Lúc ấy, tôi đang đi trên phố. Một người ăn xin già lọm khọm đ”

  1. Câu 1: văn bản trên được viết theo thể loại truyện ngắn
    câu 2: PTBĐ chính là: tự sự
    Câu 3: văn bản theo ngôi kể thứ nhất(người kể xưng “tôi”)
    => tác dụng: giúp câu văn kể được một cách rõ nét. Cảm nhận được tình cảm và lời nói của nhân vật một cách sâu sắc. Giúp câu văn trở nên khách quan hơn.
    Câu 4: số từ trong câu văn trên là “một”
    câu 5:câu văn sử dụng biện pháp nghệ thuật điệp ngữ từ “không”.
    => tác dụng: đề cao và nhấn mạnh ý nghĩa của từ không. Làm cho người đọc cảm thấy được “tôi” trong bài không có gì trên người để cho ông cụ cả.
    câu 6: câu chuyện trên là chủ đề
    câu 7: văn bản trên đã cho ta thấy thông điệp về lòng nhân hậu, một tấm lòng ngây thơ trong sáng của “tôi” dành cho ông cụ ăn xin. Dù cậu bé không có gì trong người nhưng cậu đã cho đi một sự ấm áp yêu thương dù đó là một người xa lạ không quen biết. Qua đoạn thơ trên, chúng ta cùng rút ra bài học cần yêu thương, giúp đỡ cho những chiếc lá chưa lành để bù đắp những yêu thương còn thiếu thốn ngoài kia.
    câu 8:
    Bài học rút ra từ câu chuyện kia ra ngoài cuộc sống là:
     – Biết yêu thương, chia sẻ, đồng cảm với hoàn cảnh, số phận của người khác 
    – Khi cho đi cũng chính là lúc ta nhận lại. 
    – Sự quan tâm, lòng chân thành chính là món quà tinh thần quý giá nhất đối với những mảnh đời bất hạnh, nó vượt lên trên mọi giá trị vật chất khác.  
    ~ chúc cậu học tốt! Cho tớ ctlhn nhé!~
    Tớ không trả lời đc vài câu, mong cậu thông cảm^^

    Trả lời
  2. Câu 1:
    Thể loại truyện ngắn ( theo mình thôi nha )
    Câu 2 :
    Phương thức biểu đạt chính của văn bản: tự sự.
    Câu 3 :
    Ngôi kể số 3 ( xưng “Tôi ” )
    Cách kể này giúp người kể có the kể chuyện một cách linh hoạt, tư do những gì diễn ra với nhân vật.
    Câu 4 :
    Số từ : ngay
    Câu 5 :
    Theo mình là điệp từ “không”
    Giúp cho người đọc biết là nhấn mạnh “tôi” không có gì trên người
    Câu 7:
    Văn bản tên gửi chúng ta thông điệp phải có tình người còn có giá trị hơn mọi thứ vật chất, của cải khác 
    Câu 8:
    Câu truyện trên cho em những bài học :
     – Biết yêu thương, chia sẻ, đồng cảm với hoàn cảnh, số phận của người khác 
    – Khi cho đi cũng chính là lúc ta nhận lại. 
    – Sự quan tâm, lòng chân thành chính là món quà tinh thần quý giá nhất đối với những mảnh đời bất hạnh, nó vượt lên trên mọi giá trị vật chất khác.  

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới