Bài văn mẫu lớp 9: Nghị luận xã hội về giá trị của thời gian (Dàn ý + 11 mẫu) – Tin Tức Giáo Dục Học Tập Tiny

Bài văn mẫu lớp 9 : Nghị luận xã hội về giá trị của thời gian ( Dàn ý + 11 mẫu ), Bài văn mẫu lớp 9 : Nghị luận xã hội về giá trị của thời gian, nhằm mục đích giúp học viên hiểu

Tài Liệu Học Thi xin giới thiệu đến bạn đọc Bài văn mẫu lớp 9: Nghị luận xã hội về giá trị của thời gian, giúp học sinh hiểu rõ cách làm bài văn nghị luận xã hội. 

Bạn Đang Xem : Bài văn mẫu lớp 9 : Nghị luận xã hội về giá trị của thời gian ( Dàn ý + 11 mẫu )

Đây là tài liệu bao gồm dàn ý chi tiết và 11 bài văn mẫu, dành cho các em học sinh lớp 9 sẽ được chúng tôi đăng tải dưới đây.

Dàn ý nghị luận về giá trị của thời gian

I.Mở bài

Dẫn dắt vào yếu tố : Có người từng nói : “ Người nào dám tiêu tốn lãng phí một giờ đồng hồ đeo tay nghĩa là chưa phát hiện giá trị của đời sống ”. Thời gian là thứ có giá trị không thể nào đong đếm được .

II. Thân bài

1. Bàn luận, phân tích

– Thời gian là một thứ trừu tượng, trôi qua từng ngày, ta không cảm nhận thời gian một cách trực quan như nhìn hay chạm vào, ta cảm sự trôi chảy của thời gian qua sự đổi khác của sự vật sống sót xung quanh mình .
– Thời gian là thứ tài lộc không hề mua được, một đi không trở lại, một khi đã qua đi không thể nào lấy lại được. Nếu để lỡ mất thời gian dù có hụt hẫng cũng thể lấy lại được ( “ Nếu một người cho bạn thời gian của của mình, anh ta không hề cho bạn món quà nào quý giá hơn nữa ” ) .
– Thời gian giúp vạn vật hoạt động theo đúng quy luật, trình tự của nó ( Con người, cây cối trưởng thành rồi chết đi, xã hội cũng biến hóa theo thời gian ) .
– Thời gian giúp con người tích góp được giá trị, không riêng gì vật chất mà quan trọng hơn là ý thức, nếu biết tận dụng tốt sẽ tích sẽ khiến giá trị bản thân tăng lên ( trưởng thành hơn, hiểu biết hơn … ) .
– Thời gian giúp biến hóa tâm lý, tình cảm của con người : giúp xóa nhòa nỗi đau, hận thù, thậm chí còn làm phai nhạt tình cảm yêu thương, đổi khác tính tình của con người .

2. Mở rộng vấn đề

– Quý trọng thời gian không có nghĩa là phải sống gấp gáp, chạy theo thời gian mà là biết trân trọng từng giây, sống hết mình, góp sức hết mình cho cuộc sống .
– Không chỉ dành thời gian ra để thao tác như một cỗ máy mà cũng cần cả thời gian nghỉ ngơi hài hòa và hợp lý, chăm sóc yêu thương mọi người xung quanh có như vậy mới là tận dụng hết giá trị đích thực của thời gian .
– Ngày nay vẫn còn một bộ phận giới trẻ chưa biết quý trọng giá trị của thời gian, để thời gian trôi đi không có ý nghĩa, không tích góp được giá trị cho bản thân, Ví dụ : chỉ biết đi dạo, thay vì tận dụng thời gian để học lại sa vào trang mạng xã hội than vãn học khó khăn vất vả …

3. Liên hệ bản thân

– Cần có thái độ phê phán những người không biết quý trọng thời gian .
– Là một học viên cần ý thức được giá trị quý báu của thời gian để tránh làm tiêu tốn lãng phí thời gian của mình cũng như của những người xung quanh .
– Biết cách lên kế hoạch, sắp xếp mọi việc sao cho sử dụng quỹ thời gian hiệu suất cao nhất : biết phân loại hài hòa và hợp lý giữa thời gian học tập và đi dạo vui chơi …
– Nhưng tránh hấp tấp vội vàng nóng vội bởi mỗi việc cần được góp vốn đầu tư một quỹ thời gian nhất định của nó thì hoàn toàn có thể thành công xuất sắc, chỉ cần biết làm chủ thời gian, nỗ lực và kiên trì ắt sẽ thành công xuất sắc .
– Sống hết mình từng giây từng phút để không hối hận khi thời gian qua đi, để đời sống trở nên ý nghĩa hơn .

III. Kết bài

– Mỗi người hãy trân trọng từng phút giây mình đang sống, bạn hoàn toàn có thể trì hoãn nhưng thời gian thì không .

Nghị luận về giá trị của thời gian – Mẫu 1

Người ta vẫn thường nói rằng “ Thời gian là vàng ”. Quả thực đúng như vậy, thời gian với ngoài hành tinh tuần hoàn, còn so với con người lại một đi không trở lại. Bởi vậy, nó vô cùng quý giá so với đời sống của mỗi tất cả chúng ta. Mỗi người chỉ có một quỹ thời gian giống nhau, vậy làm thế nào để sống một cuộc sống thật ý nghĩa .
Theo như định nghĩa của Wikipedia, thời gian có nghĩa là : “ một khái niệm để miêu tả trình tự xảy ra của những sự kiện, biến cố và khoảng chừng lê dài của chúng. Thời gian được xác lập bằng số lượng những hoạt động của những đối tượng người tiêu dùng có tính tái diễn và thường có một thời gian mốc gắn với một sự kiện nào đó ” .
Thời gian là vô cùng quý giá, không gì hoàn toàn có thể nói lên hết được giá trị của chúng. Mỗi khoảnh khắc tất cả chúng ta được sống, được hoạt động giải trí là duy nhất trên cõi đời này, sẽ không khi nào lấy lại được những cái đã qua. Thời gian giúp ta ngày càng trưởng thành, can đảm và mạnh mẽ. Sau khi vượt qua những giông tố trong cuộc sống, con người khi nào cũng già dặn, chín chắn hơn. Có thể nói thời gian là liều thuốc tôi luyện con người ra trưởng thành .
Thời gian còn giúp xóa đi những hận thù, làm nhòa đi những oán thù. Thời gian là liều thuốc tốt nhất giúp ta cân đối lại đời sống sau những khổ đau và mất mát .
Không chỉ vậy, thời gian còn có ý nghĩa khẳng định chắc chắn giá trị của mỗi cá thể trong đời sống này. Bạn hoàn toàn có thể bỏ ra rất nhiều tiền để trang hoàng lên bản thân những món đồ xa xỉ, đắt tiền, nhưng thời gian trôi đi bạn sẽ bị quên béng vào quá khứ. Chẳng một ai còn nhớ đến bạn. Nhưng so với con người có ý chí, nghị lực, dành những thành tựu to lớn cho quả đât, thì thời gian chính là chứng nhân vật chứng cho sự vĩnh cửu vĩnh cửu của bạn. Thời gian ở đây là thứ thuốc thử về sự vĩ đại của bạn so với trái đất, người ta sẽ còn nhớ mãi về nhà khoa Albert Einstein, Isaac Newton, Galileo Galilei, Charles Robert Darwin, … những nhà khoa học thiên tài, lỗi lạc để lại cho quả đât những tri thức uyên bác .
Thời gian, đồng thời cũng cướp đi tuổi trẻ, sức khỏe thể chất của tất cả chúng ta một cách bí mật, lặng lẽ. Và chúng cũng hoàn toàn có thể làm đổi khác tính cách của một con người. Xóa nhòa và quên béng mọi chuyện vào dĩ vãng. Thời gian quả thực có sức mạnh khác thường .
Thời gian vô thủy vô chung, một đi không trở lại. Vậy tất cả chúng ta cần làm gì để hoàn toàn có thể sử dụng thời gian một cách hài hòa và hợp lý. Bản thân mỗi người đều có những mốc thời gian cho những việc làm nhất định, khi còn nhỏ tất cả chúng ta cần tiếp thu tri thức nền, làm nền tảng cho những cấp học cao. Bước vào đời sống thời gian dùng để thao tác, không ngừng phấn đấu. Như vậy mỗi quãng đời của con người luôn có những việc làm chính, mục tiêu chính mà ta cần đạt đến bên cạnh rất nhiều việc làm có ý nghĩa khác. Bởi vậy tất cả chúng ta cần tập trung chuyên sâu sức lực lao động, tranh thủ từng giờ, từng phút không ngừng học hỏi trau dồi tri thức, rèn luyện nhân cách, học hỏi để triển khai xong bản thân và không tiêu tốn lãng phí thời gian .
Không chỉ vậy, trong quy trình thao tác cần làm nhất quyết, can đảm và mạnh mẽ, dứt khoát, không được trì hoãn. Trì hoãn một lần sẽ là cái cớ để bạn trì hoãn những lần sau tiếp theo và chắc như đinh rằng cánh cửa thất bại đang đợi chờ bạn ở phía trước .
Để quản trị thời gian tốt cần lên cho mình những kế hoạch đơn cử với thời gian đơn cử. Trong những khoảng chừng thời gian đó cần có sự phân bổ hài hòa và hợp lý giữa thời gian học, đi dạo, vui chơi, thao tác … để bản thân luôn có một trạng thái niềm tin tốt nhất .
Xem Thêm : Viết đoạn văn tiếng Anh về lễ hội chùa HươngBên cạnh những người biết sử dụng thời gian phải chăng, có hiệu suất cao lại có rất nhiều người tiêu tốn lãng phí thời gian vào những việc vô bổ. Và đặc biệt quan trọng giới trẻ lúc bấy giờ tiêu tốn lãng phí quá nhiều thời gian vào việc lướt web, xem những mạng xã hội … mà không nhằm mục đích mục tiêu gì. Những việc làm đó không chỉ tiêu tốn lãng phí thời gian, mà còn tiêu tốn lãng phí cả thanh xuân, tuổi trẻ và đang dần đánh mất tương lai của chính bạn .
Thời gian là thứ không hề nhìn thấy, không hề cầm nắm nhưng lại có giá trị to lớn, và ảnh hưởng tác động thâm thúy đến đời sống mỗi người. Cuộc sống tân tiến quay quồng, gấp gáp càng yên cầu hơn nữa tất cả chúng ta phải biết cách sử dụng thời gian hài hòa và hợp lý. Sử dụng thời gian hài hòa và hợp lý là một trong những phương pháp để đạt thành công xuất sắc .

Nghị luận về giá trị của thời gian – Mẫu 2

Có ai đó đã đố mọi người rằng trên đời sống này có một thứ có một sức mạnh vô biên mà ai ai cũng phải sợ hãi. Thứ này có sức mạnh biến một cậu bé thành một ông già, một mần nin thiếu nhi thành đống củi nhưng cũng hoàn toàn có thể chữa lành những vết thương ở tâm hồn. Vậy đó là thứ gì mà lại có sức mạnh vô biên như vậy ? Câu vấn đáp thật quá bất ngờ nhưng lại vô cùng đúng mực, đó là thời gian. Thời gian chính là thứ một đi không khi nào trở lại. Không chờ cũng chẳng đợi một ai trên đời này. Có lẽ chính vì vậy mà yếu tố xem xét, sử dụng thời gian như thế nào luôn là yếu tố nhiều người chăm sóc .
Đầu tiên tất cả chúng ta cần phải có một định nghĩa về thời gian. Thời gian là gì ? Ta hiểu nôm na đó chính là những khoảnh khắc trôi chảy tuyến tính trong đời sống, nó vô hình dung và thật khó chớp lấy. Hay hiểu theo một cách khác thời gian chính là một vật tư tạo dựng nên đời sống. Nó được ví như gạch xây nên ngôi nhà hay ngôn từ tạo nên tác phẩm văn chương vậy. Thời gian luôn luôn là vô tận, thời gian chính là một điều mà luôn là dẫn chứng trung thực nhất cho những gì gọi là bất tử. Đối với con người của tất cả chúng ta thì thời gian là hạn chế nhưng thời gian – đời sống thế nào ? Có tốt đẹp hay khổ đau thì có vẻ như nó lại trọn vẹn tuỳ thuộc vào cách sống và cái nhìn của riêng mỗi con người. Và có lẽ rằng cũng chính cho nên vì thế thời gian mang tính kỳ diệu mà ta không khi nào lường trước được .
Thời gian được nhìn nhận nó là một vật tư thật sự rất quan trọng trong đời sống và làm ra đời sống. Thời gian cũng chính là gia tài, là bảo vật của con người. Thời gian cũng có một phép màu nhiệm vô hình dung bởi nó đã giúp ta khôn lớn, trưởng thành hơn. Nhưng ta phải hiểu được rằng đặc thù của thời gian là một đi không trở lại. Thời gian cũng giống như lời đã nói ra không hề rút lại, giống như tên đã bắn không hề thu về. Ta hoàn toàn có thể thấy được cứ mỗi một giây, một phút, một giờ đều có nhiều sự đổi khác, trôi đi tạo nên quá khứ không khi nào lấy lại được nữa .
Có rất nhiều người như đã phân vân được rằng giá trị và ý nghĩa của thời gian to lớn thế nhưng quả thật chính nhận thức của mỗi con người về yếu tố này lại rất khác nhau. Trong đời sống thì ta như thấy được có những người hằng ngày luôn tự nhủ phải sống như chưa từng được sống, họ có vẻ như cũng đã tận dụng từng phút giây học tập, lao động cũng như là để góp sức để rồi tạo nên nhiều thành quả tốt đẹp. Và ta như thấy được quan trọng hơn cả là cảm xúc hài lòng, cảm xúc như thật sự vui sướng khi chạy đua cùng thời gian. Thế nhưng, ta cũng cần phải biết được cạnh bên đó những con người không biết trân trọng, họ cũng như đã thật làm tiêu tốn lãng phí thời gian. Những người tiêu tốn lãng phí thời gian lúc bấy giờ không hề giảm bớt đi mà nó lại có khunh hướng ngày càng tăng. Đây cũng được nhìn nhận là một trong những tình hình đáng quan ngại. Khi thời gian đã qua đi con người như không dữ thế chủ động được và đã để nó trôi đi một cách thật vô vị, cho đến khi phải hối hận thì lại không kịp nữa rồi. Còn trẻ nhưng lại không hề ý thức được việc mình cần làm, họ cứ như thật lạc lõng và bơ vơ trong đời sống. Họ không có cho mình những hành trang riêng của chính mình, không học tập, không lao động mà cứ đòi tận hưởng ngay thì thật là những điều vô lý trong đời sống. Song, thực tiễn đáng buồn đó chính là người ta vẫn cứ làm như vậy. Bởi họ không ý thức được những việc mình làm có tầm quan trọng như thế nào, chỉ khi nào không hề có được, không làm được nữa thì họ mới hụt hẫng cho khoảng chừng thời gian đã qua. Mỗi tất cả chúng ta cũng phải biết thật trân trọng thời gian, hãy làm “ ngay giờ đây hoặc không khi nào ”. Hãy cố gắng nỗ lực thao tác hết mình để một ngày nào đó thành công xuất sắc sẽ đến bên bạn. Đặc biệt khi đó ta đã làm chủ được thời gian nên sẽ không còn những câu “ giá như ” nữa .
Ta cũng cần phải biết được rằng, khi tất cả chúng ta mà lại tiêu tốn lãng phí thời gian, không biết mà để giữ gìn món quà quý giá này có hậu quả vô cùng to lớn. Đặc biệt hơn đó chính là với biểu lộ chẳng có gì ghê gớm nhưng thực ra lại là con sâu gặm nhấm tâm hồn một khi biết đến hối hận. Quả thật hối hận luôn là một trong những điều đáng sợ nhất của con người, khi ta sai lầm những điều trong quá khứ mà không hề chuộc lại những lỗi lầm. Hãy hành vi ngay để hoàn toàn có thể sống tốt nhất, để làm chủ thời gian .
Thời gian được ví như chính là một trong những món quà hiếm kỳ diệu của đời sống con người lúc bấy giờ. Nhưng điều đáng nói ở đây chính là tạo hóa ban cho con người nhưng lại không dạy cho tất cả chúng ta cách sử dụng nó như thế nào. Nên những người sớm biết được mình cần phải làm gì trong đời sống thì sẽ có một đời sống đủ đầy và viên mãn nhất. Ngược lại những người hời hợt không hiểu được đời sống thì lại phải hối hận về sau. Thời gian của ai cũng giống nhau nhưng có người tận dụng được có người lại không. Hãy phân loại đơn cử thời gian của bạn một cách khoa học nhất để hoàn toàn có thể có được những sự thành công xuất sắc nhất định. Và quan trọng là ta đã cố rất là mình chứ không phải là ngồi đó mà để hối hận .
Thời gian được biết đến chính món quà kì diệu của đời sống, thực sự là món quà quý báu và nó cũng thật là ý nghĩa nhất cần được trân trọng và giữ gìn. Tất cả tất cả chúng ta hãy sống thật tích cực để hoàn toàn có thể xứng danh với món quà ý nghĩa này. Mỗi người tất cả chúng ta cũng hãy cố gắng nỗ lực sống ý nghĩa từng phút, từng giây mới là đáng quý. Hãy để trong ngày hôm qua là gia tài quý báu, ngày mai đây chính là sự huyền bí đang chờ đón và ngày hôm nay là món quà theo đúng nghĩa của nó .

Nghị luận về giá trị của thời gian – Mẫu 3

Trong đời sống có ba điều mất đi mà con người không khi nào lấy lại được đó là thời gian, thời cơ và lời nói. Qua điều đó tất cả chúng ta hoàn toàn có thể thấy thời gian chính là một trong những thứ quan trọng nhất của con người. Khi nó trôi đi tất cả chúng ta sẽ không khi nào lấy lại được những khoảnh khắc đó, đúng như câu tục ngữ mà dân tộc bản địa Nước Ta hay nói : “ Thì giờ là vàng bạc ” .
Câu tục ngữ trên muốn nói thì giờ được so sánh như vàng bạc. Việc so sánh như vậy cho thấy thì giờ nó vô cùng đáng quý. Đây là những khoảng chừng thời gian do tạo hóa làm ra, nó cứ xoay vòng hoạt động mỗi ngày, nó tạo ra sự được những giá trị quý báu và vô cùng có giá trị cho mỗi con người, những điều đó để lại cho tất cả chúng ta những điều có giá trị và tuyệt vời nhất. Từ xưa đến nay, dân tộc bản địa ta đã đúc rút được những kinh nghiệm tay nghề sống vô cùng quý giá và nó quan trọng đến vô ngần, khi mỗi tất cả chúng ta hiểu được tầm quan trọng và ý nghĩa to lớn của nó, vai trò của nó đem lại cho tất cả chúng ta là vô hạn, nó nhắc nhở con người cần phải biết coi trọng thì giờ bởi đây là thứ khi mất đi sẽ không khi nào hoàn toàn có thể lấy lại được, những điều rất thiết yếu và nó có ý nghĩa nhắc nhở đời sống và trong mỗi người tất cả chúng ta, giá trị của nó không chỉ dừng lại ở đó mà nó còn để lại những ý nghĩa thâm thúy nhất dành cho con người .
Thì giờ đó chính là thời gian được tính bằng tích tắc của kim đồng hồ đeo tay, một giờ có sáu mươi phút. Nhưng trong sáu mươi phút đó sẽ trôi đi rất nhanh. Nếu như tất cả chúng ta không biết tận dụng khoảng chừng thời gian rất ít đó để làm ra những điều có giá trị nhất. Chúng ta sẽ hụt hẫng về quãng thời gian đã qua khi không biết sử dụng hài hòa và hợp lý những tích tắc quan trọng của cuộc sống, mỗi giây mỗi phút đều rất đáng trân trọng. Nếu tất cả chúng ta biết vận dụng nó để làm được những điều tốt đẹp thì đời sống của tất cả chúng ta sẽ ngày càng có giá trị. Từ đó mà mỗi người sẽ thêm yêu đời sống của mình nhiều hơn. Những giá trị to lớn đó để lại cho tất cả chúng ta những bài học kinh nghiệm quan trọng mà mang lại tầm ý nghĩa thâm thúy cho con người .
Chính thời gian là thứ vô cùng quan trọng chính thế cho nên dân tộc bản địa ta mới so sánh nó với vàng bạc, nhưng thời gian là gia tài nghiêng về mặt ý thức nhưng nó cũng được đem ra so sánh với thứ vật chất quan trọng như vàng và bạc. Vàng và bạc thì ai cũng đều thích nhưng tất cả chúng ta cần phải biết tôn trọng và giữ gìn nó. Thời gian cũng như vậy nó quý giá và không hề dùng tiền để mua được chính thế cho nên tất cả chúng ta cần phải biết giữ gìn và trân trọng nó nhiều hơn, có như vậy tất cả chúng ta mới hiểu được những điều quan trọng mà đời sống này để lại cho chính mình .
Thời gian được đo bằng những khoảng chừng thời gian tất cả chúng ta làm được những điều có giá trị. Nếu tất cả chúng ta không biết vận dụng và khai thác nó một cách có hiệu suất cao tất cả chúng ta sẽ cảm thấy cuộc sống này thật không có ý nghĩa. Như tất cả chúng ta đều thấy học viên là lứa tuổi hay để cho thời gian trôi đi một cách tiêu tốn lãng phí nhất, có nhiều bạn cứ tập trung chuyên sâu vào đi dạo mà bỏ lỡ những khoảng chừng thời gian đó vào việc rèn luyện và tu dưỡng đạo đức, bài vở thường để đến khi sát nút thi mới ôn, chính vì thế thường thì họ không đạt được hiệu suất cao trong học tập tư tưởng đó đã ăn mòn đi lối sống đúng đắn của mỗi người. Giá trị của nó để lại không chỉ có những điều có giá trị và mang lại những ý nghĩa thâm thúy nhất. Như tất cả chúng ta đều thấy bỏ lỡ thời gian trôi đi một cách vô ích khi nó đi tất cả chúng ta mới cảm thấy hối hận vì quãng thời gian đã qua khi tất cả chúng ta không làm được những điều mang lại niềm vui và giá trị cho đời sống của mình. Mỗi người tất cả chúng ta cần phải biết yêu thương và quý trọng khoảng chừng thời gian đang có .
Biết trân trọng từng giây từng phút tất cả chúng ta sẽ làm được những điều có ý nghĩa và nó quan trọng vô ngần khi tất cả chúng ta làm ra những điều có giá trị và ý nghĩa nhất. Mỗi tất cả chúng ta đều thấy được điều đó, đã có rất nhiều người đã vận dụng tốt khoảng chừng thời gian của mình để tạo ra sự những điều có giá trị. Chúng ta đều thấy được rằng quản trị Hồ Chí Minh người đã vận dụng quãng thời gian mình sống bên quốc tế để thưởng thức và học hỏi những tinh hoa của những nước phương Tây về Giao hàng cho nước nhà, Bác là một tấm gương sáng cho trái đất học tập và noi theo. Chúng ta không nên tiêu tốn lãng phí thời gian vào những việc vô bổ không đem lại giá trị cho đời sống .
Chúng ta cần phải tạo nên cho mình những khoảng chừng thời gian có giá trị thiết yếu và ý nghĩa nhất, những điều đó không riêng gì để lại cho tất cả chúng ta những kinh nghiệm tay nghề sống có giá trị, làm ra những điều mang lại nhiều ý nghĩa cho chính đời sống của mình và trở thành con người có ích cho xã hội .

Nghị luận về giá trị của thời gian – Mẫu 4

Nếu như trước đây người ta hay so sánh đời người như dòng sông với những khúc quanh thăng trầm mà con người như là sản phẩm của số phận thì ngày nay đã có người ví von nó như chiếc bánh thời gian mà con người vốn sinh ra khác nhau nên chọn những cách khác nhau để ăn dần chiếc bánh ấy. Cũng như chiếc bánh có nhiều phần trong đó mỗi phần có ít nhiều hương vị khác nhau, đời người có nhiều giai đoạn với những công việc, trách nhiệm, ước mơ, hoài bão và cả những cung bậc tình cảm khác nhau.

Kẻ tham lam, háu ăn sẽ ngấu nghiến chiếc bánh của mình không thương tiếc. Đến nỗi trong nháy mắt nó chỉ còn là những mẩu vụn trên bàn ăn cuộc sống. Kẻ sành ăn chỉ tìm thấy khoái khẩu nơi phần nhân bánh. Sau khi chiêm ngưỡng và thưởng thức xong, họ vứt lại cái vỏ bánh bên đĩa ăn mà không biết rằng chính cái vỏ bánh chẳng mấy ngon ấy lại phân phối nguồn năng lượng cho cả cuộc sống và họ lại mơ tưởng một cái nhân bánh thứ hai mà không khi nào có nữa. Cũng có kẻ thứ ba chậm rãi ăn từng phần vỏ của chiếc bánh và cố để dành lại phần nhân ngon lành cho lần chiêm ngưỡng và thưởng thức ở đầu cuối. Nhưng cũng chính lúc ấy y thấy no và không thiết ăn nữa hoặc ăn nhưng chẳng còn thấy ngon lành gì .
Loại người thứ nhất nêu trên là những kẻ sống nhanh, sống gấp. Họ sống như thể là quốc tế sắp tận diệt đến nơi. Và với nhịp sống quay quồng của mình, họ không còn thì giờ để chiêm nghiệm, suy tư hay thưởng ngoạn vẻ đẹp của khung trời thu xanh yên ả hay ánh sáng huy hoàng của những vì sao đêm. Thực ra, họ sinh ra không phải để sống mà đúng hơn là để sẵn sàng chuẩn bị sống. Loại người thứ hai sống theo kiểu hưởng lạc họ xa lánh những người bạn tốt như việc làm, nghĩa vụ và trách nhiệm, bổn phận và giao du với những kẻ xấu như quyền hạn, tiện lợi, vật chất. Họ tiêu phần nhiều thời gian cho nụ cười và trò tiêu khiển ; họ chiều chuộng những ham muốn thấp hèn của một đời sống dễ dãi. Loại người thứ ba vừa dễ thương và đáng yêu vừa tội nghiệp. Trái ngược với loại thứ hai, họ dành hầu hết quỹ thời gian cho học tập, việc làm và trăm thứ nghĩa vụ và trách nhiệm trên đời. Sau khi đã đạt được những điều mong ước họ bàng hoàng khi nhận ra rằng mình đã đánh mất một cái gì đó rất quan trọng trong một tiến trình của đời mình hay là cả cuộc sống mà họ không hề tìm thấy lại được .
Cứ nhìn xung quanh ta thôi sẽ thấy muôn vàn thí dụ. Một đứa trẻ cũng hoàn toàn có thể đánh mất tuổi thơ vì phải miệt mài theo lời cha mẹ đi “ luyện công ” để vào lớp Một, rồi phấn đấu để đạt học viên giỏi mười hai năm liền với mục tiêu luyện rồi thi, thi xong lại luyện ngoài những không còn gì là quan trọng cả. Sau khi đạt được tham vọng “ cháy bỏng ” của bản thân cũng như mái ấm gia đình, người bạn tội nghiệp của tất cả chúng ta mới sực nhớ tới cánh diều tuổi thơ và tự chiều chuộng mình bằng một buổi chiều thả diều trên đồng quê. Nhưng, hỡi ôi, một người trẻ tuổi đã mười tám tuổi thì tâm hồn không còn đủ ấu thơ để thả hồn mơ ước theo cánh diều vi vu như một đứa bé lên tám lên mười được nữa !
Có lẽ mọi so sánh đều khập khiễng. Khác với chiếc bánh thường thì, chiếc bánh thời gian cứ vơi dần mặc dầu bạn có cố nhịn hay để dành. Vậy cách ăn bánh khôn ngoan nhất, theo tôi nghĩ, là ăn từ từ từng miếng một cả phần vỏ lẫn phần nhân cùng lúc, chiêm ngưỡng và thưởng thức nó từ đầu tới cuối, nghĩ rằng nó là chiếc bánh ngon nhất, tuyệt vời nhất vì nó là duy nhất cho mỗi một người. Nói cách khác phải dùng cái quỹ thời gian hữu hạn của tất cả chúng ta theo đúng từng quy trình tiến độ của đời người : không chậm trễ để phải hụt hẫng vì những gì mình đã bỏ lỡ ngày ngày hôm qua cũng không vội vã để chẳng còn gì mà chiêm ngưỡng và thưởng thức ngày mai .
Hãy sống đúng với lứa tuổi của tất cả chúng ta. Hãy học tập cần mẫn và đi dạo lành mạnh khi bạn còn là học viên ; hãy sẵn sàng chuẩn bị tốt nhất cho tương lai nhưng đừng quên rằng đời sống con người lại nằm trong hiện tại, như những bạn tôi thường nói nôm na với nhau : “ Học không chơi mất đời tuổi trẻ, chơi không học bán rẻ tương lai ”. Con người sinh ra để sống không phải để chuẩn bị sẵn sàng sống, do đó hãy sống mỗi ngày khi nó đến và không đốt cháy ngọn nến cuộc sống ta ở cả hai đầu .
Theo tâm lý của tôi, chiếc bánh thời gian chính là cái vốn thời gian hữu hạn trong đó con người biểu lộ sự hiện hữu của mình như một cá thể có ý thức. Do vậy, sử dụng thời gian một cách khôn ngoan và hài hòa và hợp lý là bộc lộ một lối sống lành mạnh và bản lĩnh của một con người biết làm chủ bản thân. “ Đời người chỉ sống có một lần, phải sống sao để khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí … ” .

Nghị luận về giá trị của thời gian – Mẫu 5

Ngay từ khi còn thơ bé ta vẫn thường nghe mọi người nhắc nhở rằng : “ Thời gian là vàng là bạc ” và chẳng ai mua được thời gian cả, nó cứ trôi đi một cách vô tình, mà chưa một lần dừng lại vì ai khi nào. Tôi tự hỏi trong đời sống này liệu có được bao nhiêu người ý thức được giá trị của thời gian, nhận ra quy luật của thời gian giống như nhà thơ Xuân Diệu đã từng. Hay là người ta chỉ biết phung phí thời gian vào những trò vô bổ, tiêu tốn lãng phí thanh xuân để rồi khi tuổi đã xế chiều lại than vãn trách móc lúc tuổi trẻ dại khờ .
Thời gian là một khái niệm để diễn đạt trình tự xảy ra trước sau của những sự kiện trong ngoài hành tinh, thời gian chỉ đi theo một chiều duy nhất từ quá khứ đến hiện tại và tương lai. Sự sống sót của khái niệm thời gian chỉ thực sự có ý nghĩa khi mà những sự vật trong ngoài hành tinh có biến hóa và hoạt động, thời gian trôi đi gắn liền với sự đổi khác trạng thái những sự vật. Xa xưa, người ta ước đạt thời gian, giờ giấc bằng cách quan sát sự đổi khác của mặt trăng, mặt trời. Trong xã hội hiện đại sự Open của đồng hồ đeo tay, của lịch là những công cụ đo đếm thời gian một cách đúng mực, giúp con người ý thức rõ ràng hơn về sự trôi chảy của thời gian. Tuy thế nhưng thời gian là một khái niệm khá trừu tượng, mặc dầu vẫn được tất cả chúng ta sử dụng một cách phổ cập trong đời sống hằng ngày. Có một điều ta biết chắc được rằng thời gian là vô cùng tận, không khi nào hoàn toàn có thể kết thúc, nhưng thời gian của cuộc sống thì lại là khái niệm khác. Thời gian của con người là khoảng chừng thời gian còn tại thế, là hữu hạn, chung quy mỗi người cũng chỉ có mấy chục năm đời người rồi lại quay trở lại với cát bụi, thành thứ hư không mà thôi .
Vẫn biết rằng mỗi một con người có một cách cảm nhận sự trôi chảy của thời gian khác nhau, cũng có những cách của riêng mình để sử dụng thời gian một cách hài hòa và hợp lý, để cảm thấy niềm hạnh phúc, đôi lúc cũng hoàn toàn có thể là khổ đau. Thời gian là điều kỳ diệu mà tạo hóa đã ban cho con người, là món quà Tặng Kèm được sánh ngang “ với vàng với bạc ”. Nhưng đến ngày thời điểm ngày hôm nay tôi lại nghĩ rằng, thời gian của mỗi tất cả chúng ta đều là vô giá. Chẳng có thứ tiền nào, vàng nào, bạc nào thậm chứ chẳng có một thứ kim cương đắt giá nào hoàn toàn có thể mua lại thời gian trong đời sống. Mỗi tất cả chúng ta cũng chẳng có ai có đủ thế lực để nắm giữ, khiến thời gian ngừng trôi, hay cất thời gian và một chiếc tủ kín mà khóa lại, tích góp cho riêng mình. Thời gian là thứ vô tình nhất trong ngoài hành tinh, chẳng vì một ai mà dừng lại, cứ trôi mãi về tương lai, thời gian lấy đi của tất cả chúng ta vô số thứ từ thanh xuân, tuổi trẻ, những ngày tháng niềm hạnh phúc nhất, những kỷ niệm đẹp tươi nhất, lấy đi của tất cả chúng ta những người thân yêu, những thứ tất cả chúng ta từng trân trọng nhất, đó là sự tàn khốc, là quy luật tất yếu của thời gian, ai hoàn toàn có thể chống lại đây. Thế nhưng, thời gian cũng mang lại cho tất cả chúng ta nhiều điều có ích, thời gian để cho tất cả chúng ta được quên béng tổng thể, chữa lành mọi vết thương lòng dù nó từng đau đớn đến nhường nào. Thời gian là thời cơ cho con người ta được trưởng thành, được nếm trải đủ mọi chông gai, niềm hạnh phúc trong đời sống, làm cho con người ta đổi khác mọi mặt từ sức khỏe thể chất đến ý thức. Nhờ liều thuốc quý là thời gian, con người ta mới nhận ra được nhiều chân lý, nhiều bài học kinh nghiệm từ đó tỉnh ngộ để biết trân quý những giá trị vốn sống sót bên cạnh mình như tình thân, tình yêu, tình bạn và càng thêm trân trọng quãng thời gian sống của bản thân mình hơn .
Nhưng đời sống vốn ngắn ngủi như vậy, thanh xuân tuổi trẻ cũng chỉ có hạn mức, thời gian ở đâu để cho tất cả chúng ta tiêu tốn lãng phí ? Với một quãng đời ngót nghét mấy chục năm trời không dài cũng chẳng ngắn, nhưng đủ để con người ta sống và đổi khác, để tạo ra sự những điều kỳ diệu, có ích cho xã hội. Ngoài kia, ai cũng tận dụng một cách thật hữu hiệu thời gian của bản thân để trau dồi thêm kiến thức và kỹ năng, tu dưỡng đạo đức tập trung chuyên sâu công sức của con người và tuổi trẻ để phát minh sáng tạo, điều tra và nghiên cứu, lao động tích cực. Để nhanh gọn chạm tay đến tham vọng của bản thân, làm ra những giá trị, những thành quả tốt đẹp, khiến đời sống trở nên tươi đẹp, xã hội ngày một tăng trưởng. Thời gian, đặc biệt quan trọng là trong những năm tháng thanh xuân, tất cả chúng ta nếu biết sử dụng một cách hài hòa và hợp lý, biết trân trọng nó thì khẳng định chắc chắn một điều rằng bạn đã có thời cơ thành công xuất sắc hơn so với những người khác rất nhiều rồi đó. Người biết tranh thủ từng giờ từng phút để lao động và học tập là những người mưu trí, biết cách sắp xếp đời sống có trật tự, có tiềm năng, mục tiêu và lý tưởng rõ ràng, đó là biểu lộ rõ ràng nhất về một con người sẽ chóng thành công xuất sắc trong tương lai gần. Còn ngược lại những con người lười biếng, ỷ lại vào thanh xuân, vào tuổi trẻ vì nghĩ rằng thời gian còn dài, để mà lao vào những cuộc vui không bến bờ, những trò vô bổ, đọc những cuốn sách tầm thường, không giá trị, lấy việc lướt facebook làm niềm vui, thì khó hoàn toàn có thể thành công xuất sắc được. Bởi khi bạn tỉnh ngộ thì xung quanh bạn, những người khác đã về tới đích, đã chạm đến tham vọng, đã có một tương lai tốt đẹp, chỉ riêng bạn vẫn còn loay hoay ở vạch xuất phát, thanh xuân đã bị bạn hao mòn gần hết. Lúc này đây làm cái gì cũng là muộn lắm rồi, cố gắng nỗ lực gấp mười lần đi nữa cũng chẳng đuổi kịp bước tiến vô tình của thời gian, bạn sẽ chỉ thấy một thân thể già cỗi, một tâm hồn nhạt nhẽo, một cuộc sống thất bại trước mắt. Thật kinh khủng biết chừng nào !
Ý thức được tầm quan trọng của thời gian, của thanh xuân, nhân lúc tất cả chúng ta còn trẻ, nhân lúc tất cả chúng ta vẫn chưa già, hãy sắp xếp thời gian học tập đi dạo một cách hài hòa và hợp lý, lành mạnh, dành nhiều thời gian để đọc sách, nuôi dưỡng tâm hồn, thức dậy sớm để hít thở bầu không khí trong lành. Khi đi học thì nỗ lực chú ý nghe giảng, dành nhiều thời gian rèn luyện đầu óc, làm bài tập, tu dưỡng nhân cách đạo đức. Đừng vì chút ham vui nhất thời mà đắm chìm vào những nụ cười vô bổ, những giấc ngủ nướng không biết trời đất, những giờ phút ngẩn người nhìn thời gian trôi lặng lẽ. Đó là sự tiêu tốn lãng phí tai hại biết chừng nào. Tuổi trẻ là phải lao động và phát minh sáng tạo, không ai cấm tất cả chúng ta không được tận hưởng, nhưng tận hưởng sao cho có chừng mực chứ không phải là trọn vẹn buông thả, để thời gian trôi đi một cách không có ý nghĩa .
Brian Tracy đã nói : “ Tài sản lớn nhất của bạn là năng lực kiếm tiền. Tài nguyên lớn nhất của bạn là thời gian ”. Vậy nên hãy cố sức khai thác nguồn tài nguyên quý giá này của bạn một cách thật hài hòa và hợp lý, đừng để nó trôi đi một cách không có ý nghĩa. Thanh xuân và tuổi trẻ của con người ngắn lắm, hãy làm điều gì đó ngay giờ đây, đừng để khi mắt đã mờ, chân đã yếu, ta lại phải than phiền, hụt hẫng về những ngày tháng tuổi trẻ bạn nhé !

Nghị luận về giá trị của thời gian – Mẫu 6

Ngạn ngữ có câu “ Thời gian là vàng ” nhấn mạnh vấn đề đến vai trò của thời gian so với đời sống của con người. Thời gian là thứ gia tài vô giá, do đó mỗi người đều chiếm hữu một kho gia tài giá trị vô hình dung nhưng không phải ai cũng hoàn toàn có thể nhận thức đúng đắn và tận dụng có hiệu suất cao thứ gia tài ấy .
Thật khó hoàn toàn có thể định nghĩa được thời gian, đó là thứ chảy trôi vô hình dung nhưng hoàn toàn có thể biến hóa mọi thứ. Thời gian là vô tận nhưng thời gian của cuộc sống mỗi người lại là hữu hạn, nếu không biết tận dụng nó sẽ chảy trôi vô ích và khi nhìn lại con người chỉ thấy sự hụt hẫng và chẳng thể quay trở lại .
Thời gian hoàn toàn có thể đo bằng những vật / hiện tượng kỳ lạ đơn cử qua hoạt động của mặt trời, mặt trăng, của những mùa hoặc bằng đồng hồ đeo tay – ý tưởng vĩ đại của con người. Về mặt chủ quan, thời gian còn được đo bằng cảm nhận của con người, thời gian dài hay ngắn nhờ vào vào cảm nhận của mỗi người và trong từng thực trạng đơn cử. Thời gian sẽ trôi qua nhanh gọn nếu như tất cả chúng ta sống hết mình cho những đam mê, hết mình thực thi những tiềm năng sống. Thời gian sẽ chậm rãi và không có ý nghĩa nếu con người mãi trượt dài trong sự không có ý nghĩa của đời sống khi sống mà không có tiềm năng không có những mong ước đơn cử .
Thời gian có ý nghĩa vô cùng quan trọng so với đời sống của con người. Thời gian là thứ duy nhất không lấy lại được trong đời sống, một đi sẽ không quay trở lại. Thời gian là vô tận, quỹ thời gian là vô tận nhưng thời gian cho cuộc sống của con người lại là hữu hạn. Vì vậy trong đời sống tất cả chúng ta cần tận dụng quỹ thời gian của mình để triển khai những mục tiêu sống cao quý, để sống hết mình, sống có ý nghĩa .
Xem Thêm : Bài tập trắc nghiệm lịch sử vẻ vang Nước Ta lớp 12 theo chủ đềThời gian sẽ mang đến những thời cơ nhưng cũng mang đến những thử thách, khó khăn vất vả nhưng hãy sống tích cực, can đảm và mạnh mẽ vươn lên thực trạng, tận dụng thời gian để chứng minh và khẳng định giá trị bản thân, tạo ra thành quả. Cuộc sống là không đợi chờ, đừng để đến ngày mai nếu như tất cả chúng ta hoàn toàn có thể triển khai tức thì .
Thời gian sẽ không quay trở lại nên hãy sống ý nghĩa, sống cho mình và sử dụng thời gian một cách hiệu suất cao nhất. Đừng tiêu tốn lãng phí thời gian cho những thứ vô bổ, không ý nghĩa, sống phải có mục tiêu, có mong ước đơn cử, từ đó cố gắng nỗ lực để thực thi, khi ta cố gắng nỗ lực, mong ước thì ta sẽ cảm nhận được ý nghĩa của những hành vi, ý nghĩa của niềm hạnh phúc .
Hãy tận dụng thời gian để sống thật ý nghĩa, sống niềm hạnh phúc, tích cực những bạn nhé .

Nghị luận về giá trị của thời gian – Mẫu 7

Trong toàn thể thiên hà này, có lẽ rằng thời gian có sức mạnh hơn cả, là bảo vật quý nhất trong cuộc sống con người. Thời gian tạo nên đời sống, tạo nên vô vàn những sự thay đổi và thời gian luôn được gọi là quà Tặng kì diệu của đời sống. Đây là món quà to lớn, ai cũng được trao tặng nhưng không phải ai cũng biết gìn giữ, dang đôi tay đảm nhiệm. Ngày nay, lắm lúc ta phải trầm tư một mình, tâm lý về thời gian – về món quà kì diệu của đời sống .
Thời gian là gì, dù xã hội loài người có văn minh đến đâu mãi mãi cũng không hề đưa ra khái niệm đúng mực và khá đầy đủ nhất cho yếu tố này. Hiểu nôm na thời gian chính là vật tư tạo dựng nên đời sống, như gạch xây nên ngôi nhà hay ngôn từ tạo nên tác phẩm văn chương vậy. Thời gian là vô tận, thời gian luôn là vật chứng trung thực nhất cho những gì gọi là bất tử. Đối với con người, thời gian là hạn chế nhưng thời gian – đời sống thế nào thì trọn vẹn tuỳ thuộc vào cách sống và cái nhìn của riêng mỗi con người, và chính do đó thời gian mang tính kỳ diệu mà ta không khi nào lường trước được .
Thời gian thật sự rất quan trọng, là gia tài, là bảo vật của con người. Thời gian giúp ta khôn lớn, trưởng thành, lao động, làm toàn bộ những việc thiết yếu và quan trọng trong đời. Nhưng điều đặc biệt quan trọng tạo nên vị trí, vai trò của thời gian là đặc thù một đi không trở lại, như lời đã nói ra, như tên đã bắn. Một giây, một phút, một giờ đều có nhiều sự đổi khác, trôi đi tạo nên quá khứ không khi nào lấy lại được .
Giá trị và ý nghĩa của thời gian to lớn thế nhưng nhận thức của mỗi con người về yếu tố này lại rất khác nhau. Có những người hằng ngày luôn tự nhủ phải sống như chưa từng được sống, tận dụng từng phút giây học tập, lao động, góp sức để rồi tạo nên nhiều thành quả tốt đẹp và quan trọng hơn cả là cảm xúc hài lòng, vui sướng khi chạy đua cùng thời gian. Thế nhưng cạnh bên đó những con người không biết trân trọng, tiêu tốn lãng phí thời gian vẫn còn khá nhiều và có khuynh hướng ngày càng tăng, dần trở thành tình hình đáng lo lắng cho xã hội, nhất là khi đó đa số là những người trẻ tuổi – lực lượng nòng cốt của quốc gia. Không học tập, lao động, tự vun đắp tương lai cho bản thân, cho TỔ quốc mà chơi bời lêu lổng, sa đà vào tệ nạn xã hội … là những tín hiệu tiêu biểu vượt trội của những con người ấu trĩ, sống phó mặc và chỉ biết rung đùi tận hưởng. Món quà của đời sống – thời gian – có lẽ rằng đã được phân phát một cách quá rộng lượng bởi lẽ có vô số ’ những con người phần đông không hề biết đến hai chữ “ trân trọng ” .
Lãng phí thời gian, không biết giữ gìn món quà quý giá này có hậu quả vô cùng to lớn với biểu lộ chẳng có gì ghê gớm nhưng thực ra lại là con sâu gặm nhấm tâm hồn một khi biết đến hối hận. Sự hối hận lâu nay là điều đáng sợ nhất so với con người nhưng cũng là điều ta ít nghĩ đến nhất. Con người rất phong phú về mặt vật chất lẫn ý thức, có năng lực chinh phục mọi thứ nhưng lại ít trân trọng để rồi khi đánh mất mới tỉnh ngộ. Chính cho nên vì thế, nhìn lại quá khứ ta thường hụt hẫng những chuỗi ngày dài đã tiêu tốn lãng phí và phát hiện ra chính những điều đơn thuần nhất lại mang đến niềm hạnh phúc lớn lao nhất. Tất cả những cảm xúc khi nhận thức được vai trò, ý nghĩa của thời gian chính là hình phạt to lớn nhất cho những ai đánh mất, không trân trọng món quà này. Thời gian là đời sống và đời sống tất cả chúng ta thế nào chỉ hoàn toàn có thể do chính tất cả chúng ta tạo dựng và biến hóa được mà thôi .
Hỡi những ai đang tiêu tốn lãng phí thời gian, hãy dừng lại đôi chút trong cuộc đùa vui với số phận của mình. Hãy dừng lại và tự suy ngẫm về những gì mình đã làm trước khi quá muộn để kịp quay đầu lại với đời sống đích thực, tự hỏi mình đã thực sự sống tích tắc nào chưa khi đối lập với những tấm gương sáng trong cuộc sống, và tự hỏi mình có đáng được sinh ra và ban tặng món quà thời gian ? Còn những người mãi lặng thinh trong cái bóng của mình với những sai lầm đáng tiếc trong quá khứ, hãy lau sạch hết những giọt nước mắt đau khổ và mỉm cười đứng dậy đi tiếp vì nếu cứ hoài niệm mãi về thời rất lâu rồi thì khi ngoảnh lại tương lai đã bỏ đi thật xa. Cách nhìn vấn đề quan trọng hơn những gì đã và đang xảy ra, thực chất của đời sống là luôn đổi khác và việc của tất cả chúng ta chỉ là tìm cách bước qua mà thôi. Nên nhớ rằng : Dù đời sống có tồi tệ đến mức nào sẽ không có sự mở màn lại nào tốt hơn là ngay từ giờ đây .
Thời gian thật sự là món quà kì diệu của đời sống ! Thời gian tạo nên những thay đổi và đứng nhìn ta vượt qua những thay đổi đó. Thời gian cũng là vật chứng cho những tình cảm chân thực, thâm thúy nhất và đồng thời cũng là thước đo nhân cách, bản lĩnh của con người. Thời gian không quay trở lại, hãy ghi nhớ và dang tay tiếp đón, ra sức giữ gìn món quà kì diệu này trước khi quá muộn. Hãy quan sát xung quanh để thấy ta cần thời gian đến mức nào, để sống thật ý nghĩa trong đời và hãy luôn nhớ rằng : đừng hụt hẫng ngày hôm qua, đừng trông đợi ngày mai và đừng lảng tránh thời điểm ngày hôm nay .
Hãy sống thật tích cực để xứng danh với món quà ý nghĩa này, bạn nhé ! Sống ý nghĩa từng phút, từng giây mới là đáng quý. Hãy để ngày hôm qua là gia tài quý báu, ngày mai là sự huyền bí đang chờ đón và thời điểm ngày hôm nay là món quà theo đúng nghĩa của nó .

Nghị luận về giá trị của thời gian – Mẫu 8

Thời gian là một dòng chảy tuyến tính một đi không trở lại. Nó sẽ chẳng khi nào dừng lại để đợi chờ bất kỳ một ai, cũng chẳng khi nào nhấn nút “ comeback ” để quay về quá khứ cho con người sửa chữa thay thế những sai lầm đáng tiếc. Chính vì vậy, thời gian là vô cùng quý giá. Mỗi một giây, một phút của cuộc sống trôi đi là ta đang mất đi những khoảng chừng thời gian vô cùng đáng quý. Thế mới biết vàng có giá còn thời gian là vô giá. Nếu như giá trị của vàng được đo bằng giá tiền của một mẫu sản phẩm thì giá trị của thời gian được đo bằng hiệu suất lao động của con người. Cùng là một ngày với hai mươi tư tiếng đồng hồ đeo tay như nhau nhưng có người thì biết tận dụng khoảng chừng thời gian ấy để làm những việc có ích, tạo ra của cải Giao hàng cho mình và xã hội nhưng cũng có những người lại để tiêu tốn lãng phí thời gian vào những việc vô bổ như xem phim, lướt web, chơi game 24/24. Như vậy chẳng phải ta đang quá phí phạm thời giờ của mình hay sao ? Xét trong khoanh vùng phạm vi một ngày, hai mươi tư tiếng đồng hồ đeo tay thực ra không quá dài để ta đổi khác một cuộc sống, một số phận. Nhưng nếu xét trong một năm, thậm chí còn là vài năm thì quãng thời gian ấy thực sự là quá ngắn để tạo nên sự cách biệt về vị thế một con người. Bạn thấy đấy, nhiều lúc chỉ bỏ phí một khoảng chừng thời gian ngắn ngủi là đã tạo ra sự cách biệt quá lớn giữa người với người. Vì thế hãy trân quý thời gian của chính mình và hãy biết tận dụng nó vào những điều có ích để đến một lúc nào đấy ta không phải hối hận vì đã tiêu tốn lãng phí thời gian .

Nghị luận về giá trị của thời gian – Mẫu 9

Sống trong quỹ đạo vô hạn của thời gian đôi lúc tất cả chúng ta quên đi giá trị của nó so với cuộc sống mỗi người. Thời gian như một dòng chảy, cứ trôi đi mãi và chẳng khi nào quay trở lại. Chính cho nên vì thế mà thời gian so với mỗi người là vô cùng quý giá, nó đúng với câu ngạn ngữ rằng “ thời gian là vàng là bạc ” .
Thật vậy, thời gian còn quý hơn vàng bạc, bởi thời gian thì vô hạn mà đời sống tất cả chúng ta là hữu hạn. Con người của tất cả chúng ta được sinh ra, rồi chẳng mấy chốc lớn lên, già đi trải qua bệnh tật và mất đi. Nhưng thời gian thì sẽ còn lại mãi, nó cứ chảy trôi qua hết đời người này rồi tới kiếp người khác. Không nhanh, không chậm, cứ nhẹ nhàng in dấu lên mỗi cuộc sống mỗi người. Để rồi tới khi, trong một khắc giây nào đó của đời sống ta nhìn lại sẽ phải tự thốt lên một câu : “ Thời gian trôi qua nhanh thật ” .
Thời gian là gì ? Ta chỉ biết thời gian được tính bằng giây, bằng phút, bằng giờ, bằng tháng, bằng năm. Trong khoảng trống to lớn và trong quốc tế với nhiều thứ siêu hình có ai đã định nghĩa được thời gian một cách rất đầy đủ và tổng lực. Thời gian rõ ràng là một khái niệm trừu tượng nhưng dấu ấn của nó để lại trong đời sống của con người mỗi khi nó đi qua thật là rõ nét. Đó là những nếp nhăn trên khuôn mặt khi tuổi trẻ đi qua, đó là những biến hóa của đời sống, là sự tăng trưởng không ngừng của xã hội qua hàng ngàn năm. Có nhiều lúc ngoảnh lại ta giật mình nhận ra thời gian đã đem đi nhiều thứ quá. Chính vì vậy mà dù không hề định nghĩa đúng chuẩn về thời gian nhưng tất cả chúng ta vẫn luôn biết được một điều chắc như đinh : thời gian vô cùng quý giá, nó mang rất nhiều ý nghĩa so với mỗi con người .
Có thời gian tất cả chúng ta hoàn toàn có thể làm được nhiều việc làm trong đời sống. Có thể nói thời gian là điều kiện kèm theo quan trọng để tạo nên đời sống muôn màu muôn vẻ tất cả chúng ta. Đối với từng người, thời gian là sự sống, là tiền, là tri thức. Khi tất cả chúng ta đang ở thời tuổi trẻ thì tất cả chúng ta phải biết quý thời gian còn hơn vàng bạc để hành vi, biến những tham vọng, khát vọng của mình thành thực sự, tạo nên những đóa hoa đẹp dâng cho đời … Thời gian gắn liền với tuổi đời và cả cuộc sống con người. Mỗi một chặng thời gian, nếu biết sống có ích, con người sẽ tích góp được vốn kiến thức và kỹ năng, hiểu biết ; cũng sẽ đem lại cho hội đồng của mình, cho chính bản thân những sự nghiệp tốt đẹp .
Thời gian vô giá như vậy. Thế mà lại có những con người không biết quý thời gian, mặc kệ thời gian trôi đi mà làm những điều vô ích. Thực sự thời gian vô cùng quý báu, quý hơn vàng. Nhưng điều quan trọng là ta phải biết làm gì thật đúng đắn và có ích cho mọi người, xã hội với khoảng chừng thời gian mà mình có. Những hành vi sống không biết quý trọng thời gian, thậm chí còn phung phí vào những việc vô bổ, vi phạm đạo đức và pháp lý như : mại dâm, ma túy, thâu đêm suốt sáng với rượu mạnh, chất kích thích, ở những trường, nhà hàng quán ăn, khách sạn … Đó là tất cả chúng ta tự hủy hoại cuộc sống mình. Đó là tự hủy hoại bản thân trở nên “ thân tàn, ma dại ”, thậm chí còn trở thành những kẻ tội phạm gây bao đau thương, tang tóc cho bao kẻ khác, và là một gánh nặng của xã hội .
Thời gian hoàn toàn có thể cho tất cả chúng ta tổng thể, tuổi trẻ, tình yêu, đam mê và niềm hạnh phúc. Nhưng chính nó cũng hoàn toàn có thể lấy đi của tất cả chúng ta tổng thể. Vậy nên, khi tất cả chúng ta còn đang có thời gian thì hãy biết cách tận dụng nó. Thời gian giống như một thước đo để mỗi người hoàn toàn có thể kiểm soát và điều chỉnh mình, sống thế nào, sống như thế nào để thời gian trôi đi không tiêu tốn lãng phí, để mỗi khi nhìn lại ta không hụt hẫng về quãng thời gian đã qua .

Nghị luận về giá trị của thời gian – Mẫu 10

Ngay từ những ngày đầu bước chân vào ngôi trường để học làm người, có vẻ như ai cũng đã được thầy cô dạy “ thời gian là vàng ”. Thời gian như một thứ vô hình dung chảy qua tất cả chúng ta mà ta như cứ mơ hồ không biết để rồi sau này ta nhìn lại và ăn năn “ Sao thời gian trôi nhanh quá vậy ” ! Bàn về yếu tố này, trong cuốn nhật ký Mãi mãi tuổi hai mươi, Nguyễn Văn Thạc viết “ … thời gian trôi, không khi nào ngoảnh lại và những gì mất đi không khi nào người ta còn nó. Nhưng thời gian vẫn còn thừa thãi, còn rơi vãi trong tay những người đang than phiền ” .
Thời gian là một dòng chảy vô hình dung, chúng cứ như dòng sông chảy mãi, chảy mãi. Cuộc sống con người cũng tuân theo tính quy luật của thời gian. Thời gian “ không khi nào ngoảnh lại ” cứ trôi đi là trôi mãi và những cái mất đi không khi nào người ta còn có. Đó chính là sức khỏe thể chất, tuổi trẻ, là trí tuệ, năng lực … Thời gian đáng quý là vậy nhưng thực tiễn thời gian đang bị tiêu tốn lãng phí, bị mất đi một cách vô ích. Và do đó nên thời gian không được sử dụng, không được trân trọng. Nhiều người đang than vãn tức đang kêu than, thổ lộ nỗi buồn rầu khổ đau của mình. Những người này đã bỏ phí thời gian vào việc kêu than mà không đem lại tác dụng gì. Những người này đã bỏ phí thời gian vào việc làm vô ích. Như vậy, quan điểm của Nguyễn Văn Thạc muốn khẳng định chắc chắn rằng thời gian rất quý giá, nó đã một đi không trở lại do đó phải luôn trân trọng và sống thật có ý nghĩa, vượt lên trên những đau buồn, nghịch cảnh để sống có ích hơn .
Trong đời sống, con người luôn chạy đua với thời gian bởi thời gian trôi đi là không trở lại, bởi con người ai cũng chỉ được sống có một lần, phải sống sao cho không khỏi ân hận xót xa vì đã sống hoài, sống phí. Mỗi con người là một thiên chức khác nhau, là mỗi ước mong khác nhau, là mỗi hành vi khác nhau nhưng họ đều có một điểm chung là luôn luôn phải chia tay với từng phút, từng giây của cuộc sống. Mỗi người sống có ý nghĩa là người biết tận dụng đúng ý nghĩa của thời gian để mỗi khoảnh khắc trôi đi là mỗi khoảnh khắc mang niềm tự hào, mang sự thành công xuất sắc chứ không hề để nó trôi đi không có ý nghĩa. Vì vậy, thời gian theo quy luật trôi đi cũng là để thúc giục con người hành vi. Chỉ có hành vi thì mới khiến từng giây, từng phút trôi đi là từng giây, từng phút có ý nghĩa. Cuộc sống là một đường chạy dài, yên cầu tất cả chúng ta phải luôn hành vi thì đường chạy đó sau này khi ở tương lai nhìn lại đó là một quãng thời gian đầy ý nghĩa .
Đã gọi là đời sống thì phải có lúc thành công xuất sắc, phải có lúc thất bại, phải có niềm vui thì cũng phải có nỗi buồn. Đó chính là những nghịch cảnh, những khó khăn vất vả hoàn toàn có thể khiến con người phải đau khổ. Trước những thử thách của số phận ấy, tất cả chúng ta cần sự san sẻ tuy nhiên nếu tất cả chúng ta đầu hàng số phận, ngồi kêu than với những khó khăn vất vả gặp phải mà không đứng lên làm cho tốt đẹp hơn lúc đó ta đã tiêu tốn lãng phí thời gian sống vì sống không có ích, sống hoài, sống phí. Sự san sẻ là động lực thôi thúc để con người ta đứng lên chiến đấu với số phận. Chia sẻ là niềm an ủi với những khó khăn vất vả, những mất mát của con người và đã san sẻ thì cũng phải có lời khuyên đó chính là sự bù đắp cho con người. Nhưng tất cả chúng ta cũng không sống mãi với những lời an ủi đó, không hề cứ chìm đắm vào thất bại thả mặc số phận của mình mà điều quan trọng là tất cả chúng ta phải biết phấn đấu, biết đứng lên để sống có ích, có ý nghĩa hơn .
Trong đời sống, có bao tấm gương ta phải ngợi ca, trân trọng, họ luôn vượt qua nghịch cảnh để sống tốt đẹp hơn. Thậm chí có những người thao tác, sống hết mình để thời gian sống trở nên đáng quý vì không chỉ làm cho mình mà họ đã sống cho cả những người xung quanh. Ma – ri quy – ri là một nhà khoa học nữ tài ba lỗi lạc người Đan Mạch. Cuộc sống khó khăn vất vả từ nhỏ nhưng nó không phải là trở ngại. Bà đã cố gắng nỗ lực điều tra và nghiên cứu, quan sát cùng óc phát minh sáng tạo nên đã có những ý tưởng quan trọng cho sự tăng trưởng của loài người. Hay thân thiện nhất với tất cả chúng ta, nhà giáo xuất sắc ưu tú Nguyễn Ngọc Ký, bị liệt chân từ nhỏ nhưng để sống có ích, làm chủ được thời gian, cuộc sống, thầy đã vươn lên, thắng lợi số phận. Hiện tại, thầy đã hoàn toàn có thể viết được bằng chân và là một thầy giáo được nhiều người biết đến. Hay gần đây là những khuôn mặt trẻ nổi lên cũng là những tấm gương đáng để học tập như Ánh Viên, Công Minh …
Ý kiến của Nguyễn Văn Thạc là một quan điểm đúng đắn, đúng với mọi người, mọi thời đại. Không những thế đó còn là lời khuyên, lời nhắn nhủ tới tổng thể tất cả chúng ta. Là một liệt sĩ trẻ đã hiến dâng cuộc sống và tuổi thanh xuân cho cách mạng, cho sự nghiệp cứu nước vĩ đại của nhân dân ta. Anh là hình tượng cho vẻ đẹp lí tưởng và khát vọng sống góp sức. Chính thế cho nên, đây là lời tâm sự rất thật, rất đáng trân trọng ở mọi quá trình lịch sử dân tộc của nước nhà. Lời tâm sự ấy hoàn toàn có thể coi là một mục tiêu sống, một quan điểm sống văn minh, lành mạnh. Đặc biệt, trong xã hội ngày này, xã hội hội nhập và tăng trưởng thì mỗi con người tất cả chúng ta cần phải quý trọng từng giây, từng phút của cuộc sống mình. Quy luật của thời gian là không quay lại vì thế, biết tận dụng thời gian mới là người của thành công xuất sắc .
Tuy nhiên, bên cạnh những người luôn trân trọng thời gian thì vẫn còn có những con người sống ích kỷ, nhút nhát, thiếu ý chí … Nguy hiểm hơn, số người đó lại đang rơi vào một bộ phận giới trẻ ăn chơi, thiếu lí tưởng, tham vọng … Đó là những con người lao động đang trong thời kỳ sung sức nhất. Hành vi như vậy là thiếu nghĩa vụ và trách nhiệm với bản thân, mái ấm gia đình và xã hội … Những con người đó nếu không kịp thời kiểm soát và chấn chỉnh lại thì về sau đó sẽ là gánh nặng cho toàn xã hội .
Lời nói của Nguyễn Văn Thạc như nhắn nhủ với mỗi tất cả chúng ta hãy sống làm thế nào thật đúng với tuổi trẻ, với mỗi người trẻ tuổi. Mỗi người nên có lí tưởng cao đẹp, sống một đời sống mà sau này ngẩng đầu quay lại ta chỉ thấy tự hào, hãnh diện chứ không phải ăn năn, hối hận về nó. Đó cũng là lời san sẻ của một liệt sĩ trẻ với mọi người. Cho dù có khó khăn vất vả mấy đi chăng nữa thì lý tưởng và thời gian sẽ luôn dõi theo hành vi của mỗi tất cả chúng ta. Trong nhật kí của mình, Đặng Thùy Trâm viết : “ Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố đó ”. Đâu đó, lời nhắn nhủ của bác sĩ trẻ đó cũng tương đương với lời tâm sự của Nguyễn Văn Thạc .
Cuộc sống lúc bấy giờ là một đời sống tân tiến, sung túc hơn rất nhiều. Dường như tuổi trẻ cũng vì thế mà sống quen với lối sống tận hưởng nhưng qua câu nói, lời tâm sự của Nguyễn Văn Thạc, đó là tiếng chuông cảnh tỉnh so với mọi người nói chung và người trẻ tuổi nói riêng. Hãy sống thật ý nghĩa, sống vì mình, vì mọi người, vì mưu đồ lớn lao cho xã hội. Nếu có được ý nghĩ như vậy thì coi như ta đã thành công xuất sắc được 50% chặng đường rồi. Bản thân đang là học viên ngồi trên ghế nhà trường, mỗi tất cả chúng ta phải ra sức học tập và rèn luyện thật tốt, cố gắng nỗ lực để thiết kế xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn, thiết kế xây dựng nước nhà thêm bền vững và kiên cố, sống có hoài bão, có lý tưởng. Đặc biệt lại đang ở độ tuổi góp sức “ Đâu cần người trẻ tuổi có, đâu khó có người trẻ tuổi ”, vì thế, tất cả chúng ta phải luôn tự hào và phấn đấu. Đó chính là tham vọng đẹp nhất .
Chỉ một câu nói khá đơn thuần nhưng lời tâm sự của Nguyễn Văn Thạc có một vai trò vừa như hồi chuông cảnh tỉnh là lời nhắc nhở, là lời động viên, là niềm an ủi và mỗi tất cả chúng ta có vẻ như phải lấy đó để soi vào chính bản thân mình. Đó là thước đo để ta hành vi đúng và sau này nhìn lại không phải ăn năn về những năm tháng đã sống hoài, sống phí. Đó là lời tâm sự thật ý nghĩa và nhân văn .

Nghị luận về giá trị của thời gian – Mẫu 11

Benjamin Franklin – một chính trị gia người Mỹ đã từng khẳng định chắc chắn rằng : “ Nếu thời gian là thứ đáng giá nhất, phí phạm thời gian hẳn phải là sự tiêu tốn lãng phí ngông cuồng nhất ”. Quả thật, thời gian chính là một trong những thứ cần phải trân trọng trong đời sống của con người .
Trước hết, thời gian là một khái niệm trừu tượng. Chúng ta không cảm nhận được thời gian bằng cách nhìn thấy hay cầm nắm mà chỉ cảm nhận được sự chảy trôi của thời gian theo sự đổi khác của vạn vật xung quanh. Thời gian là một thứ vô hình dung. Vì sống sót như vậy mà thời gian không có giá trị về vật chất. Một khi nó qua đi, thì sẽ không khi nào quay trở lại .

Thời gian được coi là một thứ vô cùng quý giá. Nó giúp cho mọi vật vận động theo đúng quy luật, trình tự: Người nông dân nhờ tính thời gian để hoạt động sản xuất; Nhân viên làm việc theo quy định về thời gian; Học sinh học tập ở trường cũng dựa trên một khoảng thời gian nhất định… Trải qua sự thay đổi của thời gian, con người tích lũy thêm được nhiều giá trị tốt đẹp: kiến thức, kĩ năng sống, kinh nghiệm, cách sống… Từ đó mà chúng ta càng ngày càng hoàn thiện bản thân hơn. Cũng nhờ có thời gian, mọi đau khổ, mất mát, buồn bực đều được xoa dịu hay tan biến. Câu nói: “Thời gian có thể chữa lành mọi vết thương” là hoàn toàn đúng đắn. Những người trẻ tuổi là những người có được nhiều thời gian nhất – nghĩa là có được cơ hội để sửa chữa những sai lầm. Và ngày một hoàn thiện bản thân trở nên tốt đẹp hơn. Người xưa có câu: “Thời gian là vàng, là bạc”. Cách so sánh này đã cho thấy vai trò to lớn của thời gian. “Vàng, bạc” vốn là những thứ vật chất quý hiếm và có giá trị mà con người luôn mong muốn được sở hữu. So sánh “thời gian” – một khái niệm vô hình, trừu tượng với “vàng, bạc” để giúp chúng ta cảm thấy dễ hình dung hơn về thời gian cũng như tầm quan trọng của nó trong cuộc sống.

Chính thế cho nên, mỗi người hãy biết trân trọng khoảng chừng thời gian của bản thân mình đang có. Quý trọng thời gian nhưng không có nghĩa là sống gấp gáp bị cuốn theo sự chảy trôi của thời gian. Mà phải hiểu rằng cần phải sống toàn vẹn từng giây, từng phút – mỗi khoảng chừng thời gian đều là tận thưởng và tận hiến. Dù thời gian là tuần hoàn : ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm, mùa qua mùa. Nhưng cuộc sống của con người không phải là vô hạn hay theo quy luật tuần hoàn. Cuộc sống của tất cả chúng ta có sinh, lão, bệnh, tử. Còn thời gian thì vẫn cứ bất tận. Chính thế cho nên, con người không nên để bản thân sống như một cỗ máy. Cần có thời gian nghỉ ngơi, thư giãn giải trí và chăm sóc đến những người xung quanh. Tuy nhiên, lúc bấy giờ vẫn còn không ít người sống tiêu tốn lãng phí thời gian. Họ chỉ biết chạy theo những cuộc ăn chơi, sa ngã vào những tệ nạn xã hội. Mà không chịu cố gắng nỗ lực làm những điều có ý nghĩa. Đặc biệt là so với giới trẻ – những con người được coi là “ không có gì ngoài thời gian ” .
Đối với một học viên như tôi – khi còn đang ngồi trên ghế nhà trường, việc ý thức được giá trị của thời gian là vô cùng quan trọng. Điều đó giúp tôi biết cách quản trị thời gian một cách tốt nhất : từ việc học tập đến vui chơi. Để hoàn toàn có thể tận dụng được mọi khoảng chừng thời gian một cách ý nghĩa và toàn vẹn. Đối với tôi lúc này, trân trọng thời gian chính là trân trọng từng khoảnh khắc còn được gắn bó với mái trường cấp hai thân yêu, với thầy cô và bạn hữu. Để sau này, khi qua đi đó sẽ là một kí ức xinh xắn trong những năm tháng thanh xuân của tôi .
Qua nghiên cứu và phân tích trên, hoàn toàn có thể chứng minh và khẳng định được ý nghĩa to lớn của hai chữ “ thời gian ”. Tuy vô hình dung mà có tầm ảnh hưởng tác động thật to lớn đến đời sống của mỗi tất cả chúng ta .

Source: https://tbdn.com.vn
Category: Văn học

Viết một bình luận

Câu hỏi mới