Nghị luận về cho và nhận: Dàn ý & văn mẫu chọn lọc

Tổng hợp các bài văn mẫu và dàn ý cho đề bài nghị luận về cho và nhận. Giúp các bạn học sinh có thêm nguồn tài liệu tham khảo.

Bài viết liên quan

Dàn ý nghị luận về cho và nhận 

Tổng hợp những dàn ý cụ thể và tổng hợp cho đề bài nghị luận về cho và nhận. Việc lập dàn ý sẽ giúp cho bài viết logic hơn, tránh được thực trạng thiếu ý, lặp ý hoặc sai đề. Đây là một bước bắt buộc trong quy trình viết văn nghị luận xã hội nói riêng và những thể loại văn học khác nói chung .

Dàn ý nghị luận về cho và nhận – Mẫu 1

Mở bài

  • Giới thiệu yếu tố cần nghị luận cho và nhận. Cho và nhận là truyền thống cuội nguồn đạo đức tốt đẹp của dân tộc bản địa ta từ bao đời nay .
  • Chúng ta khi dành tổng thể tình yêu thương cho một ai đó, ta sẽ rất niềm hạnh phúc và sẽ niềm hạnh phúc nhiều nhiều hơn nữa nếu ta đảm nhiệm lại tình thương của người khác dành cho mình .Trong đời sống hãy đến với nhau bằng tình người

Thân bài

#1. Giải thích khái niệm cho và nhận.
  • Cho là cho đi những yêu thương, sẵn sàng chuẩn bị hoàn toàn có thể trợ giúp những người khó khăn vất vả, hoạn nạn xuất phát tận đáy lòng .
  • Nhận là được đáp trả lại tử những gì mình cho đi và không tư lợi, vụ lợi cho riêng mình. Khi tất cả chúng ta cho đi yêu thương thì tất cả chúng ta sẽ được nhận lại niềm vui từ trong tâm hồn của mình. Cho và nhận có mối quan hệ mật thiết với nhau, bổ trợ cho nhau .
#2. Biểu hiện
  • Cho đi những vật chất, tiền tài, sức lực lao động của mình để ủng hộ từ thiện, quyên góp ủng hộ những người có thực trạng khó khăn vất vả, khổ cực .
  • Khi cho đi biểu lộ qua những hành vi giúp sức, sẻ chia, đồng cảm, cùng cảm thông với những nỗi đau, mất mát với người khác
  • Cho đi và nhận lại xuất phát từ tận đáy lòng, bằng cả tấm chân tình, biết yêu thương mọi người.
  • Khi cho đi cũng là lúc tất cả chúng ta được nhận lại những điều tốt đẹp ngoài mong đợi. Bởi lẽ, khi tất cả chúng ta cho đi, tất cả chúng ta không nghĩ rằng mình cho đi như vậy để tìm niềm vui và niềm hạnh phúc, nhưng niềm vui và niềm hạnh phúc vẫn đến với mình, không tìm cầu cũng tự nhiên đến .
  • Điều tất cả chúng ta nhận lại hoàn toàn có thể là một lời cảm ơn chân thành, một nụ cười, một cử chỉ ấm cúng khiến tất cả chúng ta vui mắt .
  • Khi tất cả chúng ta cho đi những điều tốt đẹp, thì chắc như đinh ta sẽ nhận được sự bình yên trong tâm hồn .
  • Chúng ta nên hiểu rằng khi cho đi đừng nên toan tính, vụ lợi cá thể, có lợi cho mình mới cho, cho để giám sát thiệt hơn, bởi càng toan tính càng cảm thấy bản thân mình không tự do, khi nào cũng lo ngại, tâm hồn không an tâm .
#3. Ý nghĩa cho và nhận
  • Cho và nhận là điều đương nhiên. Hay nói cách khác có cho đi thì mới mong nhận lại. Trong trong thực tiễn xã hội giờ đây yếu tố này được mọi người nhận thức và phân định rõ ràng không cho đi thì không thể nào nhận được .
  • Dẫn dắt đúng như câu : “ Sống đừng giữ cho riêng mình, hãy biết cho đi rồi sẽ nhận được nhiều hơn thế ”
  • Sống biết cho và nhận được sự ca tụng và ngưỡng mộ, nhận sự tin yêu của mọi người. Qua đó ta thấy được niềm tin ta biết sống vì người khác, biết yêu thương sẽ chia và đùm bọc lẫn nhau
  • Cho đi dù là vật chất, tiền tài hay đơn thuần là tấm lòng, tấm lòng nhân ái, yêu thương, biết sẻ chia, giúp sức những người có thực trạng đặc biệt quan trọng khó khăn vất vả đó là điều niềm hạnh phúc nhất rồi. Chỉ bằng những hành vi nhỏ đơn thuần không cần vật chất cao sang cũng đủ góp thêm phần tạo nên một đời sống ấm cúng tình người
  • Xã hội càng tăng trưởng theo hướng công nghiệp hóa, tân tiến hóa quốc gia. Chính vì thề, đời sống niềm tin, vật chất của mọi người ngày càng được nâng cao. Khi đó lối sống biết cho đi và nhận lại càng phải được tôn vinh .
  • Mỗi cá thể phải tự ý thức, tự giác chịu khó học tập, rèn luyện, nâng cao trình độ, trau dồi tri thức, không ngừng phát minh sáng tạo, nghiên cứu và điều tra vận dụng vào thực tiễn .
  • Có như vậy, bằng kĩ năng của tuổi trẻ, khát vọng làm giàu bản thân và sự nhiệt huyết trong công cuộc thay đổi quốc gia thì khi đó mới góp thêm phần kiến thiết xây dựng nước nhà tăng trưởng giàu mạnh và tân tiến được .
  • Khi đó, cái mà ta cho cũng là cái ta nhận. Trong đời sống, nếu chỉ cho mà không nhận thì khó duy trì lâu bền hơn, nhưng nếu như cho và lại yên cầu được đền đáp thì sự cho mất đi giá trị đích thực của nó .
#4. Mở rộng vấn đề
  • Cho và nhận phê phán : Những người có đức tính tham lam, ích kỷ chỉ biết vụ lợi cá thể, vô lương tâm sống tàn khốc với người khác, hèn kém khi sống chỉ biết nhận không công, muốn vay mà không muốn trả, không muốn cho đi
  • Phê phán, lên án 1 số ít thanh thiếu niên trẻ tuổi chỉ biết ăn bám, phụ thuộc vào cha mẹ, mái ấm gia đình, người thân trong gia đình mà sống vô cảm, lãnh đạm, sống ích kỷ không biết nỗ lực để giúp sức, làm tròn đạo hiếu với cha mẹ .
#5. Bài học nhận thức và hành động
  • Cuộc sống của mỗi người sẽ trở nên tầm thường nếu chỉ biết nhận mà không biết cho .
  • Sống hãy đừng chỉ biết nhận lấy, mà còn học cách cho đi .

Kết bài

  • Kết luận vấn đề nghị luận và nêu cảm nhận về sự cho và nhận
  • Bạn hãy lan rộng ra tấm lòng mình ra nhé ! Cùng san sẻ, cùng cho đi những điều tốt đẹp để được nhận lại những niềm vui trong tâm hồn, niềm niềm hạnh phúc trong đời sống. Cho đi cũng là biểu lộ của cách sống đẹp. Để làm ra sức mạnh duy trì đời sống .
  • Hãy nhớ rằng khi mở rộng lòng nhân ái, biết yêu thương, sẻ chia, tự mình cảm nhận những điều tốt đẹp, nghĩa cử cao đẹp trong đời sống sẽ mang lại cho tâm hồn mình thanh thản, an nhiên hơn. Hãy yêu thương nhiều hơn, san sẻ nhiều hơn để xã hội càng văn minh, để cái nắm tay giữa con người với con người thêm ấm cúng .

Dàn ý nghị luận về cho và nhận – Mẫu 2

Mở bài

  • Giới thiệu yếu tố cần nghị luận về “ cho ” và “ nhận ”

Thân bài

#1. Giải thích

Hiểu như thế nào là “ cho ” và “ nhận ”

  • “ Cho ” là sự san sẻ, ban tặng xuất phát từ tấm lòng và trái tim của một người, dù nó chỉ là những thứ nhỏ bé không đáng nhưng đó là cả một tấm lòng đáng quý
  • “ Nhận ” là sự đảm nhiệm, nhận lấy sự giúp sức và san sẻ của người khác .
#2. Biểu hiện
  • Việc cho và nhận giống như gieo nhân nào thì gặp quả ấy. Cho bằng cả tấm lòng thì nhận lại tình yêu thương và ngược lại
  • Lên án những hành vi cho nhưng lại đo lường và thống kê so đo, hay chỉ vì nổi tiếng, …
  • Cách cho và nhận sao cho mọi cảm nhận được sự chân thành và ấm cúng
  • Một câu truyện nói lên việc cho và nhận
  • Truyền thống “ cho ” và “ nhận ” của ông bà ta từ truyền kiếp. Và thời nay mỗi khi đồng bào ta gặp khó khăn vất vả về thiên tai, dịch bệnh, bão lũ đều có những đoàn cứu trợ, từ thiện trợ giúp
#3. Ý nghĩa
  • Cho và nhận giúp tinh thân dân tộc ta đoàn kết hơn
  • Giúp ta học được cách yêu thương, nhân ái và vị tha

Kết bài

  • Khẳng định và nhấn mạnh vấn đề tầm quan trọng của “ cho ” và “ nhận ”

Dàn ý nghị luận về cho và nhận – Mẫu 3

Mở bài

  • Giới thiệu yếu tố cần nghị luận : Lối sống cho và nhận .

Thân bài

#1. Giải thích
  • Cho : Giúp đỡ, san sẻ những khó khăn vất vả, khó khăn vất vả với người khác cả về vật chất và niềm tin, mang tính tự chủ, tự nguyện sẵn lòng, không yên cầu gì .
  • Nhận : Đón nhận sự trợ giúp về vật chất hoặc ý thức, đời sống có lúc này lúc kia, còn nhiều người xấu số nên rất cần những tấm lòng yêu thương, đùm bọc .
  • Cho và nhận có mối quan hệ hỗ trợ, bổ sung lẫn nhau.

#2. Biểu hiện
  • Sống cho : Không cần phải báo đáp, đền ơn, giúp sức toàn tâm không nghĩ ngợi chần chừ, biết hy sinh lợi ích bản thân .
  • Dẫn chứng : Câu chuyện về người ăn xin, bé Hải An hiến giác mạc, những chú bộ đội y bác sĩ trong dịch bệnh Covid .
  • Sống nhận : Lúc nhỏ được ông bà cha mẹ yêu thương chăm nom, được sống trong tình thân bè bạn, sự dạy dỗ của thầy cô, đời sống cho nhiều thời cơ, thưởng thức, sự trưởng thành, niềm vui, những bài học kinh nghiệm kinh nghiệm tay nghề sống quý báu từ mọi người, nhận được sự trợ giúp lúc khó khăn vất vả hoạn nạn .
  • Sống là cho đi đâu chỉ nhận cho riêng mình .
#3. Ý nghĩa
  • Là lối sống văn hóa truyền thống, truyền thống cuội nguồn tốt đẹp của dân tộc bản địa .
  • Giúp kết nối mọi người, rèn luyện sự vị tha, lòng nhân ái, sự yêu thương con người .
  • Tâm hồn thanh thản, bình yên vui vẻ, được mọi người yêu dấu .
#4. Bình luận
  • Phê phán những người ích kỉ, hẹp hòi chỉ biết đến quyền lợi bản thân của mình .
  • Tham lam chỉ muốn nhận mà không muốn cho đi những con người như vậy tất cả chúng ta cần nên tránh xa .
#5. Bài học cá nhân về cho và nhận
  • Cần biết dung hòa, cân đối giữa cho đi và nhận lại .
  • Rèn luyện bản thân hằng ngày để hình thành đức tính tốt đẹp này .
  • Biết hòa hợp giữa quyền lợi tập thể và cá thể .
  • Biết cho đi bất kỳ khi nào thiết yếu để lại những phần thưởng xứng danh .
  • Biết cảm ơn, trân trọng, giữ gìn khi được người khác giúp sức tương hỗ .

Kết bài

  • Khẳng định lại giá trị của cách sống cho và nhận .
  • Nên tu dưỡng, rèn luyện .

Các bài văn nghị luận về cho và nhận

Nghị luận về cho và nhận – Mẫu 1

Chúng ta khi dành toàn bộ tình yêu thương cho một ai đó, ta sẽ rất niềm hạnh phúc và sẽ niềm hạnh phúc nhiều nhiều hơn nữa nếu ta đảm nhiệm lại tình thương của người khác dành cho mình. Cho và nhận là truyền thống lịch sử đạo đức tốt đẹp của dân tộc bản địa ta từ bao đời nay. Trong đời sống hãy đến với nhau bằng tình người. Chắc hẳn ai cũng từng đặt cho mình câu hỏi làm thế nào để niềm hạnh phúc. Mỗi tất cả chúng ta hãy gieo cho mình thật nhiều “ hạt giống ” yêu thương, san sẻ. Để gặt hái trái ngọt niềm hạnh phúc cho bản thân, mái ấm gia đình và hội đồng. Bởi phàm là người trần tất cả chúng ta gieo nhân nào gặt quả nấy đó là quy luật cuộc sống. Không phải ngẫu nhiên đời sống có sự cho đi nhận lại, vì đời sống luôn có quy luật của nó, cho nhận là mối quan hệ mật thiết bổ trợ cho nhau .Trong đời sống chẳng ai cho mình kế hoạch, tiềm năng và những lo toan của đời sống khó khăn vất vả hằng ngày mà đôi lúc con người ta quên để tâm tới những sự vật, vấn đề đang xảy ra xung quanh ta. Cuộc đời vội vã, đầy khó khăn vất vả của đời sống mà nhiều người đã dần quên đi tình yêu thương con người, biết cảm thông san sẻ với những nỗi đau, mất mát của người khác. Cuộc sống đâu phải trải sẵn con đường nhuộm màu hồng, đâu phải ai sinh ra cũng sống trong mái ấm gia đình giàu sang, sa hoa, mái ấm gia đình vừa đủ vật chất, niềm hạnh phúc toàn vẹn. Mà cạnh bên đó sống sót những mảnh đời xấu số, chịu nhiều đau thương. Vậy nên, tất cả chúng ta hãy biết trao đi yêu thương, chuẩn bị sẵn sàng sẻ chia, trợ giúp, đùm bọc lấy họ để họ thuận tiện vượt qua mọi thử thách của cuộc sống. Đó cũng chính gọi là sự cho đi và nhận lại. Khái niệm cho đi và nhận lại tất cả chúng ta hãy hiểu rồi cùng nhau triển khai nó bằng hành động thực tiễn trong đời sống .Cho là cho đi những yêu thương, chuẩn bị sẵn sàng hoàn toàn có thể giúp sức những người khó khăn vất vả, hoạn nạn xuất phát tận đáy lòng, từ tấm lòng nhân ái, bao dung của mỗi người. Nhận là được đáp trả lại từ những gì mình cho đi và không tư lợi, vụ lợi cho riêng mình. Khi tất cả chúng ta cho đi yêu thương thì tất cả chúng ta sẽ được lại niềm vui từ trong tâm hồn của mình .Cho và nhận là hai khái niệm tưởng chừng đơn thuần, ngắn gọn, dễ hiểu và thuận tiện thực thi nhưng đâu phải ai cũng vận dụng nó một cách tuyệt vời, vận dụng thực tiễn trong đời sống. Đúng vậy, sống biết yêu thương thì mang lại sắc tố cho đời sống tốt đẹp và tràn ngập ấm cúng tình thương hơn. Hãy nhớ rằng khi cho đi sẽ nhận lại những điều tốt đẹp hơn thế nữa, sự cho đi mà không cần chăm sóc đến quyền lợi cá thể. Thay vào đó cố gắng nỗ lực sống vì sự tốt đẹp cho người khác bằng hành vi, cử chỉ, cách ứng xử không chỉ bằng lời nói suông, nói và làm phải song song với nhau, cho và nhận có mối quan hệ mật thiết, bổ trợ cho nhau .Chắc hẳn ai trong tất cả chúng ta cũng đã từng nghe qua câu nói “ Cho đi là niềm hạnh phúc ” nhưng thực thi được điều đó đâu có thuận tiện. Bạn biết đó niềm hạnh phúc và những điều tốt đẹp mà bạn nhận được chỉ khi bạn cho đi mà không khi nào nghĩ đến quyền lợi của chính mình. Sống vì người khác, không ích kỷ, không quá chú trọng đến cái lợi của bản thân mà biết cảm thông, sẻ chia với người khác .Cho không nghĩa là cho đi những vật chất, tiền tài mà cho đi đôi khi chỉ là lời hỏi han, lời động viên lúc người khác gặp khó khăn vất vả, lúc họ yếu lòng nhất thì mình sẽ góp thêm phần tạo thêm sức mạnh về niềm tin để giúp họ giữ vững niềm tin, có thêm nghị lực vượt qua trở ngại của cuộc sống. Hay khi ai đó bị xa cơ, thất thế thì lúc đó ta chuẩn bị sẵn sàng ra tay trợ giúp họ khi họ khó khăn vất vả nhất thì họ sẽ trân trọng và biết ơn bạn. Sự giúp sức là tài lộc vật chất hay chỉ là những hành vi hỏi thăm, động viên, khuyến khích thì tất cả chúng ta sẽ cảm nhận được niềm niềm hạnh phúc tràn ngập từ trong sâu thẳm tâm hồn, trong trái tim mình, niềm hạnh phúc đơn thuần lắm đến từ chính nghĩa cử cao đẹp của bạn. Khi ai đó gặp khó khăn vất vả ta không lạnh nhạt bỏ mặc mà chuẩn bị sẵn sàng ra tay trợ giúp là điều tuyệt vời nhất .Khi người khác có tâm sự, nỗi buồn, bạn luôn là người lắng nghe và luôn sẵn sàng chuẩn bị sẻ chia, an ủi. Hoặc khi người khác niềm hạnh phúc, có niềm vui tất cả chúng ta cùng san sẻ niềm vui đó luôn luôn mỉm cười, vui tươi, hòa nhập với niềm niềm hạnh phúc của họ. Cho đi những vật chất, tài lộc, công sức của con người của mình để ủng hộ từ thiện, quyên góp ủng hộ những người có thực trạng khó khăn vất vả, khổ cực. Mọi thứ ta đều hoàn toàn có thể cho đi, chỉ cần cái tâm luôn rộng mở. Hành động cho đi không phải được thống kê giám sát bằng số lượng vật chất mà nó bộc lộ từ tấm lòng và tình thương xuất phát từ tâm ý của mỗi người. Không cần phải là người giàu mới hoàn toàn có thể cho đi. Bởi cho đi không nhất thiết phải là vật chất. Có vô vàn phương pháp để cho đi, từ những thứ đơn thuần nhất, hoàn toàn có thể là tiền tài, lời nói, ánh mắt, hành vi, thời hạn, … Người nghèo vẫn hoàn toàn có thể cho đi bằng sự đồng cảm, san sẻ với người cùng cảnh ngộ để giúp người khác vơi đi sự tủi thân, đau buồn. Không đủ năng lực vật chất để tương hỗ người có thực trạng có khăn thì hoàn toàn có thể lôi kéo sự ủng hộ, san sẻ từ những người xung quanh. Động viên, san sẻ, nụ cười khuyến khích, chia vui, hay đơn thuần chỉ là dành một chút ít thời hạn để lắng nghe lời tâm sự của một người nào đó, cũng là cho đi vậy .Khi cho đi bộc lộ qua những hành vi giúp sức, sẻ chia, đồng cảm, cùng cảm thông với những nỗi đau, mất mát với người khác. Cho đi và nhận lại xuất phát tận đáy lòng, bằng cả tấm chân tình, biết yêu thương mọi người. Khi cho đi cũng là lúc tất cả chúng ta được nhận lại những điều tốt đẹp ngoài mong đợi. Bởi lẽ, khi tất cả chúng ta cho đi, tất cả chúng ta không nghĩ rằng mình cho đi như vậy để tìm niềm vui và niềm hạnh phúc, nhưng niềm vui và niềm hạnh phúc vẫn đến với mình, không tìm cầu cũng tự nhiên đến. Điều tất cả chúng ta nhận lại hoàn toàn có thể là một lời cảm ơn chân thành, một nụ cười, một cử chỉ ấm cúng khiến tất cả chúng ta vui vẻ. Khi tất cả chúng ta cho đi những điều tốt đẹp, thì chắc như đinh ta sẽ nhận được sự bình yên trong tâm hồn. Chúng ta nên hiểu rằng khi cho đi đừng nên toan tính, vụ lợi cá thể, có lợi cho mình mới cho, cho để giám sát thiệt hơn, bởi càng toan tính càng cảm thấy bản thân mình không tự do, khi nào cũng lo ngại, tâm hồn không an tâm. Chúng ta hãy sống vì mọi người để góp thêm phần tạo nên một đời sống tràn ngập tình thương yêu .Tại sao lại phải cho đi ? Ý nghĩa của việc cho đi là gì ? Cho và nhận là điều đương nhiên. Hay nói cách khác có cho đi thì mới mong nhận lại. Trong trong thực tiễn xã hội giờ đây yếu tố này được mọi người nhận thức và phân định rõ ràng không cho đi thì không thể nào nhận được. Đúng như câu : “ Sống đừng giữ cho riêng mình, hãy biết cho đi rồi sẽ nhận được nhiều hơn thế ”. Sống biết cho và nhận được sự ca tụng và ngưỡng mộ, nhận sự tin yêu của mọi người. Qua đó ta thấy được ý thức ta biết sống vì người khác, biết yêu thương sẽ chia và đùm bọc lẫn nhau. Cho đi dù là vật chất, tài lộc hay đơn thuần là tấm lòng, tấm lòng nhân ái, yêu thương, biết sẻ chia, giúp sức những người có thực trạng đặc biệt quan trọng khó khăn vất vả đó là điều niềm hạnh phúc nhất rồi. Chỉ bằng những hành vi nhỏ đơn thuần không cần vật chất cao sang cũng đủ góp thêm phần tạo nên một đời sống ấm cúng tình người. Xã hội càng tăng trưởng theo hướng công nghiệp hóa, tân tiến hóa quốc gia. Chính vì thề, đời sống ý thức, vật chất của mọi người ngày càng được nâng cao. Khi đó lối sống biết cho đi và nhận lại càng phải được tôn vinh. Mỗi cá thể phải tự ý thức, tự giác siêng năng học tập, rèn luyện, nâng cao trình độ, trau dồi tri thức, không ngừng phát minh sáng tạo, nghiên cứu và điều tra vận dụng vào thực tiễn. Có như vậy, bằng kĩ năng của tuổi trẻ, khát vọng làm giàu bản thân và sự nhiệt huyết trong công cuộc thay đổi quốc gia thì khi đó mới góp thêm phần kiến thiết xây dựng nước nhà tăng trưởng giàu mạnh và văn minh được. Khi đó, cái mà ta cho cũng là cái ta nhận. Trong đời sống, nếu chỉ cho mà không nhận thì khó duy trì lâu dài hơn, nhưng nếu như cho và lại yên cầu được đền đáp thì sự cho mất đi giá trị đích thực của nó .Bên cạnh những hành vi đẹp về sự cho đi và nhận lại. Nhưng song song đó sống sót không ít những người có lối sống đi ngược lại với điều đó. Xã hội ngày càng tăng trưởng ở tầm cao mới, cùng với sự Open của máy móc, công nghệ tiên tiến văn minh. Chính vì vậy mà nhiều bạn trẻ đã bị cuốn theo guồng quay của đời sống tân tiến, vật chất đã dần biến trở thành những cỗ máy di động, những con người vô cảm, dửng dưng với nhau. Con người ta trở nên ích kỷ chỉ muốn nhận hết những điều hay điều tốt đẹp về mình mà không muốn cho đi. Xã hội còn sống sót vô số người có đức tính tham lam, ích kỷ vì quyền lợi cá thể vô lương tâm sống tàn tệ với người khác và hèn nhát, sống chỉ biết nhận không công, muốn vay mà không muốn trả, không muốn cho đi. Chúng ta cần phải lên án, phê phán một số ít thanh thiếu niên trẻ tuổi chỉ biết ăn bám, lệ thuộc vào cha mẹ, mái ấm gia đình, người thân trong gia đình mà sống vô cảm, hờ hững, sống ích kỷ không biết cố gắng nỗ lực để trợ giúp, làm tròn đạo hiếu với cha mẹ. “ Cho ” và “ nhận ” giống như cặp phạm trù “ nhân ” và “ quả ”. Trên đời này, luôn có luật nhân quả, gieo gió ắt gặt bão, gieo nhân lành ắt hái được trái ngọt. Bạn cho đi thứ gì, bạn sẽ nhận lại được như vậy, hoặc nhiều hơn thế nữa .Mỗi tất cả chúng ta không ai dám tự tin và khẳng định chắc chắn là mình hoàn hảo nhất và triển khai xong về mọi mặt mà không có khuyết điểm của bản thân cả. Vấn đề quan trọng là ta biết sống như thế nào để xứng danh với thực chất lương thiện thực sự có trong con người mỗi tất cả chúng ta, sống không hổ thẹn với lương tâm, đạo đức của mình. Sự cho đi và nhận lại cần phải đặt đúng chỗ. Thực vậy, “ Biết cho đi là điều đáng quý, nhưng biết cách nhận về cũng là một nghệ thuật và thẩm mỹ ”. Giống như dòng sông sẽ không hề sống sót nếu chỉ biết cho đi hoặc chỉ biết nhận về. Con người tất cả chúng ta cần phải biết cân đối việc cho đi và nhận lại, dùng trái tim ấm cúng và cả tấm lòng yêu thương của mình cho đi, thì như vậy chắc như đinh một điều rằng bạn sẽ nhận lại một cách chân thành và nhiều điều tốt đẹp của người khác dành cho mình. Cuộc sống của mỗi người sẽ trở nên tầm thường nếu chỉ biết nhận mà không biết cho. Vì thế, sống, hãy đừng chỉ biết nhận lấy, mà còn học cách cho đi .Bạn hãy lan rộng ra tấm lòng mình ra nhé ! Cuộc sống này tươi đẹp biết bao nếu như toàn bộ tất cả chúng ta đều biết sẻ chia, biết yêu thương trợ giúp lẫn nhau. Mỗi tất cả chúng ta nên ý thức và cảm nhận được tình yêu thương ấm cúng để cùng nhau nỗ lực tạo nên một xã hội ấm cúng tình người, đầy lòng nhân ái để được nhận lại những niềm vui trong tâm hồn, niềm niềm hạnh phúc trong đời sống. Cho đi cũng là bộc lộ của cách sống đẹp, góp thêm phần tạo nên sức mạnh duy trì đời sống. Hãy nhớ rằng khi mở rộng lòng nhân ái, biết yêu thương, sẻ chia, tự mình cảm nhận những điều tốt đẹp, nghĩa cử cao đẹp trong đời sống sẽ mang lại cho tâm hồn mình thanh thản, an nhiên hơn. Hãy yêu thương nhiều hơn, san sẻ nhiều hơn, sẵn sàng chuẩn bị ra tay giúp sức những người có thực trạng khó khăn vất vả, hoạn nạn để xã hội tràn ngập tình yêu thương góp thêm phần thiết kế xây dựng quốc gia tăng trưởng, giàu mạnh .Nguồn : VerbaLearn. com

Nghị luận về cho và nhận – Mẫu 2

Mỗi tất cả chúng ta từ lúc sinh ra đến khi trưởng thành đều trải qua những quy trình tiến độ thăng trầm trong đời sống, trong những quá trình đó lại có vô vàn bài học kinh nghiệm để ta đúc rút ra những kinh nghiệm tay nghề quý báu. Và trong những kinh nghiệm tay nghề quý giá đó không hề không có những bài học kinh nghiệm về cách cho và cách nhận. Tôi đã từng đọc được câu nói của cựu thủ tướng Vương Quốc Anh Winston Churchill rằng : “ Chúng ta sống sót những gì ta nhận nhưng tất cả chúng ta sống nhờ những gì cho đi ” đúng vậy cho và nhận chính là nguồn sống cốt lõi của tình người. Nó là thứ gắng kết tổng thể mọi người lại với nhau. Thiếu nó chắc như đinh đời sống này sẽ trở nên vô vị lắm nhỉ .Vậy nên trước hết ta cần phải hiểu như thế nào là cho và như thế nào là nhận ? “ cho ” chính là sự san sẻ, ban tặng xuất phát từ tấm lòng và trái tim của một người, dù nó chỉ là những thứ nhỏ bé không đáng nhưng đó là cả một tấm lòng đáng quý. Còn “ nhận ” chính là sự đảm nhiệm, nhận lấy sự trợ giúp và san sẻ của người khác. Cho và nhận là hai khái niệm đều mang tính tự nguyện, không bắt buộc, tổng thể đều xuất phát từ tấm lòng. Ý nghĩa của việc cho và nhận cũng giống như phạm trù nhân quả vậy, người xưa từng có câu gieo nhân nào thì gặt quả ấy, tất cả chúng ta sống là phải biết cho đi, mặc dầu cho đi chưa chắc gì tất cả chúng ta sẽ nhận lại những gì tất cả chúng ta mong ước, nhưng khi ta cho bằng cả tấm lòng thì đó là lúc tất cả chúng ta đã nhận lại sự thanh thản, sự vui tươi khi ta trợ giúp một ai đó .Cho và nhận nghe có vẻ như đơn thuần nhưng khi bạn đem ra so sánh và để cân đối được hai khái niệm này thì lại không hề thuận tiện chút nào. Bạn hoàn toàn có thể cho đi mà không nhận lại không ? Hay bạn luôn nghĩ rằng cho đi sẽ nhận lại gấp đôi ? Vậy mới nói để mà cho ai đó một thứ gì to lớn là không hề thuận tiện, bởi nhiều người thậm chí còn trước khi cho ai đó họ còn phải cân đo đong đếm rằng họ cho liệu nó có mang lại quyền lợi gì cho họ hay không. Chỉ cần bạn có một chút ít nhen nhóm lòng tham thôi cũng khiến cách cho của bạn không còn ý nghĩa gì nữa. Thật vậy, nói ra thì có vẻ hơi ngượng ngạo nhưng trong đời sống này có muôn vàn câu truyện như thế này xảy ra, thậm chí còn mục tiêu để họ “ cho ” một ai đó cũng chỉ là muốn bản thân mình được ca tụng, tung hô chứ không hề có tình cảm nào trong món quà đó. Hay có những cách cho mà khiến nhiều người bức xúc và còn rất nhiều trường hợp như vậy xảy ra. Hoặc ngược lại so với việc nhận cũng thế, tất cả chúng ta phải luôn giữ phép nhã nhặn khi ai đó cho ta thứ gì đó, cũng như nên nói lời cảm ơn so với họ, biết rằng những thứ đó ta không thích nhưng cũng nên vui tươi, hoan hỉ khi được cho. Chỉ khi toàn bộ đều xuất phát từ một tấm lòng thì những thứ tốt đẹp ắt sẽ tự tìm đến tất cả chúng taViệc “ cho ” ở đây không nhất thiết phải là vật chất, có khi nó chỉ đơn thuần là một lời nói, một lời hỏi thăm động viên, hay cổ vũ niềm tin cho ai đó khi họ gặp những điều muộn phiền, khó khăn vất vả trong đời sống. Và cũng hoàn toàn có thể là một cái ôm để tiếp sức mạnh cho họ có thêm niềm tin, nghị lực để liên tục sống. Vì vậy, khi gặp ai đó trong thực trạng cần được sự giúp sức, cần những lời động viên tích cực, bạn đừng khước từ mà hãy dang rộng vòng tay để tiếp sức cho họ, mặc dầu chỉ là một hành vi nhỏ bé, nhưng chắc như đinh bạn sẽ cảm thấy mình rất có ích trên đời này. Hơn nữa, bạn sẽ cảm nhận được sự niềm hạnh phúc và chính nó là một cây bút chì màu hồng được bạn tô thêm vào bức tranh của cuộc sống của mình. Và cứ thế mỗi ngày trôi qua “ cho ” đi chính là bạn đang nhận lại những cây bút chì màu hồng để điểm thêm vào bức tranh niềm hạnh phúc của bạn trở nên đẹp và đẹp mắt hơn .Thậm chí “ cho ” và “ nhận ” còn là chủ đề trong những tác phẩm văn học nổi tiếng, những câu ca dao tục ngữ, hay những câu truyện ngắn nhằm mục đích giúp cho người đọc hiểu hơn về việc cho và nhận. Và trải qua những câu truyện đó ta hoàn toàn có thể rút ra những bài học kinh nghiệm thâm thúy, đặc biệt quan trọng là so với thế hệ nhỏ tuổi rất cần được học hỏi cách cho và nhận để sau này chúng hoàn toàn có thể trợ giúp mọi người một cách chân thành nhất, không vụ lợi, toàn bộ đều cho đi dựa trên tình yêu thương ấm cúng. Tôi từng đọc qua một câu truyện ngắn kể rằng, có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh khu rừng rậm. Lấy rất là mình, cậu hét lớn : “ Tôi ghét người ”. Từ khu rừng có tiếng vọng lại : “ Tôi ghét người ”. Lúc này cậu hoảng loạn chạy về sà vào lòng mẹ khóc nức nở. Cậu bé không sao hiểu được từ trong rừng lại có người ghét cậu. Người mẹ liền nắm tay đưa cậu trở lại khu rừng. Bà nói : Giờ thì con hãy hét thật to : “ Tôi yêu người ”. Lạ lùng thay, cậu vừa dứt tiếng thì có tiếng vọng lại “ Tôi yêu người ”. Và người mẹ liền lý giải cho con hiểu “ Con ơi, đó là định luật trong đời sống của tất cả chúng ta. Con cho điều gì con sẽ nhận lại điều đó. Ai gieo gió thì gặt bão. Nếu con thù ghét người thì người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người thì người cũng yêu thương con ”. Thật ra, qua câu truyện ta hoàn toàn có thể thấy rằng ta cho bao nhiêu ta sẽ nhận bấy nhiêu. Người xấu thao tác xấu ắt sẽ bị trừng phạt, còn người tốt làm việc tốt tự khắc suôn sẻ sẽ tới. Chúng ta đang cùng sống trong một thiên hà, hà cớ gì cứ phải giữ khăng khăng cho riêng mình. Thay vào đó là sự san sẻ, chăm sóc với nhau để ta không cảm thấy bị đơn độc, lạc lõng .“ Cho ” và “ nhận ” vốn dĩ là đức tính truyền kiếp của ông cha ta rất lâu rồi, nó được truyền đến đời nay và hiện tại ta hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ những ví dụ nổi bật nói lên một dân tộc bản địa Nước Ta với ý thức đoàn kết, san sẻ, giúp sức lẫn nhau mỗi khi gặp khó khăn vất vả, hoạn nạn. Chẳng hạn như những lúc bão lũ, thiên tai, dịch bệnh có những đoàn cứu trợ, tình nguyện đến để phân phát những thùng mì, những bao gạo hay những chai mắm kèm với những lời động viên, cổ vũ, khuyến khích ý thức bà con. Chỉ bấy nhiêu đó thôi cũng đủ thấy ấm cúng và niềm tin đoàn kết của nhân dân ta. Nhưng đổi lại họ nhận những lời cảm ơn, những cái bắt tay, những cái ôm thấm đậm tình yêu thương đáng quý. Đúng vậy “ cho ” và “ nhận ” giúp mọi người kết nối lại với nhau hơn, chỉ khi tất cả chúng ta cùng nhau chung tay kiến thiết xây dựng thì quốc gia sẽ ngày càng tăng trưởng, đời sống cơm áo gạo tiền sẽ đỡ áp lực đè nén hơn. Cho và nhận còn giúp ta học được cách biết yêu thương đồng loại, sống nhân ái và vị tha hơn .Vì vậy, trong đời sống này không phải ai sinh ra cũng đều suôn sẻ có tổng thể. Nên nếu tất cả chúng ta cảm thấy mình đang có đời sống không thiếu hơn người khác thì hãy nên san sẻ và chăm sóc tới họ, bởi đời người ngắn ngủi lắm, nếu cho được ai thì hãy giúp họ bằng cả tấm lòng. Cũng như nếu nhận điều gì đó từ người khác thì đừng ngần ngại nói lời cảm ơn chân thành nhé. Hạnh phúc là do bạn tự tạo ra bởi những điều nhỏ bé như thế thôi đấy .Nguồn : VerbaLearn. com

Nghị luận về cho và nhận – Mẫu 3

Hạnh phúc, thành công xuất sắc là điều mà tổng thể mọi người đều mong ước. Có rất nhiều cách để niềm hạnh phúc và mỗi người sẽ có một cách cho riêng mình. Bí quyết ở đây là gì ? Đó là khi bạn biết cho đi, biết trợ giúp người khác và đôi lúc còn là lúc bạn nhận được nhiều giá trị tốt đẹp trong đời sống. Cho và nhận là cả một thẩm mỹ và nghệ thuật khi cho đi một, bạn sẽ nhận về gấp nhiều lần .Để hiểu hơn về hai khái niệm trên có một câu truyện của tác giả Tuốc – ghê – nhép rất hay như thế này. Có một lão ăn xin đã già, đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt giàn giụa, quần áo tả tơi xin một người qua đường. Người đó lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn giấy. Ông vẫn đợi, chẳng có gì hết ngoài một bàn tay run run đã nắm chặt bàn tay run rẩy của ông và nói : “ Xin ông đừng giận cháu ! Cháu không có gì cho ông cả ”. Nhưng ông nở nụ cười : “ Cháu ơi, cảm ơn cháu ! Như vậy là cháu đã cho lão nhiều rồi ” khi ấy, cả người kia nữa cũng vừa nhận được cái gì đó của ông. Bạn nghĩ cái cả hai nhân vật này cho đi và nhận được là gì ? Đó chính là hơi ấm của tình người. Vậy đấy cho đi chính là giúp sức người khác, san sẻ những khó khăn vất vả khó khăn vất vả với ai đó bằng cả tấm lòng chân thành, rộng mở hoàn toàn có thể là về vật chất của cải, tài lộc, … mà còn về mặt niềm tin như tình cảm, thái độ, … nhằm mục đích biểu lộ sự tương hỗ, đùm bọc, yêu thương, giữa người với người. Những hành vi cho đi mang tính tự chủ, tự nguyện, sẵn lòng vì người khác, biểu lộ lối sống nhân đạo, nghĩa tình, lá lành đùm lá rách nát và ý thức sống có nghĩa vụ và trách nhiệm. Giúp cho tâm hồn tất cả chúng ta niềm hạnh phúc, yêu đời hơn, triển khai xong nhân phẩm đạo đức, biết sống có ý nghĩa. Nếu cho có nghĩa là trao đi những gì mình đang có, không yên cầu ai đền đáp ghi nhận nào thì nhận chính là nhận lấy, tiếp đón, đồng ý một sự trợ giúp có giá trị về vật chất hoặc niềm tin. Cuộc sống cũng giống như một ngọn núi có lúc dốc có lúc phẳng phiu khác nhau vì thế luôn cần đến những con người biết san sẽ biết cho đi và không nghĩ đến việc nhận lại, ngoài kia còn rất nhiều mảnh đời xấu số, họ cần lắm những ánh lửa san sẻ từ chính tất cả chúng ta, nhiều lúc chỉ là cái nắm tay thật chặt, cái vỗ vai đầy ấm cúng, lời an ủi động viên thôi cũng phần nào đã giúp sức họ rất nhiều. Cho và nhận có mối quan hệ tương hỗ, bổ trợ cho nhau. Nếu là người biết cho đi, bạn sẽ không khi nào mong ước được báo đáp, không yên cầu cần trả ơn. Có những người sẵn sàng chuẩn bị trợ giúp mà không khi nào chờ ta nói lên lời cảm ơn, sẵn sàng chuẩn bị hy sinh lợi ích của bản thân vì người khác, không toan tính vụ lợi, sẵn sàng chuẩn bị trao đi yêu thương, san sẽ những gì mình đang có mà không cần đổi lấy gì cả. Đâu phải ai sinh ra cũng có được một đời sống giàu sang, một mái ấm gia đình niềm hạnh phúc toàn vẹn, một khung hình kiện toàn mà còn có rất nhiều thực trạng đau thương cần tất cả chúng ta cho đi sự trợ giúp, yêu thương của mình. Ai cũng hoàn toàn có thể nói những ai biết cho đi sẽ sống tốt đẹp ý nghĩa hơn hay là “ cho đi là niềm hạnh phúc hơn nhận về ” nhưng tự bản thân mỗi người ta đã làm được gì. Ngoài những lời đang nói, do đó giữa nói và làm lại là hai chuyện trọn vẹn khác nhau. Hạnh phúc mà bạn nhận được khi cho đi chỉ thực sự đến khi bạn cho mà không nghĩ ngợi, chần chừ bất kể điều gì. Dẫu biết rằng đâu phải ai cũng thuận tiện hoàn toàn có thể sống quên mình vì người khác, xin đừng chú trọng những quyền lợi nào mà mình sẽ có sau khi giúp xong người này, làm được việc kia, xin hãy sống vì mọi người bằng một cái tôi toàn tâm toàn ý, không ích kỷ để đời sống này không hề đơn điệu, tiêu tốn lãng phí và để trái tim bạn hòa chung những nhịp đập yêu thương với mọi người. Bởi chính lúc ta cho đi nhiều nhất lại là lúc ta nhận được nhiều nhất, ai đó đã từng nói : “ Hạnh phúc là một cái gì đó rất kì khôi mà ta hoàn toàn có thể nhận được khi đem nó cho người khác, mỗi người tất cả chúng ta hãy thử cho đi một cái gì đó để rồi biến niềm niềm hạnh phúc của người khác thành niềm niềm hạnh phúc của chính mình và chú ý xem điều gì sẽ xảy đến ”“ Nếu là con chim, chiếc láCon chim phải hót, chiếc lá phải xanhLẽ nào vay mà không có trảSống tốt là đâu chỉ nhận cho riêng mình ”Xuất phát từ thông điệp cho đi là còn mãi, bé Hải An, em bé với một trái tim nhân hậu, khi biết về căn bệnh quái ác của mình, dù còn rất nhỏ em đã quyết định hành động hiến giác mạc để đem đến sự sống cho những người suôn sẻ khác, hành vi nhân ái ấy đã trở thành nguồn động lực lớn lao, lan tỏa nhiều ý nghĩa. Hay trong đại dịch Covid đã có rất nhiều tấm gương biết cho đi với toàn bộ niềm yêu thương chân thành, đó chính là những chú bộ đội áo xanh dũng mãnh kiên cường nhường lại chỗ ở của mình cho những người bệnh nhân cách ly còn họ thì dựng lều trong rừng ngủ, những y bác sĩ hấp tấp vội vàng ăn những gói mì không đủ chất, sẽ chia những chiếc bánh, thời hạn của mình cho người khác, sự quyết tử thầm lặng ấy đã tạo nên những thành công xuất sắc, những kỳ tích của Nước Ta trong việc phòng chống dịch bệnh. Chúng ta cần phải sống sao cho mỗi ngày là những thưởng thức để yêu thương san sẻ so với mọi người xung quanh, đời sống này sẽ tốt đẹp biết bao nếu như bạn biết chuẩn bị sẵn sàng cho đi nhiều hơn. Nhiều người cho rằng việc quyết tử những quyền lợi của cá thể trong đời sống hàng ngày là điều không thiết yếu nhưng bạn hãy thử nhìn lại xem, từ khi sinh ra ta đã được thừa kế, được nhận nhiều biết bao nhiêu. Lúc nhỏ, bạn đã nhận được sự yêu thương, chăm nom, nuôi dưỡng, chiều chuộng của ông bà cha mẹ, anh chị em, họ lo cho ta từng bữa cơm giấc ngủ, chỉ dạy ta nên người. Lớn lên được cắp sách tới trường học con chữ, ta lại nhận được sự thương mến, trợ giúp của bạn hữu, sự dạy dỗ hết mình của thầy cô, đó đều là những hành trang không hề thiếu để vững bước vào đời. Ý nghĩa của đời sống nằm ở ngay trong giá trị thông thường quanh ta, đâu phải khi nào bạn cũng vấp ngã, toàn là những rào cản mà còn là những thời cơ bất tận, là niềm vui, niềm hạnh phúc, sự trưởng thành mà ta nhận lại được sau khi đương đầu và vượt qua được những khó khăn vất vả. Ít nhiều bạn cũng đã được lĩnh hội nhiều bài học kinh nghiệm đắt giá từ sự chỉ dạy, dẫn dắt của cấp trên, những người đi trước, những kinh nghiệm tay nghề sống từ người bạn đồng nghiệp, thấy cảm kích biết ơn khi được người khác chìa tay ra trợ giúp, tương hỗ trong những lúc chông gai hoạn nạn, được hưởng một đời sống bình an ấm no, không cuộc chiến tranh … Có biết bao điều, bao sự chia ngọt sẻ bùi mà ta nhận được từ mọi người xung quanh, từ đời sống vậy sao lại không thử cho đi ?Cho và nhận là hai khái niệm tưởng chừng như đơn thuần nhưng số người biết cách cân đối chúng lại không nhiều. Những người cho đi nhiều thường rất chu đáo, tử tế đến mức phớt lờ đi quyền lợi của mình, họ chăm sóc những gì hoàn toàn có thể mang lại cho người đối lập, nhưng nhiều lúc họ đem lòng tốt của mình đặt không đúng nơi, đúng chỗ, cho đi cũng cần sự khôn ngoan tương thích tránh sự mù quáng sai lầm đáng tiếc. Mặt khác, có một số ít người lại muốn nhận được nhiều hơn những gì mà họ đã cho đi, chỉ biết nghĩ đến mình muốn đánh bóng bản thân, sống ích kỷ hẹp hòi, không biết quyết tử, không chịu thừa nhận khi cho đi cũng là một trong cách để thành công xuất sắc. Bạn thân mến đời sống này không hề bất công chút nào, sự quyết tử và đền đáp là hai hai mảnh ghép luôn được dung hòa và cân đối, những người đồng ý việc cho đi thường sẽ nhận được những món quà ngọt ngào, những phần thưởng xứng danh về sau .

Thật đáng quý cho những ai biết cho mà không cần nhớ đến và những ai biết nhận mà không hề quên. Xã hội cũng có những người này người kia, có những kẻ sống vị kỷ vô tâm nhưng cũng có những người sống quên mình vì người khác. Không ai là không nghĩ cho bản thân mình cả, còn tùy thuộc vào sự điều chỉnh, cách sống tốt đẹp, phù hợp mà mỗi người lựa chọn. Phải biết dung hòa giữa quyền lợi cá nhân và tập thể, phải biết chia sẻ để cuộc đời có ý nghĩa hơn, “cho” không có nghĩa là khi chúng ta đầy đủ hơn thì mới giúp đỡ người khác, đôi khi chỉ cần những lời nói ấm áp yêu thương, những hành động nhỏ nhất thôi cũng đủ tiếp thêm sức mạnh, niềm tin, nghị lực sống cho người khác. Nhiều khi, bạn cho đi nhiều điều rồi lại nhận lại được trái ngọt lúc nào không hay. “Có điều kỳ diệu xảy đến với những người thực sự biết yêu thương: họ càng cho nhiều, họ càng có nhiều”. Vậy đấy, hy sinh không bao giờ là thiệt cả, “cho khế nhận vàng”, đừng chỉ biết giữ cho riêng mình, yêu thương cho đi là còn mãi, một hành động nhỏ của sự cho đi cũng đủ khiến người ta ghi nhớ trọn đời. Đồng thời, đừng ngần ngại nói lời cảm ơn khi nhận được sự hỗ trợ, quan tâm từ người khác, biết sống đền ơn đáp nghĩa và trân trọng, giữ gìn những gì mình đã nhận được.

Cho và nhận đã trở thành truyền thống cuội nguồn đạo đức tốt đẹp, nhân văn của dân tộc bản địa ta từ bao đời nay. Giúp con người kết nối nhau nhiều hơn, sống vị tha, nhân ái và biết yêu thương nhiều hơn. Những người biết cho đi sẽ được yêu quý, quý trọng và nhận được nhiều giá trị hơn sự vui tươi, niềm hạnh phúc trong tâm hồn, vì cho và nhận như một vòng tuần hoàn luân chuyển, cứ cho đi sẽ nhận lại được những thứ khác. Cuộc sống mà có được nhiều cá thể biết sống ý nghĩa như vậy sẽ trở nên tốt đẹp, văn minh hơn biết bao .Cho và nhận sau cuối thực ra là những quy luật sống, là biết sống quyết tử và được đền đáp, cả người cho và người nhận đều có cho mình những giá trị tốt đẹp, ý nghĩa. Đặc biệt là người cho đi, họ có những góc nhìn và nguyên do của mình những điều họ nhận lại được dù là gì đi nữa cũng đều xứng danh. Vì thế tất cả chúng ta nên tu dưỡng, rèn luyện lối sống nhân văn này những bạn nhé !Nguồn : VerbaLearn. com

Source: https://tbdn.com.vn
Category: Văn học

Viết một bình luận

Câu hỏi mới