kể về một câu chuyện mang tên lời cảm ơn để nhận ra : càng biết ơn bạn sẽ càng hạnh phúc ( câu chuyện từ bản thân )

kể về một câu chuyện mang tên lời cảm ơn để nhận ra : càng biết ơn bạn sẽ càng hạnh phúc ( câu chuyện từ bản thân )

1 bình luận về “kể về một câu chuyện mang tên lời cảm ơn để nhận ra : càng biết ơn bạn sẽ càng hạnh phúc ( câu chuyện từ bản thân )”

  1.  Hmmm…Mỗi chúng ta,khi được sinh ra trên cuộc đời này,chúng ta sẽ cất lên tiếng khóc đầu đời,tiếng khóc ấy không chỉ là một tiếng khóc báo hiệu sự chào đời,mà có lẽ đối với tôi,đó cũng là một tiếng khóc mà mỗi người mẹ đều muốn nghe khi họ biết con của mình đã chào đời một cách an toàn. Sinh đẻ là một bản năng của mỗi người phụ nữ,họ đã phải trải qua một thời gian dài – 9 tháng 10 ngày đau khổ,không được tùy tiện làm những gì tùy thích cũng bởi đứa trẻ trong bụng mình. Vậy nên,khi đã lớn,tôi luôn mang trong mình một lời biết ơn mãnh liệt đối với mẹ. Mẹ tôi cũng chẳng phải người phụ nữ có quyền,chỗ đứng trong xã hội,mẹ đơn thuần chỉ là một người phụ làm nội trợ ở nhà,cả thanh xuân của mẹ đã dành cho chị em tôi,mẹ đã dùng thời gian và sức khỏe của mình để đổi lấy thành công,sức khỏe và hạnh phúc cho chúng tôi,trong khi bản thân chưa từng ước mơ điều gì vì ước mơ của mẹ là ước mơ của chị em tôi,là được nhìn thấy chúng tôi trưởng thành và khôn lớn.Hằng ngày,sáu giờ sáng,mẹ sẽ dậy để chuẩn bị đồ ăn gọi chị và tôi dậy chải răng,ăn sáng rồi lại đứa chúng tôi đi học.Khi đưa đi học,về mẹ lại bắt tay vào công việc hằng ngày của mình,nhiều hôm mẹ còn chẳng ăn sáng vì phải chuẩn bị làm việc và bữa trưa cho chúng tôi đi học về. Khi chúng tôi ốm,mẹ lại trở thành một bác sĩ tình nghuyện hết lòng với bệnh nhân của mình còn khi giảng bài tập,mẹ lại bất ngờ hóa thành một giáo viên trẻ đầy nhiệt huyết với ánh mắt ấm áp và giọng nói êm dịu.Dù giờ đã lớn nhưng tôi vẫn phải lệ thuộc vào mẹ rất nhiều,cả đời của tôi sẽ luôn nợ mẹ một lời cảm ơn,xin lỗi và biết ơn mẹ rất rất rất nhiều. Cảm ơn vì mẹ đã sinh ra tôi,cho tôi một cuộc sống ấm no,đủ đầy.Xin lỗi vì nhiều lúc tôi đã làm mẹ buồn đến phát khóc,nói ra những lời không hay với mẹ,còn hay cãi lại mẹ nữa nhưng..sau mỗi lần như vậy,tôi đã khóc rất nhiều,khóc vì thương mẹ khi đã phải nghe những lời bồng bột trong phút chốc nóng nảy của bản thân tôi chứ không phải vì tôi.Biết ơn vì mẹ đã hi sinh cả tuổi thành xuân và ước mơ của mình để dành cho chúng tôi mà không màng đến danh lợi,mong muốn của mình. Tôi đã rất hạnh phúc khi có một người mẹ tuyệt vời và luôn yêu thương tôi hết lòng vì khi ra xã hội sẽ chẳng có một ai chờ đợi tôi quay về như mẹ đâu
    $#Hitturo$

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới