✔ Tổng hợp các bài văn mẫu và dàn ý cho đề bài nghị luận về bệnh vô cảm. Giúp các bạn học sinh có thêm nguồn tài liệu tham khảo. Mong rằng sau bài viết này bạn đọc có thể hiểu rõ chi tiết bệnh vô cảm là gì và những tác hại mà nó mang lại trong cuộc sống hiện nay.
Bạn đang đọc: Nghị luận về bệnh vô cảm: Dàn ý & văn mẫu chọn lọc
Bài viết liên quan
Dàn ý nghị luận về bệnh vô cảm
Dàn ý là bước bắt buộc khi làm văn. Phần dàng ý được trình diễn theo 3 phần mở bài, thân bài và kết bài với rất đầy đủ những vấn đề xoay quanh yếu tố cận nghị luận là bệnh vô cảm. Dày ý càng chi tiết cụ thể, bài văn mẫu càng khá đầy đủ .
Dàn ý nghị luận về bệnh vô cảm – Mẫu 1
Mở bài
- Giới thiệu về vấn đề cần nghị luận
- Khẳng định lại bệnh vô cảm là bệnh nguy hiểm đang ngày càng phổ biến trong xã hội hiện nay
Thân bài
- Nghị luận chi tiết vấn đề thông qua các ý chính như sau:
#1. Giải thích
- Giải thích chi tiết cụm từ vô cảm
- Định nghĩa bệnh vô cảm trong xã hội hiện hay
#2. Thực trạng và biểu hiện
- Căn bệnh vô cảm ngày càng lan rộng ra cộng đồng và trở nên một phổ biến hơn:
- Thờ ơ vô cảm với những hiện tượng trái với đạo lí, tiêu cực trong xã hội. Chi tiết là các hiện tượng livestream truyền bá những thông tin trái với đạo lí.
- Thờ ơ, vô cảm với chính nỗi đau của những người đồng bào
- Vô cảm trước những vẽ đẹp của thiên nhiên đất nước
- Vô cảm trước chính cuộc sống của bản thân như đi học muộn, không chú ý học tập.
#3. Nguyên nhân
- Sự phát triển nhanh của cuộc sống khiến con người sống nhanh hơn và không chú ý đến mọi thứ xung quanh
- Sự bùng nổ của thiết bị công nghệ làm giảm đi sự giao tiếp của con người với con người
- Sự chiều chuộng, chăm sóc hay bao bọc quá kĩ lưỡng của những bậc cha mẹ đối với con cái của họ
- Sự ích kỉ từ chính bản thân của mỗi người
#4. Tác hại của bệnh vô cảm
- Khiến con người ta mất đi chỗ dựa những lúc khó khăn
- Làm mất đi những giá trị đẹp đẽ của dân tộc ta
- Làm ảnh hưởng đến suy nghĩ của thế hệ tương lai
#5. Giải pháp
- Phê phán những hành vi tiêu tực, lộ rõ bệnh vô cảm
- Hạn chế phụ thuộc vào các thiết bị thông minh trong cuộc sống
- Tạo nếp sống lành mạnh, yêu thương, quan tâm và giúp đỡ lẫn nhau
- Tăng cường thực hành trong các môn học để nắm vững được giá trị cốt lõi.
#6. Liên hệ
- Liên hệ những hành vi, biểu hiện về bệnh vô cảm trong chính môi trường học đường hay trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta.
Kết bài
- Khẳng định lại vấn đề cần nghị luận
- Lời nhắn gửi tới tất cả mọi người đẩy lùi căn bệnh này
Dàn ý nghị luận về bệnh vô cảm – Mẫu 2
Mở bài
- Giới thiệu yếu tố cần nghị luận : Bệnh vô cảm .
- Đặt yếu tố, dẫn dắt về căn bệnh vô cảm .
Thân bài
#1.Giải thích
Bệnh vô cảm là căn bệnh gặm nhấm tâm hồn, trơ lì, không có năng lực biểu lộ cảm hứng, tình cảm của bản thân, không liên kết được với mọi người, là hiệu ứng người ngoài cuộc .
#2. Biểu hiện
- Thờ ơ, dửng dưng trước buồn vui, sướng khổ, niềm hạnh phúc, những nỗi đau xấu số của người khác .
- Thờ ơ với toàn bộ mọi thứ xung quanh, những yếu tố xã hội dù lớn hay nhỏ tổng thể đều thấy thông thường cả .
- Thờ ơ trước những vẻ đẹp, cảnh sắc của vạn vật thiên nhiên .
- Không chăm sóc gì đến cái xấu, cái ác như trong học đường, thản nhiên với những kẻ trộm, người xấu .
- Nghĩ rằng không có mình thì sẽ có người khác giúp, dửng dưng với người bị nạn trong xã hội .
- Thờ ơ với chính đời sống, tương lai của bản thân .
- Theo điều tra và nghiên cứu vô cảm chiếm khoảng chừng 10 % dân số và đang có sự ngày càng tăng .
#3. Bình luận
– Nguyên nhân dẫn đến bệnh vô cảm :
- Là do tâm ý sợ bị tác động ảnh hưởng, vạ lây, trả thù, do nhận thức lối sống ích kỷ, chỉ nghĩ đến bản thân mình, sống khép kín .
- Do ảnh hưởng tác động của nhịp sống tân tiến, quay quồng, bộn bề, không có nhiều thời hạn để trợ giúp chăm sóc, chia sẽ, trợ giúp người khác trong đời sống .
- Bố mẹ thiếu sự yêu thương, chăm sóc con cháu hay tự lập trình sẵn đời sống của con mình .
- Do xã hội ngày càng tăng trưởng chỉ biết cắm mặt vào kiếm tiền làm cho con người sống không còn thân thiện xóm làng như xưa .
– Hậu quả mối đe dọa của bệnh vô cảm :
- Đối với cá thể : Đánh mất lương tâm, lòng yêu thương trắc ẩn, tê liệt tâm hồn, suy thoái và khủng hoảng đạo đức, nhân phẩm của bản thân .
- Đối với xã hội : Cái ác, cái xấu hoành hoành, lẽ phải của sự công minh bị triệt tiêu, sống sót những xấu đi bất công .
- Suy giảm những giá trị đạo đức, những truyền thống cuội nguồn tốt đẹp của dân tộc bản địa .
- Những mối quan hệ gắn bó thân thương trở nên lỏng lẻo .
- Nền tảng văn hóa truyền thống, đạo đức, ý thức của xã hội đi xuống .
#4. Bài học cá nhân về bệnh vô cảm
- Không sống quá khép kín, hấp tấp vội vàng, biết sống chậm lại để cảm nhận, đồng cảm, trợ giúp những người gặp khó khăn vất vả .
- Thay đổi nhận thức, tâm lý, dám đấu tranh trước cái ác và cái xấu, những hành vi không đúng, đấu tranh vì thực sự lẽ công minh .
- Rèn luyện nuôi dưỡng tâm hồn, trái tim, biết chăm sóc đến những người xung quanh, biết góp sức lao vào, biết cho đi .
- Vẫn còn có những người biết sống yêu thương, lo ngại góp sức cho xã hội : Các y bác sĩ, chiến sỹ, Nguyễn Ngọc Mạnh .
Kết bài
- Khẳng định lại mối đe dọa của bệnh vô cảm
- Kêu gọi mọi người tránh những lối sống xấu đi này để dẫn đến bệnh vô cảm này .
Dàn ý nghị luận về bệnh vô cảm – Mẫu 3
Mở bài
- Dẫn dắt yếu tố cần nghị luận lối sống vô cảm
- Xã hội đang tăng trưởng can đảm và mạnh mẽ về công nghệ tiên tiến, máy móc, con người hoàn toàn có thể kiếm được nhiều tiền, vừa đủ vật chất, phong phú hơn trước kia. Thời đại công nghiệp hóa hiện đại hóa thì cũng là lúc máy móc, rô bốt thay thế sửa chữa dần con người .
- Đại văn hào Nga Aleksey Maksimovich Peshkov đã từng ý niệm “ Nơi lạnh lẽo nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình thương ” hay nói cách khác : nơi lạnh lẽo nhất là nơi đang xuất hiện của lối sống vô cảm .
Thân bài
#1. Giải thích khái niệm lối sống vô cảm
- Lối sống vô cảm là : Vô cảm là trạng thái xúc cảm và thái độ ý thức của một người hay một nhóm người hờ hững, dửng dưng, chai lì xúc cảm .
- Những người lối sống vô cảm thường máu lạnh với những hiện tượng kỳ lạ xung quanh, chỉ chăm sóc đến quyền lợi cá thể của riêng mình, luôn mang tâm thế sợ phiền hà rắc rối, chỉ biết riêng mình, sự ích kỷ và hèn nhát .
#2. Biểu hiện lối sống vô cảm
- Sự hờ hững, vô cảm, lạnh nhạt trước những nỗi đau, mất mát của người khác. Bắt gặp người già khó khăn vất vả trong việc qua đường cũng lờ đi và không giúp sức, ra đường gặp tai nạn đáng tiếc không trợ giúp không đưa họ đi cấp cứu kịp thời mà chỉ ngó lơ và đi luôn, những người máu lạnh vì tiền mà chuẩn bị sẵn sàng ra tay gian ác giết hết mái ấm gia đình để lấy tiền tiêu xài dẫn chứng là vụ án Lê Văn Luyện .
- Đứng trước những tội ác, cái xấu xa đê hèn mà không hề có chút cảm xúc gì, không đau lòng không rung động tâm can. Sống theo kiểu “ Sống chết mặc bay, đèn nhà ai nấy rạng ”, ích kỷ, thiếu tính hội đồng, tính tập thể sống chỉ biết cho riêng mình. Đứng trước những điều tốt đẹp chân thiện mỹ, nhân cách hùng vĩ đều không lấy làm ngưỡng mộ, cảm phục họ mà dửng dưng như không. Không rung động trước những cái đẹp mục tiêu sống duy nhất chỉ là vật chất .
- Dẫn chứng : Nhìn thấy cảnh đấm đá bạo lực học đường không can ngăn hay giúp sức ; phát hiện kẻ móc túi trên xe buýt không lên tiếng …Bé gái 2 tuổi bị xe tải đâm vào và sau đó bị những người đi ngang qua bỏ mặc ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc đã trở thành một chủ đề được mọi người khắp nơi trên quốc tế biết đến. Thiên thần nhỏ bé đáng lẽ được sống nhưng bị xã hội bỏ rơi và qua đời bởi chính sự lạnh nhạt, vô cảm của những con người không có tình thương và đạo đức.
- Không chăm sóc, tham gia hoạt động giải trí nào của đoàn thể, hội đồng, ghét phải thao tác, tiếp xúc trong môi trường tự nhiên tập thể, sống cô lập với tập thể, hội đồng, không chăm sóc quốc tế bên ngoài chỉ biết sống riêng cho bản thân .
- Sống vô tâm, mặc kệ, lãnh đạm với chính mối quan hệ ruột thịt những người thân thiện, gắn bó với mình hằng ngày. Mạnh ai nấy sống, mỗi người chỉ đi học đi làm về chỉ mỗi người một góc dùng điện thoại thông minh mưu trí để vui chơi, con cháu không chăm sóc chăm nom cha mẹ chu đáo, chỉ yên cầu vật chất Giao hàng nhu yếu tiêu xài của mình mà bỏ quên đi cách bộc lộ niềm yêu thương với cha mẹ
- Thờ ơ, mặc kệ với chính bản thân mình. Sống thời điểm ngày hôm nay không biết ngày mai, sống không có tiềm năng, kế hoạch định hướng cho tương lai, không có tham vọng hoặc tham vọng để nỗ lực đạt được những điều mình muốn, không yêu bản thân, không lo ngại cho sức khỏe thể chất mà thức khuya, dậy muộn một vòng luẩn quẩn như vậy sẽ khiến bạn ngưng trệ, tồi tệ, thảm hại đi nhiều .
#3. Nguyên nhân
- Xã hội ngày càng văn minh và tăng trưởng, phong phú mô hình vui chơi gia nhập vào nước ta .
- Ảnh hưởng nền kinh tế thị trường tác động ảnh hưởng đến yếu tố đạo đức truyền thống lịch sử của con người. Nền kinh tế thị trường cũng tăng trưởng can đảm và mạnh mẽ khiến con người coi trọng vật chất, sống thực dụng hơn, nhu yếu đời sống vật chất con người tăng cao .
- Do cách nuôi dưỡng, quản trị giáo dục nuông chiều con cháu quá mức là nguyên do gây nên lối sống vô cảm, lãnh đạm của giới trẻ thời nay
- Nhà trường xã hội chưa có giải pháp quản trị, giáo dục thích hợp. Giáo dục đào tạo chỉ mạnh về triết lý suông, giáo điều, không thực tiễn không ảnh hưởng tác động đến tư tưởng tình cảm, nhân cách đạo đức của người học .
- Lối sống thực dụng, buông thả của nền công nghiệp tân tiến .
- Sự tăng trưởng văn minh thiết bị công nghệ tiên tiến điện tử, khoa học công nghệ tiên tiến làm giảm sự qua lại tương tác, gắn bó mối quan hệ làng xóm, làng giềng giảm sút, hoặc trong mối quan hệ ruột thịt thì cũng bị giảm sự chăm sóc sẻ chia như thời xưa
- Sự ích kỷ, sự máu lạnh, vô tâm, sống mặc kệ trong con người, sợ vạ lây, sợ bị phiền hà, sợ mang rắc rối vào mình, mất thời hạn .
- Do lối sống vị kỷ của mỗi con người, chỉ biết theo đuổi những giá trị vật chất mà quên đi những giá trị ý thức .
#4. Hậu quả
- Lối sống vô cảm gây những tai hại ghê gớm so với mỗi cá thể trong xã hội .
- Đối với cá thể mỗi người sống vô cảm, lãnh đạm máu lạnh sẽ như cỗ máy di động không có tâm hồn, tình cảm thành những kẻ vô trách nhiệm vô nhân tính .
- Cuộc sống sẽ mất đi những giá trị tốt đẹp vốn có thay vào đó là những con người sống chỉ biết riêng mình ích kỷ chỉ biết cho bản thân .
-
Đối với toàn xã hội, sống vô cảm sẽ mất đi những giá trị chuẩn mực đạo đức tốt đẹp của ông cha ta đã giữ gìn tiếp nối cho tới tận hôm nay
- Nếu thực trạng này lan rộng ra khoanh vùng phạm vi toàn trái đất thì hành tinh này sẽ trở thành hành tinh của những cỗ máy .
#5. Giải pháp
- Chúng ta phải có ý thức, niềm tin nghĩa vụ và trách nhiệm niềm tin nghĩa vụ và trách nhiệm phê phán lên án những người có thái độ, hành vi vô cảm, máu lạnh trong xã hội thực tại
- Mỗi người hãy mở lòng mình sống yêu thương, nhân ái, sẵn sàng chuẩn bị ra tay trợ giúp, sẻ chia những người có thực trạng khó khăn vất vả, khổ cực, những người gặp hoạn nạn, …. Chúng ta hãy biết chăm sóc, yêu thương, chăm sóc đến mái ấm gia đình những người thân yêu ruột thịt và những người xung quanh và sống có trách với chính bản thân mình .
- Hạn chế sự phụ thuộc vào vào những thiết bị công nghệ tiên tiến điện tử tân tiến, sử dụng một cách hiệu suất cao, phân chia thời hạn hài hòa và hợp lý để cân đối những mối quan hệ trong mái ấm gia đình và ngoài xã hội .
- Hạn chế sự nhờ vào vào những thiết bị công nghệ tiên tiến điện tử tân tiến, sử dụng một cách hiệu suất cao, phân chia thời hạn hài hòa và hợp lý để cân đối những mối quan hệ trong mái ấm gia đình và ngoài xã hội .
- Hạn chế sự nhờ vào vào những thiết bị công nghệ tiên tiến điện tử tân tiến, sử dụng một cách hiệu suất cao, phân chia thời hạn hài hòa và hợp lý để cân đối những mối quan hệ trong mái ấm gia đình và ngoài xã hội
- Hạn chế sự phụ thuộc vào vào những thiết bị công nghệ tiên tiến điện tử văn minh, sử dụng một cách hiệu suất cao, phân chia thời hạn hài hòa và hợp lý để cân đối những mối quan hệ trong mái ấm gia đình và ngoài xã hội .
- Nhà trường cần tăng cường giáo dục về đạo đức lối sống cho học viên, có những bài học kinh nghiệm thực hành thực tế trong thực tiễn dựa trên những kỹ năng và kiến thức triết lý nền tảng, để học viên thuận tiện thưởng thức, góp thêm phần tu dưỡng tình cảm cho học viên .
- Tuyên truyền thoáng đãng, tổ chức triển khai những hoạt động giải trí ngoại khóa trong nhà trường và xã hội với mục tiêu xóa bỏ dần lối sống vô cảm đang trở thành bệnh mà nhiều bạn trẻ vô tình mắc phải mà không hề hay biết .
#6. Liên hệ bản thân.
Kết bài
- Nhận thức lại bản thân chính mình và thức tỉnh chính mình và những người xung quanh bởi lối sống vô cảm sẽ giết chết tâm hồn mỗi người một cách từ từ và mang nhiều hệ lụy cho sự an nguy của xã hội .
- Hãy trao đi thật nhiều yêu thương, chăm sóc và sẻ chia, tất cả chúng ta sẽ không phải hối hận, vì sớm hay muộn tất cả chúng ta cũng sẽ nhận được sự trìu mến ân cần của những người khác. Hãy “ xóa bỏ ” căn bệnh vô cảm một cách triệt để, hãy trao yêu thương và nhận thật nhiều yêu thương !
Bài văn mẫu nghị luận về bệnh vô cảm
Nghị luận về bệnh vô cảm – Mẫu 1
Xã hội đang tăng trưởng can đảm và mạnh mẽ về công nghệ tiên tiến, máy móc, con người hoàn toàn có thể kiếm được nhiều tiền, vừa đủ vật chất, giàu sang hơn trước kia. Thời đại công nghiệp hóa hiện đại hóa thì cũng là lúc máy móc, rô bốt sửa chữa thay thế dần con người. Cuộc sống quá bận rộn, quay quồng với việc làm và công cuộc kiếm tiền thì tình cảm giữa người với người dần trở nên xa cách. Không còn cùng nhau trò chuyện, chia sẽ tâm sự với nhau nhiều như trước kia. Con người trở nên vô cảm lạnh nhạt với mọi việc xung quanh, luôn có tư tưởng mặc kệ không tương quan đến mình .
Trước tiên tất cả chúng ta phải hiểu rõ khái niệm vô cảm là gì ? Vô cảm là trạng thái xúc cảm và thái độ ý thức của một người hay một nhóm người hờ hững, dửng dưng, chai lì xúc cảm. Những người vô cảm thường máu lạnh với những hiện tượng kỳ lạ xung quanh, chỉ chăm sóc đến quyền lợi cá thể của riêng mình, luôn mang tâm thế sợ phiền hà rắc rối, chỉ biết riêng mình, sự ích kỷ và hèn nhát. Khi phát hiện những điều tốt đẹp không mảy may rung động, gặp cái tốt không ủng hộ thấy cái xấu không dám phê phán, chống đối mà mặc kệ mọi thứ. Bệnh vô cảm không có liệt kê trong sách của ngành y học. Nhưng căn bệnh này mang tầm tác động ảnh hưởng rất lớn so với đời sống con người .Bệnh vô cảm là không có cảm hứng, không một chút ít tình cảm mà ngược lại là sự vô cảm, sống khép kín, lạnh nhạt với mọi người xung quanh. Trong đời sống văn minh hội nhập nhịp sống bận rộn, sinh động thì con người chỉ biết nghĩ cho bản thân mà quay lại với cộng động tập thể. Những người vô cảm xa lánh, không chăm sóc đến bất kể ai, không chăm sóc đến niềm vui nỗi đau buồn của người khác mà họ mê hồn chạy theo những giá trị vất chất và quên đi và vô tình đánh mất vẻ đẹp đích thực của tâm hồn. Cuộc sống ngày càng tân tiến, vừa đủ hơn về vật chất, sự giàu sang thì cũng là lúc tình cảm giá trị tình thần cũng giảm sút theo. Họ ngại phải đứng ra trợ giúp những ai có thực trạng khó khăn vất vả, hoạn nạn thay vào đó là sự lãnh đạm hay nói cách khác là sống chết mặc bay, đời sống tất cả chúng ta đi ngược lại với truyền thống lịch sử đạo đức tốt đẹp của nhân dân ta từ xưa “ “ Lá lành đùm lá rách nát ”, “ Thương người như thể thương thân ” xã hội dần biến chất nếu như con người dần mắc bệnh vô cảm ngày càng nhiều .Thực trạng xã hội ngày này không hiếm phát hiện những trường hợp bệnh vô cảm. Nhiều người khi thấy sư thầy phải đi hành khất bên đường họ không giúp sức không chăm sóc và lướt nhẹ đi, khi khất thực sư thầy sẽ cầm một bát để nhận lương thực từ người dân bên đường mà nhà sư đi ngang qua để có sức liên tục hành trình dài khất thực, nhưng ngược lại nhiều người lại khinh miệt, chế nhạo và lấy đó làm lạ. Hoặc đơn thuần bạn đi đường không may bị cướp giật túi xách và bạn la lên để nhận sự cầu cứu bắp cướp để lấy lại gia tài. Nhưng không ai dám ra tay trợ giúp vì việc bắt chặn tên cướp là điều mà họ dư năng lực làm được. Vì đông người thì hoàn toàn có thể hạ gục được tên cướp. Nhưng vì phần đông những người tận mắt chứng kiến tên cướp ngang nhiên giật đồ và tháo chạy tẩu thoát trong gan tất thì đó là bộc lộ sự vô cảm .Sau đây là những trường hợp đang lên án về bệnh vô cảm, đây là vấn nạn mà nhiều người đang rất chăm sóc. Sự vô cảm đang có khunh hướng lan rộng trong xã hội không những ở Nước Ta mà xảy ra ở nhiều nước trên quốc tế. Khi tiếp thị quảng cáo Trung Quốc liên tục đưa những bản tin phản ánh tình hình xã hội của nước này, không ít người đã sững sờ và kinh ngạc trước sự hờ hững vô cảm đáng sợ dang diễn ra từng ngày trên quốc gia này. Trong số những trường hợp vô cảm gây nên cái chết đáng thương mà tôi không khỏi xót xa khi xem qua clip ghi lại từ camera. Ngày 13/10/2011 tại thành phố Phật Sơn, tỉnh Quảng Đông đã xảy ra một vụ tai nạn thương tâm gây chấn động Trung Quốc và lan ra khắp quốc tế. Bé Duyệt Duyệt 2 tuổi, vì mải chơi gần shop của cha mẹ mình đã vô tình chạy xuống phố và bị một chiếc xe xe hơi cán qua người. Đoạn video đó nhanh gọn phát tán khắp những trang mạng Trung Quốc và lan rộng toàn quốc tế trong đó có nước Nước Ta ta. Tôi cũng như tổng thể mọi người đã không tin nổi vào mắt mình nữa vì không ngờ con người lại tàn ác, nhẫn tâm, lãnh đạm vô cảm đến mức đáng sợ đến vậy. Kết quả thì em bé đó cũng đã không qua khỏi .Sự vô cảm riêng tôi cũng đã tận mắt chứng kiến rất nhiều ngoài đời sống hằng ngày, bệnh vô cảm đang dần phổ cập hơn trong mái ấm gia đình, những mối quan hệ ruột thịt. Tôi đã tận mắt chứng kiến cảnh có nhà cha mẹ bị ốm nặng nằm liệt giường mà con cháu không đoái hoài gì đến, có khi tống khứ vào viện dưỡng lão. Tranh giành di chúc gia tài ba mẹ để lại không chăm sóc phụng dưỡng ba mẹ khi về già cho đến khi ba mẹ qua đời thì giành nhau đưa xác về nhà mình để nhận tiền phúng điếu trục lợi cho riêng mình. Xã hội giờ đây bên cảnh những tấm gương người tốt, việc tốt, tương thân tương ái, những tấm lòng vì hội đồng, tập thể chuẩn bị sẵn sàng hi sinh tính mạng con người để cứu người thì có không ít những người sống máu lạnh, vô cảm đến đáng sợ họ lạnh nhạt trước hoạn nạn, khó khăn vất vả và đang diễn ra ngày càng nhiều đời sống quanh ta .Nhiều nguyên do dẫn đến bệnh vô cảm và tha hóa đạo đức sống sót ngày một nhiều của giới trẻ trong xã hội lúc bấy giờ nhưng tựu chung, cái căn nguyên chính là cách sống của giới trẻ thời nay, và cách giáo dục nhân bản từ trong mái ấm gia đình cho đến nhà trường và ngoài xã hội còn quá lãnh đạm, hời hợt. Do tất cả chúng ta thiếu vắng tình yêu thương, thiếu lòng quảng đại, sống theo lýtrí quá cứng ngắc, khô cằn trong cách cư xử biểu lộ tình cảm. Ngoài ra còn có sự ảnh hưởng tác động của ngoại cảnh khi một con người bị chính cái xấu hãm hại, khi mà những điều tốt đẹp không xảy đến với bản thân tất cả chúng ta mà luôn phải đương đầu với sự bất công, thiệt thòi không công minh của cuộc sống sẽ biến tất cả chúng ta trở nên hận đời và vô cảm trước cuộc sống. Chúng ta mất lòng tin vào điều thiện, mất lòng tin vào điều tốt, thế nên việc vô cảm trước những điều tốt đẹp trên cuộc sống này là điều tất yếu. Đối với họ, nhà hàng xóm gặp hoạn nạn, có người thân trong gia đình mắc phải tệ nạn xã hội, họ cũng bàng quan như không hay biết gì, không hỏi han, không hề chăm sóc, cũng chẳng an ủi một vài lời. Khi tham gia giao thông vận tải gặp người bị nạn, họ bỏ đi, chẳng thèm chăm sóc sống chết ra làm sao, hoặc có ghé lại thì cũng chỉ để thỏa mãn tính tò mò, giương đôi mắt lạnh nhạt nhìn xung quanh, không hề giúp sức nạn nhân vì họ sợ phải gánh nghĩa vụ và trách nhiệm. Gặp kẻ xấu số, tàn tật nằm bên vệ đường, họ chẳng những không thương xót mà còn khinh bỉ, rẻ rúng những con người kém suôn sẻ đó. Bởi vì nhiều lần họ đã mở lòng thương giúp sức người khó khăn vất vả hoạn nạn và họ nhận lấy lại là sự lừa lọc người thông thường giả danh xin ăn và việc giúp người bị tai nạn thương tâm khi dữ thế chủ động đưa đi bệnh viện cấp cứu nhưng chẳng may bị người nhà nạn nhân đổ tội là người gây ra tai nạn đáng tiếc mà không biết rõ sự tình của vấn đề đã vu oan giáng họa cho người tốt việc tốt. Từ đó họ mất niềm tin vào những vấn đề xung quanh vì 1 số ít thành phần nhỏ xã hội gây ra coi thường lòng tin chính vì mất niềm tin là một trong những yếu tố lớn nhất gián tiếp gây nên bệnh vô cảm. Nhiều mái ấm gia đình giờ đây ít dạy con trẻ mình có sự đồng cảm với người khác, với mọi người xung quanh. Các phản ứng hành vi ứng xử của giới trẻ là một phần do học hỏi ở ngoài xã hội tác động ảnh hưởng một phần từ mái ấm gia đình. Thói quen ngại tiếp xúc và ngại tiếp xúc, giao lưu với mọi người chỉ thích sống ảo trên game trực tuyến với những cảnh bảo lực chém giết hung tàn khiến cho giới trẻ dần hình thành sự lạnh nhạt, máu lạnh thấy những hành vi đó là nhẹ nhàng, thông thường .Căn bệnh vô cảm không chỉ đơn thuần làm hủy hoại thực chất lương thiện, sự từ bi trong tầm hồn trắc ẩn của mỗi người mà còn làm tha hóa đạo đức, làm mất bảo mật an ninh trật tự xã hội, nhiều kẻ xấu tận dụng bệnh vô cảm này để làm những việc ác, việc xấu vi phạm pháp lý, kìm hảm sự tăng trưởng kinh tế tài chính quốc gia. Làm sao để bài trừ căn bệnh vô cảm máu lạnh này thì không hề đơn thuần chút nào vì sở dĩ lòng tin trong đời sống, sự ích kỷ, lối sống thực dụng, sống khép kín, sự hờ hững thờ ở tắc trách của một số ít người trong xã hội làm cho bệnh này càng trở nên ngày càng tăng và phổ cập .Khi còn là học viên đang được học tập và rèn luyện dưới sự giảng dạy của nhà thì hãy ra sức chống lại căn bệnh vô cảm, hờ hững máu lạnh đó. Mỗi học viên ra sức học tập, tràu dồi tri thức, kiến thức và kỹ năng mềm và sống hòa đồng, kết nối tập thể để tạo một hội đồng, xã hội đoàn kết. Chúng ta biết chăm sóc sẽ chia trợ giúp mọi người thực trạng khó khăn vất vả, những mảnh đời xấu số tương thích với năng lực công sức của con người của mình. Đừng để mình trở thành những con người vô cảm với những người đang khó khăn vất vả ngoài kia như thấy những người khuyết tật bán vé số mưu sinh hoặc người già phải đi ăn xin thì xin hãy dừng lại một chút ít để giúp họ mua họ một tờ vé số hoặc hoàn toàn có thể cho họ vài nghìn để họ hoàn toàn có thể có một bữa cơm no. Chỉ một hành vi nhỏ để tạo nên một đời sống ấm cúng tình người thay vì lạnh nhạt chế giễu miệt thị họ. Chúng ta hãy cùng nhau thăm sáng, gieo mầm tình yêu thương, nhân ái trong trái tim mình để góp thêm phần tạo nên một xã hội ấm cúng tình người, một quốc gia niềm hạnh phúc .Không gì hoàn toàn có thể sửa chữa thay thế việc khơi dạy lòng nhân ái, tấm lòng bao dung ở mỗi người, tình thần nghĩa vụ và trách nhiệm với hành vi thôi thúc tất cả chúng ta tiêu diệt những việc ác việc xấu để bảo vệ lẽ phải, công lý. Dũng khí và ý thức nghĩa vụ và trách nhiệm của những ban ngành cơ quan chức nước trước những ngang trái bất công nhằm mục đích mang lại đời sống tốt đẹp, văn minh cho xã hội. Tình thương là tình cảm quý giá nhất của mỗi người đóng vai trò quan trọng trong sự nghiệp trồng người của nước nhà, thì ngược lại bệnh vô cảm trực tiếp hủy hoại phẩm chất cao đẹp, tha hóa đạo đức là nguyên do dẫn đến cái chết trong tâm hồn mỗi người, dần biến tất cả chúng ta thành những người máu lạnh. Chính vì thế mỗi cá thể cần tự rèn luyện có tình thần nghĩa vụ và trách nhiệm, ý thức được những hành vi ứng xử của mình sao cho tương thích với lương tâm đạo đức. Từ đó thắp sáng tham vọng, khát vọng, ý chí nghị lực sự phát minh sáng tạo kết nối với hội đồng, niềm tin tập thể cao. Tất cả những điều đó nhằm mục đích chống lại căn bệnh vô cảm ấy và làm cho đời sống của mỗi tất cả chúng ta trở nên tốt đẹp hơn .Nguồn : Verbalearn. com
Nghị luận về bệnh vô cảm – Mẫu 2
Tốc độ tăng trưởng của xã hội càng nhanh thì con người ngày càng bị cuốn vào vòng xoay của đời sống khiến cho họ ngày càng quay quồng, bận rộn. Cũng chính cho nên vì thế mà con người ngày càng trở nên lạ lẫm, mất đi tình yêu thương, sống ích kỉ, lạnh nhạt, thậm chí còn là lạnh nhạt, không còn thân thương, thân mật với nhau. Đó chính là thái độ vô cảm, hay còn gọi là “ một căn bệnh ” .Vậy tại sao lại gọi sự vô cảm là “ bệnh ”. Vô cảm chính là không có cảm hứng. “ Bệnh vô cảm ” là một căn bệnh mà những người này sống lạnh nhạt, ích kỷ, dửng dưng với một trái tim băng giá. Họ có thái độ lạnh nhạt với mọi thứ xung quanh, không chăm sóc đến mọi người, làm ngơ trước những mảnh đời xấu số, những người gặp khó khăn vất vả và ngay cả những việc làm xấu xảy ra xung quanh mình. Với nhịp độ sống ngày càng nhanh con người luôn phải chạy theo để bắt kịp với quy trình tiến độ của xã hội. Chính do đó mà khiến cho khoảng cách giữa con người với con người ngày càng xa, ít tiếp xúc với nhau, chỉ mải miết chạy đua vào vòng xoay học tập, việc làm, ganh đua với nhau mà quên mất chú ý đến những người khác, không có thời hạn tiếp xúc, chăm sóc, yêu thương, bày tỏ cảm hứng với nhau. Dần dần con người ta sẽ trở nên vô cảm, chỉ biết thao tác và thao tác. Chính vì xã hội ngày càng tăng trưởng, văn minh của khoa học công nghệ tiên tiến, đô thị hoá ngày càng diễn ra với nhịp độ ngày càng cao thì con người càng phải bắt kịp với nó, mải lo làm ăn, quan trọng vật chất hơn tình cảm, chỉ biết ham mê đắm chìm vào công nghệ tiên tiến mà không dành nhiều thời hạn ngồi cạnh nhau tâm sự, trò chuyện, chăm sóc lẫn nhau khiến cho con người dần trở nên vô cảm. Ngay cả cách giáo dục trong mỗi mái ấm gia đình, chính bới mải lo làm ăn để lo cho mái ấm gia đình mà bỏ quên con cháu, bỏ quên trách nhiệm kiến thiết xây dựng vun vén mái ấm gia đình. Trẻ con cần sự chăm sóc, giáo dục và nuôi dưỡng tâm hồn ngay từ khi còn nhỏ nhưng vì sự bận rộn của cha mẹ mà ít dành thời hạn chăm sóc hay ép buộc, áp đặt con cháu phải theo tâm lý của mình khiến cho những con không được bày tỏ quan điểm của mình, ngày càng bất mãn và trở nên vô cảm, không muốn san sẻ với cha mẹ. Hay nó cũng hoàn toàn có thể là do bản tính có sẵn của con người, không có cảm hứng, không rung động trước tình cảm con người. Điều đó thực sự rất đáng quan ngại. Bởi lẽ, người Nước Ta tất cả chúng ta có truyền thống cuội nguồn đoàn kết, yêu thương, đùm bọc lẫn nhau. Đã từ bao đời nay, ông cha ta có câu “ Thương người như thể thương thân ” nó đã trở thành đạo lý của người Nước Ta. Lòng nhân ái là ngọn lửa sưởi ấm, là ánh sáng trong cuộc sống của mỗi con người, mỗi mái ấm gia đình và toàn xã hội. Con người luôn góp sức, san sẻ, cảm thông, nuôi nấng, trợ giúp nhau. Thế nhưng bên cạnh những nét đẹp văn hoá đó cũng có không ít kẻ sống vô trách nhiệm, vô cảm, lạnh nhạt với mọi thứ xung quanh .Người vô cảm hoàn toàn có thể thản nhiên đứng nhìn mà không mảy may chăm sóc đến những điều bất công xảy ra ngay trước mắt họ. Ngay cả cướp giật, móc túi, đánh nhau họ cũng chỉ xem như thể một màn kịch mà không hề can thiệp vào. Bởi họ không chăm sóc vì nó không tương quan tới mình, trợ giúp chỉ thêm phiền phức, liên luỵ cho nên vì thế họ ngoảnh mặt làm ngơ, lãnh đạm trước nỗi đau thương, mất mát của người khác. Ngay cả khi gặp những người bị tai nạn đáng tiếc gãy tay, gãy chân nằm ngất xỉu họ cũng chẳng có phản ứng gì, dửng dưng đứng nhìn không có dự tính giúp sức. Trước những yếu tố của xã hội, dù lớn dù nhỏ, khi toàn xã hội tham gia hưởng ứng Giờ Trái Đất một cách tích cực và hào hứng thì đâu đó một bộ phận giới trẻ lại không hề chăm sóc mà thoả sức bật nhạc, bật tivi thật to, mở đèn sáng chói. Thể hiện một thái độ vô cảm, thiếu ý thức, ngay cả những điều nhỏ bé nhất, đơn thuần nhất nhưng lại rất có ý nghĩa trong đời sống thì họ lại không làm được. Những lúc quốc gia gặp khó khăn vất vả, cả nước chung tay hướng về miền Trung, trợ giúp đồng bào bị lũ lụt thì họ lại chẳng mảy may chăm sóc. Các trào lưu tình nguyện, hiến máu cứu người, từ thiện họ cũng không tham gia vì đó không phải việc của mình. Thật đáng quan ngại khi ngày này, càng nhiều người vô cảm, hờ hững so với những yếu tố của xã hội. Dù là nhìn thấy kẻ tà đạo lấy trộm đồ hoặc ai đó đánh rơi đồ, đánh nhau, thấy việc bất bình xảy ra cũng không có dự tính giúp sức, … Không chỉ vậy, trước những tấm gương học viên nghèo vượt khó, dù thực trạng khó khăn vất vả cũng vẫn không nản chí mà luôn nỗ lực phấn đấu, vươn lên trong học tập. Hoặc là có những người xấu số, sinh ra không được suôn sẻ như tất cả chúng ta nhưng họ luôn nỗ lực hết mình để đời sống trở nên tốt đẹp hơn, chứng tỏ bản thân thì họ lại không công nhận điều đó, cũng chẳng chăm sóc, cứ lãnh đạm như không biết gì. Chúng ta, khi nhìn thấy một người mẫu, xinh xắn hay là trước vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên đều cảm thấy xúc động, xao xuyến thì họ cũng chẳng hề để tâm hay có cảm hứng gì. Ngay cả đời sống của họ, tương lai của họ, cũng chỉ như “ nước chảy bèo trôi ”, đến đâu hay đến đó, chuyện ngày mai, hãy cứ để mai tính tiếp .Và trong lúc mà cả nước đang cùng nhau chống dịch, kỳ vọng nhanh gọn đẩy lùi dịch covid thì lúc bấy giờ lại có rất nhiều người thiếu ý thức, nghĩa vụ và trách nhiệm phòng, chống dịch bệnh. Họ ra đường mặc kệ, không đeo khẩu trang, tụ tập, không tuân thủ pháp luật giãn cách xã hội khiến cho việc trấn áp dịch bệnh trở nên ngày càng khó khăn vất vả. Chính cái thái độ sống không có nghĩa vụ và trách nhiệm ngay cả so với sức khoẻ của chính bản thân mình, hờ hững, vô cảm khiến cho tình hình dịch ngày càng khó trấn áp, khó khăn vất vả lại càng khó khăn vất vả. Tình trạng vô cảm ngày càng lan rộng và thực sự rất đáng lo lắng. Nó lây lan với vận tốc nhanh gọn và cần phải có những hành vi đẹp để ngăn ngừa lại sự bùng phát của căn bệnh này. Chúng ta hãy sống bằng trái tim yêu thương chân thành, luôn chăm sóc và giúp sức những người xung quanh. Dũng cảm, dám lên án những cái xấu, cái ác và thái độ sống lãnh đạm, trau dồi, làm đẹp tâm hồn bằng những cuốn sách giàu giá trị nhân văn, cảm nhận đời sống một cách chân thành nhất. Bên cạnh đó cũng cần tôn vinh những hành vi đẹp, lan tỏa yêu thương đến với mọi người. Hành động quả cảm quên mình cứu 3 bạn nữ của nam sinh viên Nguyễn Văn Nhã khiến rất nhiều người cảm động và ngưỡng mộ vì hành vi đẹp. Những “ chiến sỹ áo trắng ” đang ngày đêm ở tiền tuyến tham gia chống dịch, phải mặc đồ bảo lãnh ướt đẫm mồ hôi, da bỏng rộp vì thời tiết nắng nóng. Đó chính là những tấm gương, những hành vi đẹp cần được tôn vinh, lan toả, là động lực tiếp thêm sức mạnh cho tất cả chúng ta cùng nhau yêu thương, đùm bọc và giúp sức lẫn nhau. Mỗi tất cả chúng ta hãy học tập lối sống lành mạnh, biết yêu thương, san sẻ và đồng cảm với những người xung quanh, trau dồi cho mình một tâm hồn đẹp, sẵn sàng chuẩn bị làm việc tốt, sống có ích hơn, có nghĩa vụ và trách nhiệm với bản thân, mái ấm gia đình và xã hội. Tích cực tham gia những hoạt động giải trí xã hội, những trào lưu đền ơn đáp nghĩa, hiến máu cứu người, … Bên cạnh việc tôn vinh những hành vi đẹp thì xã hội cũng cần lên án can đảm và mạnh mẽ thái độ sống vô cảm để đẩy lùi căn bệnh này ra khỏi xã hội. Cần nhận thức được sự nguy khốn của ăn bệnh này để điều trị kịp thời, cùng nhau đẩy lùi căn bệnh “ vô cảm ” này để đời sống trở nên tốt đẹp hơn. Xây dựng một lối sống, văn minh, lành mạnh, biết chăm sóc, giúp sức lẫn nhau .Tình thương chính là phẩm chất quý giá, là truyền thống cuội nguồn tốt đẹp của người Nước Ta ta. Chính sự vô cảm đã làm cho con người tất cả chúng ta mất dần đi phẩm chất đáng quý đó. Một nhà văn Nga đã từng nói : “ Nơi lạnh nhất không phải là Bắc cực mà là nơi không có tình thương ”. Chúng ta hãy thắp sáng trái tim yêu thương, khơi dậy lòng nhân ái và dũng khí trong mỗi con người. Giữ gìn truyền thống cuội nguồn nhân đạo của dân tộc bản địa, tương thân tương ái, cùng nhau kiến thiết xây dựng nền tảng đạo đức tốt đẹp. Hãy là người Nước Ta với một niềm tin yêu thương, đoàn kết, gắn bó với nhau và mỗi cá thể cần phải tự nhận thức được tâm lý của bản thân mình. Rằng khi yêu thương và sẻ chia yêu quý thì tất cả chúng ta sẽ thấy bản thân mình sống có ích, sống tốt đẹp hơn, đời sống sẽ trở nên ý nghĩa hơn .Nguồn : Verbalearn. com
Nghị luận về bệnh vô cảm – Mẫu 3
Cuộc sống luôn không ngừng tăng trưởng và bắt ta phải lựa chọn giữa sống hay là sống sót, đó cũng là hai khái niệm tiếp tục được chăm sóc và nhắc đến trong thời đại 4.0 ngày này. Bạn chỉ thực sự sống khi quả cảm lao vào, góp sức hết mình cho những yếu tố cao quý, biết yêu thương mình và mọi người xung quanh và quan trọng hơn hết là không vô cảm, lạnh nhạt, nếu không cuộc sống bạn chỉ là sự sống sót trên toàn cầu này mà thôi .Tại sao lại nói như vậy ? Thì lúc bấy giờ, con người đang phải đương đầu với nhiều bệnh tật khác nhau, những căn bệnh về thể xác và còn nguy hại hơn hết là những căn bệnh về tâm hồn. Nó sẽ bí mật gặm nhấm niềm tin và ăn mòn nhân tính tâm hồn bạn hằng ngày. Một trong những căn bệnh nan giải đó chính là bệnh vô cảm, về mặt khoa học thần kinh tâm lí được gọi là bệnh không xúc cảm, dùng để chỉ cấu trúc nhân cách của một người mà không có năng lực để xác lập, diễn đạt hay diễn đạt cảm hứng của bản thân, họ bị rối loạn về công dụng nhận thức tình cảm, không liên kết xã hội hoặc cá thể, gặp khó khăn vất vả trong mọi việc, hoặc ta hoàn toàn có thể hiểu đơn thuần “ vô ” tức là không, “ cảm ” là quốc tế tình cảm, xúc cảm của con người. Vô cảm là căn bệnh xã hội, căn bệnh về cách hành xử lối sống không có tình cảm, xúc cảm trước những vấn đề, hiện tượng kỳ lạ diễn ra trong đời sống xung quanh. Căn bệnh này được biểu lộ dưới nhiều hình thức khác nhau, trước hết thường thấy đó là sự lạnh nhạt trước những đau thương, mất mát, buồn vui, khốn khổ của những người xung quanh. Niềm vui cũng không thể nào khiến họ cười, cũng không làm cho trái tim họ trở nên niềm hạnh phúc hay những mất mát, khổ đau không làm cho họ nhỏ được giọt nước mắt đồng cảm tiếc thương, thấy xấu số mà không mảy may động lòng xót xa thương cảm. Mọi điều trong đời sống mặc dầu có tốt đẹp đến mấy hoặc là khó khăn vất vả kinh điển, tồi tệ bao nhiêu thì trong mắt họ cũng đều trở nên rất thông thường. Họ cứ thế chỉ sống sót với sự vô tâm với người khác, ích kỷ, làm ngơ trước cái xấu, để cho cái ác hoành hành, đó là những không có trái tim hoặc trái tim họ đã bị ngừng hoạt động lạnh lẽo .Có tình hình đáng buồn rằng những người mắc căn bệnh này không những là vô cảm với người khác với tổng thể mọi thứ xung quanh chỉ nghĩ đến bản thân mà thậm chí còn là còn vô cảm với chính bản thân của mình. Người ta đã nghiên cứu và điều tra và cho thấy khoảng chừng 10 % dân số quốc tế thì có khoảng chừng 8 % phái mạnh, 2 % phái đẹp mắc phải chứng bệnh vô cảm này và tùy theo từng mức độ. Đối với những người này, chỉ cần sống trong vỏ ốc mà mình tự gia công kiến thiết xây dựng lên thì khi nào cũng mang đến cho họ niềm vui niềm hạnh phúc hơn cả. Họ mặc kệ đời sống xung quanh diễn ra như thế nào, trước một phong vạn vật thiên nhiên rất đẹp, trước những bông hoa thơm xinh đẹp cũng không thể nào làm cho họ mảy may rung động hay thú vị, có vẻ như trái tin họ đã chết giống như trái tim họ không được truyền máu nuôi dưỡng vậy đó, tâm hồn trở nên chai sạn và họ còn vô cảm với toàn bộ mọi thứ xung quanh, vô cảm với chính mình, bỏ mặc cuộc sống xô đẩy tới đâu thì tới, không nỗ lực, không có phấn đấu, không có một ý chí cầu tiến hay tăng trưởng và không hề có bất kể hành vi nào để cải tổ những gì mà họ đang có. Đây quả là một căn bệnh vô cùng nguy hại và đáng lo lắng hơn khi nó có khunh hướng ngày càng ngày càng tăng, vận tốc nhanh hơn khi đời sống ngày càng hiện đại hóa, văn minh với sự bùng nổ của khoa học công nghệ tiên tiến. Không khó để nhận ra căn bệnh vô cảm này trong đời sống hằng ngày, ví dụ điển hình như có nhiều vấn đề học viên tụ tập đánh nhau, xảy ra đấm đá bạo lực học đường chỉ vì những nguyên do không chính đáng vậy mà có một số ít cá thể chỉ biết lặng im đứng nhìn, cổ vũ, ủng hộ, không hề can ngăn, mà còn tranh thủ lấy điện thoại thông minh để chụp hình, quay lại video đăng lên mạng xã hội để câu like. Hay khi ra đường thấy kẻ khác móc túi ngay trước mặt mình nhưng vẫn coi như không thấy gì, làm ngơ, mặc kệ việc ai nấy lo chỉ vì sợ mình bị liên lụy đến bản thân mình. Đi trên đường ta lại gặp ngay những vấn đề tai nạn thương tâm giao thông vận tải là xúm lại buôn chuyện tại người này đi sai thế này thế kia trong khi họ đang chảy máu ở bên vệ đường mà không đưa họ đi cấp cứu hoặc những xe tải chở hàng gặp nạn thì người dân vây lại để hôi của để giữ riêng cho mình. Mới đây nhất trên những bài báo, mạng xã hội đã phản ánh rất nhiều về vấn đề một nam sinh người Nước Ta bị đánh và dìm chết tại Osaka ( Nhật Bản ), càng bức xúc hơn khi thấy được những hành vi vô tâm, thiếu đạo đức của những người tận mắt chứng kiến cũng như người quay video cũng là người Nước Ta nhưng khi thấy cảnh này lại nói ra được những lời quá là máu lạnh. Đây được gọi là bàng quang hay hiệu ứng người ngoài cuộc, có nghĩa là năng lực người gặp nạn nhận được sự trợ giúp sẽ tỉ lệ nghịch với số người hiện hữu, tận mắt chứng kiến. Có người đã nói rằng “ Bi kịch không phải là tiếng gào thét chói tai của những kẻ xấu mà là sự tĩnh mịch đến kinh hoàng của những người tốt ”. Dù muốn hay không bất kỳ điều gì mà bạn đang làm cũng hoàn toàn có thể tác động ảnh hưởng trực tiếp hoặc gián tiếp đến người khác, nhiều lúc còn hoàn toàn có thể đổi khác cả hiện thực và hạn chế những điều tồi tệ nhất xảy ra. Chúng ta nên chú ý quan tâm tránh xa hiệu ứng bàng quang của căn bệnh vô cảm này và học cách để lên tiếng kịp thời, chính bới biết đâu được một ngày nào đó chính bạn lại trở thành một nạn nhân hay thủ phạm đồng lõa của những hiệu ứng này .Vậy vì sao họ lại thản nhiên vô cảm, lãnh đạm đến như vậy ? Nguyên nhân trước hết là họ cũng muốn giúp sức đấy nhưng lại sợ liên lụy tới mình, tác động ảnh hưởng đến chính bản thân của mình, họ sợ bị nhớ mặt và trả thù rồi sẽ rước họa vào thân. Nên họ đã chọn cách im re, không lên tiếng gì mà mặc kệ người khác. Đó là cách sống ích kỉ, chỉ nghĩ đến bản thân mình, lạnh nhạt với toàn bộ mọi thứ xung quanh. Nhưng bạn ơi, lạng lẽ không có nghĩa là tất cả chúng ta vô can, không có nghĩa vụ và trách nhiệm gì. Nhà văn nổi tiếng Maxim Gorky đã đưa ra ý niệm rằng “ Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương ”, nếu như căn bệnh vô cảm này ngự trị con người sẽ sống vô tâm với nhau, sẽ không còn sự cảm thông, giúp sức, đùm bọc, yêu thương, san sẻ lẫn nhau nữa vậy thì đời sống này thật đau buồn và tuyệt vọng biết bao. Nguyên nhân tiếp theo là năng lực ảnh hưởng tác động can đảm và mạnh mẽ của khoa học văn minh, khiến cho con người ta luôn sống trong một khoảng trống, quốc tế khép kín do mình tạo ra với màn hình hiển thị ảo của điện thoại thông minh, tivi, máy tính. Họ ít tiếp xúc, tương tác với công nghệ tiên tiến nhiều hơn và ít tương tác với đời thực không va chạm hay tiếp xúc nhiều với mọi người mà chỉ thu mình vào điện thoại thông minh thế cho nên mà tâm hồn của họ trở nên chai sạn, ít sắc tố hơn. Cùng với đó là nhịp sống cuồng quay, quay quồng, sinh động của xã hội tân tiến, vậy nên họ bị cuốn vào học tập, lao động, việc làm, sự nghiệp, kiếm tiền mà nhiều lúc ta không còn tâm lý, thời hạn để chăm sóc chú ý quan tâm đến những thứ khác. Ngoài ra, có một số ít bộ phận thế hệ trẻ được mái ấm gia đình, cha mẹ nuông chiều, chăm nom thậm chí còn là tự lập trình sẵn cho đời sống, tương lai nên không cần phải bận tâm, lo âu hay phấn đấu mà thay vào đó là sự lãnh đạm với chính đời sống của bản thân mình hay vì cha mẹ quá bộn bề việc làm mà không chăm sóc nhiều đến con cháu khiến chúng thiếu đi tình thương yêu mà từ đó cũng dần trở nên vô cảm. Đó cũng chính là một căn bệnh khó chữa của xã hội ta thời nay, xã hội của một nền kinh tế thị trường khi mà đời sống thực dụng và tận hưởng cộng hưởng với nhau, khi đời sống đô thị hóa ngày càng ảnh hưởng tác động lớn thì văn hóa truyền thống làng xã gắn bó tối lửa tắt đèn có nhau cũng dần bị mai một đi .Căn bệnh này còn không chỉ là yếu tố của riêng ai mà còn gây ra những hậu quả vô cùng nặng nề cho hội đồng xã hội. Nó sẽ khiến mọi người sống hờ hững, ích kỷ, đánh mất lương tâm, nhân phẩm và lòng trắc ẩn, sự yêu thương, tâm hồn thì tê liệt, chai sạn thay vào đó là một trái tim hờ hững, băng giá, bị tha hóa biến chất về nhân cách và đạo đức. Sống vô cảm sẽ giúp cho cái ác, cái xấu hoành hành lên ngôi bởi những con người đã thản nhiên dửng dưng với những cái ác đó, bởi họ đâu còn biết chăm sóc đến những người xung quanh, nên dù người kia có bị móc túi hay nam sinh kia bị bạo hành đến chết thì cũng thế thôi, cũng không phải là việc của họ phải làm. Chúng ta hãy cùng tưởng tượng xem nếu một xã hội mà tập hợp nhiều con người vô cảm như thế thì sẽ tồi tệ đến nhường nào hay nói cách khác bệnh vô cảm là một căn bệnh của sự ích kỷ luôn luôn nhìn đời bằng một đôi mắt thản nhiên, lãnh đạm, hờ hững. Nó đang làm mất đi vẻ đẹp của những giá trị đạo đức tốt đẹp và thiêng liêng, khiến cho con người ta sống rơi lệch, họ sống thiếu tình thương, nghĩa vụ và trách nhiệm, thiếu sự chăm sóc lẫn nhau, từ đó mà mối quan hệ giữa người với người càng trở nên lỏng lẻo, rời rạc thiếu đi hơi ấm của sự cảm thông và trợ giúp. “ Không có tình thương, con người chỉ là một con vật bị sai khiến bởi lòng ích kỉ ” ( Đời thừa – Nam Cao ). Khi căn bệnh vô cảm này không được ngăn ngừa kịp thời trong xã hội sẽ rất khó tránh được việc bị suy giảm về nền tảng đạo đức và ý thức, nó sẽ làm nhiễm mặn, xói mòn những truyền thống cuội nguồn đạo lí “ Thương người như thể thương thân ” của dân tộc bản địa ta, từ đó con người sẽ không dám tin vào những điều thiện, không dám đấu tranh lên tiếng để bảo vệ lẽ phải, công lí thì bị đẩy lùi, những tâm lý xấu đi, bất công, ngang trái đâu đó vẫn còn sống sót đáng buồn trong đời sống của tất cả chúng ta .Vậy có liều thuốc nào hoàn toàn có thể chữa lành được căn bệnh này ? Để ngăn ngừa được nó không bùng phát thành đại dịch hay thông dụng hơn, mọi người hãy tự tránh xa những chiếc điện thoại cảm ứng, thoát khỏi những quốc tế ảo của mình, bước ra những bức tường tù túng, sống chậm lại để ta cảm nhận được đời sống xung quanh, để thấy cuộc sống này thật chân thực muôn màu muôn vẻ. Hãy quả cảm can đảm và mạnh mẽ trước cái xấu và học cách để lên tiếng, dám lên án phê phán những hành vi sai lầm. Sống bằng một trái tim nhiệt huyết và tràn trề sự sống, chân thành, biết dành thời hạn trau chuốt và làm đẹp cho tâm hồn mình bằng những cuốn sách giàu giá trị nhân văn, giúp ta hướng đến những vẻ đẹp của chân thiện mỹ. Để sống đúng nghĩa và không trở nên vô cảm ta cần phải trau dồi năng lượng làm người hay còn gọi là nền tảng của văn hóa truyền thống, đó là một trái tim giàu lòng trắc ẩn, biết rung động trước những cái đẹp, cái tốt, biết thổn thức trước nỗi đau và biết phẫn nộ trước cái ác, luôn chăm sóc, biết giúp sức, san sẻ với những người xung quanh. “ Sống là cho đi đâu chỉ nhận lại cho riêng mình ” ( Tố Hữu ), biết đấu tranh vì thực sự và lẽ công minh. Bên cạnh đó 1 số ít bộ phận con người sống hờ hững vô cảm thì vẫn còn có những người sống tràn trề nhiệt huyết và chuẩn bị sẵn sàng lao vào vì người khác. Ta vẫn đã và đang vô cùng biết ơn những y bác sĩ, những chiến sỹ đang ngày đêm chiến đấu với bệnh dịch Covid nguy hại để bảo vệ cho đời sống yên bình của người dân, những tấm gương dũng mãnh sẵn sàng chuẩn bị lao xuống dòng nước lũ để cứu người gặp nạn, anh Nguyễn Ngọc Mạnh nhanh gọn phản xạ mặc kệ sinh mạng để cứu được em bé bị rơi từ một tòa nhà căn hộ cao cấp cao … Những tấm gương ấy sẽ mãi được ta ghi nhớ, là nguồn động lực tiếp cho ta thêm sức mạnh, niềm tin vào lối sống biết yêu thương, biết chăm sóc, giúp sức người khác, lan tỏa hơi ấm của tình người đến toàn xã hội và hơn hết là đẩy lùi được căn bệnh vô cảm .“ Thói xấu tồi tệ nhất là sự vô cảm của con người ” ( Helen Keller ). Đã sống thì phải “ vô hại ” và “ có ích ” tức là không hại người và phải có ích với người. Qua những câu truyện đáng buồn về hậu quả của bệnh vô cảm, của hiệu ứng người ngoài cuộc tối thấy mình cần phải nỗ lực, rèn luyện, học tập hơn nữa với những lối sống lành mạnh, biết yêu thương đồng cảm nhiều hơn với mái ấm gia đình, bè bạn và những người xung quanh, tham gia nhiều hoạt động giải trí nhân văn trong xã hội, trào lưu đền ơn đáp nghĩa, trợ giúp người nghèo. Còn bạn thì sao ? Chúng ta hãy cùng đổi khác và hành vi ngay đi nếu không muốn vô cảm là một trong những bệnh mà mình mắc phải .Nguồn : Verbalearn. com
Nghị luận về bệnh vô cảm – Mẫu 4
Xã hội đang tăng trưởng can đảm và mạnh mẽ về công nghệ tiên tiến, máy móc, con người hoàn toàn có thể kiếm được nhiều tiền, rất đầy đủ vật chất, phong phú hơn trước kia. Thời đại công nghiệp hóa hiện đại hóa thì cũng là lúc máy móc, rô bốt thay thế sửa chữa dần con người. Con người trở nên vô cảm lãnh đạm với mọi việc xung quanh, luôn có tư tưởng mặc kệ không tương quan đến mình. Cuộc sống quá bận rộn, quay quồng với việc làm và công cuộc kiếm tiền thì tình cảm giữa người với người dần trở nên xa cách. Không còn cùng nhau trò chuyện, san sẻ tâm sự với nhau nhiều như trước kia. Đại văn hào Nga Aleksey Maksimovich Peshkov đã từng ý niệm “ Nơi lạnh lẽo nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình thương ” hay nói cách khác : nơi lạnh lẽo nhất là nơi đang xuất hiện của lối sống vô cảmĐầu tiên, tất cả chúng ta phải hiểu rõ khái niệm vô cảm là gì ? Vô cảm là trạng thái xúc cảm và thái độ ý thức của một người hay một nhóm người lạnh nhạt, dửng dưng, chai lì xúc cảm, sự vô trách nhiệm. Những người vô cảm thường máu lạnh với những hiện tượng kỳ lạ xung quanh, chỉ chăm sóc đến quyền lợi cá thể của riêng mình, luôn mang tâm thế sợ phiền hà rắc rối, sợ liên lụy, sợ thiệt hại về tài lộc, chỉ biết riêng mình, sự ích kỷ và hèn nhát. Khi phát hiện những điều tốt đẹp không mảy may rung động, gặp cái tốt không ủng hộ thấy cái xấu không dám phê phán, chống đối mà mặc kệ mọi thứ. Lối sống vô cảm mang tầm ảnh hưởng tác động rất lớn so với đời sống con người .Trong xã hội không khó phát hiện những thái độ hành vi biểu lộ lối sống vô cảm sống sót của một bộ phận con người. Thái độ hờ hững, lạnh nhạt, sự vô cảm trước những nỗi đau thương, mất mát của người khác. Bắt gặp người già khó khăn vất vả trong việc qua đường cũng lờ đi và không giúp sức, ra đường gặp tai nạn thương tâm không ra tay trợ giúp, không đưa họ đi cấp cứu kịp thời mà chỉ ngó lơ và đi luôn. Hoặc những người máu lạnh vì tiền mà chuẩn bị sẵn sàng ra tay gian ác giết người để lấy tiền tiêu sài. Ai không khỏi rùng mình bản tường trình vô cảm của trinh sát Lê Văn Luyện năm 2011, nhẫn tâm ra tay giết cả mái ấm gia đình tiệm vàng, một con người máu lạnh, một tội ác lương tâm không hề dung tha .Lối sống vô cảm còn bộc lộ ở những người đứng trước những tội ác, cái xấu xa đê hèn mà không hề có chút cảm xúc gì, không đau lòng không rung động tâm can, tâm hồn sắt đá. Sống theo kiểu “ Sống chết mặc bay, đèn nhà ai nấy rạng ”, ích kỷ, thiếu tính hội đồng, tính tập thể sống chỉ biết cho riêng mình. Đứng trước những điều tốt đẹp chân thiện mỹ, nhân cách hùng vĩ đều không lấy làm ngưỡng mộ, cảm phục họ mà dửng dưng như không. Không rung động trước những cái đẹp mục tiêu sống duy nhất chỉ là vật chất. Thực tế nhiều học viên, sinh viên giới trẻ sống sót lối sống vô cảm, khi nhìn thấy cảnh đấm đá bạo lực học đường không can ngăn hay trợ giúp mà lại khiêu khích, hùa theo để cho đại chiến ẩu đả ngày càng stress và gây ra những hậu quả đáng tiếc như bạn dùng dao đâm bạn học vì xích mích, xích míc cá thể, … phát hiện kẻ móc túi trên xe buýt không lên tiếng .Sau đây là những trường hợp đang lên án về bệnh vô cảm, đây là vấn nạn mà nhiều người đang rất chăm sóc. Sự vô cảm đang có khunh hướng lan rộng trong xã hội không những ở Nước Ta mà xảy ra ở nhiều nước trên quốc tế. Khi tiếp thị quảng cáo Trung Quốc liên tục đưa những bản tin phản ánh tình hình xã hội của nước này, không ít người đã sững sờ và kinh ngạc trước sự lạnh nhạt vô cảm đáng sợ đang diễn ra từng ngày trên quốc gia này. Trong số những trường hợp vô cảm gây nên cái chết đáng thương mà tôi không khỏi xót xa khi xem qua clip ghi lại từ camera. Ngày 13/10/2011 tại thành phố Phật Sơn, tỉnh Quảng Đông đã xảy ra một vụ tai nạn đáng tiếc gây chấn động Trung Quốc và lan ra khắp quốc tế. Bé Duyệt Duyệt 2 tuổi, vì mải chơi gần shop của cha mẹ mình đã vô tình chạy xuống phố và bị một chiếc xe xe hơi cán qua người. Đoạn video đó nhanh gọn phát tán khắp những trang mạng Trung Quốc và lan rộng toàn quốc tế trong đó có nước Nước Ta ta. Tôi cũng như toàn bộ mọi người đã không tin nổi vào mắt mình nữa vì không ngờ con người lại tàn tệ, nhẫn tâm, hờ hững vô cảm đến mức đáng sợ đến vậy. Kết quả thì em bé đó cũng đã không qua khỏi. Thiên thần nhỏ bé này đã bị xã hội bỏ rơi và qua đời bởi chính sự hờ hững, vô cảm của những con người không có tình thương và đạo đức. Sống vô cảm là không có xúc cảm, không một chút ít tình cảm mà ngược lại là sự vô cảm, sống khép kín, lạnh nhạt với mọi người xung quanh. Trong đời sống văn minh hội nhập nhịp sống bận rộn, sinh động thì con người chỉ biết nghĩ cho bản thân mà quay lại với cộng động tập thể. Những người vô cảm xa lánh, không chăm sóc đến bất kể ai, không chăm sóc đến niềm vui nỗi đau buồn của người khác mà họ mê hồn chạy theo những giá trị vật chất và quên đi và vô tình đánh mất vẻ đẹp đích thực của tâm hồn. Cuộc sống ngày càng tân tiến, khá đầy đủ hơn về vật chất, sự giàu sang thì cũng là lúc tình cảm giá trị tình thần cũng giảm sút theo. Họ ngại phải đứng ra giúp sức những ai có thực trạng khó khăn vất vả, hoạn nạn thay vào đó là sự lạnh nhạt hay nói cách khác là sống chết mặc bay, đời sống tất cả chúng ta đi ngược lại với truyền thống lịch sử đạo đức tốt đẹp của nhân dân ta từ xưa “ “ Lá lành đùm lá rách nát ”, “ Thương người như thể thương thân ” xã hội dần biến chất nếu như con người dần mắc bệnh vô cảm ngày càng nhiều .Biểu hiện sự vô cảm là không chăm sóc, tham gia hoạt động giải trí nào của đoàn thể, hội đồng, ghét phải thao tác, tiếp xúc trong môi trường tự nhiên tập thể, sống cô lập với tập thể, hội đồng, không chăm sóc quốc tế bên ngoài chỉ biết sống riêng cho bản thân. Sống vô tâm, mặc kệ, hờ hững với chính mối quan hệ ruột thịt những người thân thương, gắn bó với mình hằng ngày. Mạnh ai nấy sống, mỗi người khi đi học đi làm về thì mỗi người một góc dùng điện thoại cảm ứng mưu trí để vui chơi, con cháu không chăm sóc chăm nom cha mẹ chu đáo, chỉ yên cầu vật chất Giao hàng nhu yếu tiêu xài của mình mà bỏ quên đi cách biểu lộ niềm yêu thương, chăm sóc, chăm sóc cho cha mẹ, ông bà. Những người sống tắc trách thiếu nghĩa vụ và trách nhiệm họ lãnh đạm, mặc kệ với chính bản thân mình. Sống ngày hôm nay không biết ngày mai, sống không có tiềm năng, kế hoạch định hướng cho tương lai, không có tham vọng hoặc tham vọng để nỗ lực đạt được những điều mình muốn, không yêu bản thân, không lo ngại cho sức khỏe thể chất mà thức khuya, dậy muộn một vòng luẩn quẩn như vậy sẽ khiến bạn ngưng trệ, tồi tệ, thảm hại đi nhiều .Vậy, nguyên do là do đâu mà con người ta hình thành ngày một nhiều lối sống vô cảm như hiện tại. Xã hội ngày càng tân tiến và tăng trưởng, phong phú mô hình vui chơi gia nhập vào nước ta. Ảnh hưởng nền kinh tế thị trường ảnh hưởng tác động đến yếu tố đạo đức truyền thống lịch sử của con người. Nền kinh tế thị trường cũng tăng trưởng can đảm và mạnh mẽ khiến con người coi trọng vật chất, sống thực dụng hơn, nhu yếu đời sống vật chất con người tăng cao. Do cách nuôi dưỡng, quản trị giáo dục nuông chiều con cháu của những bậc cha mẹ quá mức là nguyên do gây nên lối sống vô cảm, hờ hững của giới trẻ ngày này. Nhà trường xã hội chưa có giải pháp quản trị, giáo dục thích hợp. Giáo dục đào tạo chỉ mạnh về triết lý suông, giáo điều, không thực tiễn không ảnh hưởng tác động đến tư tưởng tình cảm, nhân cách đạo đức của người học. Các môn quan trọng góp thêm phần hình thành nên nhân cách con người là Giáo dục đào tạo công dân và Ngữ văn có vẻ như từ lâu đã trở thành những môn phụ không đáng chăm sóc, thời lượng tiết học vô cùng rất ít và nội dung học thì quá nặng nề. Sự sai lầm đáng tiếc của ngành giáo dục đã kéo theo một thế hệ không hoàn hảo, không thể nào miễn nhiễm được với lối sống hờ hững, vô cảm. Tuy nhiên, cũng không hề phủ nhận nguyên do cũng một phần xuất phát từ mỗi cá thể. Nhiều người trẻ có lối sống thực dụng, buông thả của nền công nghiệp tân tiến. Sự tăng trưởng văn minh thiết bị công nghệ tiên tiến điện tử, khoa học công nghệ tiên tiến làm giảm sự qua lại tương tác, gắn bó mối quan hệ làng xóm, làng giềng giảm sút, hoặc trong mối quan hệ ruột thịt thì cũng bị giảm sự chăm sóc sẻ chia như thời xưa. Sự ích kỷ, sự máu lạnh, vô tâm, sống mặc kệ trong con người, sợ vạ lây, sợ bị phiền hà, sợ mang rắc rối vào mình, mất thời hạn làm cho lối sống vô cảm ngày càng tăng cao. Do bản thân thiếu tình yêu thương, thiếu lòng quảng đại. Họ sống bằng thứ lý trí sắt đá, tình cảm khô cằn của mình. Lối sống vị kỷ của mỗi con người, chỉ biết theo đuổi những giá trị vật chất mà quên đi những giá trị ý thức .Lối sống vô cảm có những tai hại thật ghê gớm so với mỗi cá thể và xã hội. Vì vô cảm, mà con người trở thành hờ hững, lãnh đạm đánh mất đi cái lương tâm, cái phẩm chất đạo đức tốt đẹp vốn có. Chính lối sống vô cảm đó mà những quan chức nhà nước chuẩn bị sẵn sàng giẫm lên vai người khác để thỏa mãn nhu cầu lòng ích kỷ, vì đồng xu tiền làm biến chất tha hóa phẩm chất đạo đức của một công chức chính công vô tư sẵn có trước đây, sự tham nhũng tham ô tài lộc ngày càng tăng đã gián tiếp đẩy quốc gia đến bờ vực của suy vong, chẳng còn ai lo cho quyền lợi chung của hội đồng dân tộc bản địa. Sự vô cảm, mà những thầy cô giáo – “ kỹ sư tâm hồn ” của học viên sẽ giảng dạy ra thế hệ học trò thiếu tri thức, trình độ và thậm chí còn cũng vô cảm giống như họ. Như thế, những gia chủ tương lai của quốc gia sẽ đi về đâu ? Rường cột nước nhà sẽ ra sao, nếu không nói là đã mục nát ngay từ trong trứng nước ? Quả thật, đó là một mối họa vô cùng lớn cho xã hội ! Đối với cá thể mỗi người sống vô cảm, lãnh đạm máu lạnh sẽ như cỗ máy di động không có tâm hồn, tình cảm thành những kẻ vô trách nhiệm vô nhân tính. Cuộc sống sẽ mất đi những giá trị tốt đẹp vốn có thay vào đó là những con người sống chỉ biết riêng mình ích kỷ chỉ biết cho bản thân. Đối với toàn xã hội, sống vô cảm sẽ mất đi những giá trị chuẩn mực đạo đức tốt đẹp của ông cha ta đã giữ gìn tiếp nối cho tới tận ngày hôm nay. Nếu thực trạng này lan rộng ra khoanh vùng phạm vi toàn quả đât thì hành tinh này sẽ trở thành hành tinh của những cỗ máy di động không có trái tim, không có tâm hồn. Mỗi cá thể phải có thái độ sống có nghĩa vụ và trách nhiệm, biết yêu thương sẻ chia, đùm bọc và sẵn sàng chuẩn bị trợ giúp những người gặp khó khăn vất vả, hoạn nạn trong đời sống. Bản thân tất cả chúng ta cần phải sống đúng chuẩn mực đạo đức của con người, phải có ý thức, niềm tin nghĩa vụ và trách nhiệm niềm tin nghĩa vụ và trách nhiệm phê phán, lên án những người có thái độ và hành vi vô cảm, máu lạnh trong xã hội thực tại. Mỗi người hãy mở lòng mình sống yêu thương, nhân ái, sẵn sàng chuẩn bị ra tay trợ giúp, sẻ chia những người có thực trạng khó khăn vất vả, khổ cực, những người gặp hoạn nạn, …. Chúng ta hãy biết chăm sóc, yêu thương, chăm sóc đến mái ấm gia đình những người thân yêu ruột thịt và những người xung quanh và sống có trách với chính bản thân mình. Hạn chế sự phụ thuộc vào vào những thiết bị công nghệ tiên tiến điện tử tân tiến, sử dụng một cách hiệu suất cao, phân chia thời hạn hài hòa và hợp lý để cân đối những mối quan hệ trong mái ấm gia đình và ngoài xã hội. Hạn chế sự phụ thuộc vào vào những thiết bị công nghệ tiên tiến điện tử tân tiến, sử dụng một cách hiệu suất cao, phân chia thời hạn hài hòa và hợp lý để cân đối những mối quan hệ trong mái ấm gia đình và ngoài xã hội. Hạn chế sự phụ thuộc vào vào những thiết bị công nghệ tiên tiến điện tử văn minh, sử dụng một cách hiệu suất cao, phân chia thời hạn hài hòa và hợp lý để cân đối những mối quan hệ trong mái ấm gia đình và ngoài xã hội. Ngoài ra, hạn chế sự phụ thuộc vào vào những thiết bị công nghệ tiên tiến điện tử văn minh, sử dụng một cách hiệu suất cao, phân chia thời hạn hài hòa và hợp lý để cân đối những mối quan hệ trong mái ấm gia đình và ngoài xã hội. Nhà trường cần tăng cường giáo dục về đạo đức lối sống cho học viên, có những bài học kinh nghiệm thực hành thực tế thực tiễn dựa trên những kỹ năng và kiến thức triết lý nền tảng, để học viên thuận tiện thưởng thức, góp thêm phần tu dưỡng tình cảm cho học viên. Tuyên truyền thoáng rộng, tổ chức triển khai những hoạt động giải trí ngoại khóa trong nhà trường và xã hội với mục tiêu xóa bỏ dần lối sống vô cảm đang trở thành bệnh mà nhiều bạn trẻ vô tình mắc phải mà không hề hay biết. Bản thân mỗi tất cả chúng ta cần phải sống đúng chuẩn mực đạo đức của con người. Hãy biết đồng cảm với mọi người, biết trau dồi, học hỏi những bài học kinh nghiệm trong đời sống về sự công minh, bác ái ! Hãy yêu thương những người xung quanh và phải có quyết tâm muốn biến hóa chính bản thân mình, phải có nghĩa vụ và trách nhiệm với chính cuộc sống của chính mình. Đồng thời, những ngành giáo dục và xã hội cần phải có những giải pháp để tuyên truyền, trợ giúp mọi người cùng nhau biết chăm sóc, yêu thương, quyết tử và giúp sức đồng loại. Những thái độ sống vô cảm, hờ hững máu lạnh, tâm hồn sắt đá trong xã hội lúc bấy giờ cần phải tiêu diệt và vô hiệu .Mặc dù thiết kế xây dựng nền tảng đạo đức xã hội luôn là điều cốt yếu, nhưng cũng cần có những lao lý pháp lý để chống lại lối sống vô cảm, lãnh đạm. Nếu thấy bệnh nhân nguy kịch mà nhân đội ngũ y bác sĩ khước từ việc cứu chữa thì dù với bất kỳ nguyên do gì cũng phải bị giải quyết và xử lý nghiêm minh, nếu gặp người bị nạn trên đường mà không tương hỗ thì sẽ bị truy cứu với những chế tài của pháp lý lương tâm riêng. Trách nhiệm công vụ bộc lộ đạo đức công vụ, đạo đức xã hội. Đối với mạng lưới hệ thống công quyền cần cải cách hành chính một cách can đảm và mạnh mẽ hơn, đưa ra những pháp luật khoa học, đơn cử, rõ ràng về nghĩa vụ và trách nhiệm của từng người trong guồng máy công vụ để nếu một người không làm đúng chức trách của mình thì lập tức bị bật ra khỏi mạng lưới hệ thống để vô hiệu lối sống tắc trách, chà đạp lên quyền lợi của mọi người. Nếu một nền hành chính được thực thi một cách khoa học thì từ từ sẽ tạo ra một thói quen, buộc những ai ở trong guồng máy cũng phải làm hết chức phận của mình. Không gì hoàn toàn có thể sửa chữa thay thế việc khơi dậy lòng nhân ái và dũng khí trong mỗi con người, niềm tin nghĩa vụ và trách nhiệm và dũng khí của những cơ quan chức năng trước những ngang trái và bất công. Cần thiết kế xây dựng một xã hội đồng cảm và san sẻ. Các hoạt động giải trí nhân đạo, từ thiện được tiến hành rộng khắp ở những cấp là đang hướng tới một xã hội .Vô cảm hoàn toàn có thể sẽ thành thói quen nếu như tất cả chúng ta không kịp ngăn ngừa và từ bỏ. Bởi vậy, mỗi cá thể cần phải tự nhận thức được tâm lý của bản thân mình và thức tỉnh những người xung quanh bởi lối sống vô cảm sẽ giết chết tâm hồn mỗi người một cách từ từ và mang nhiều hệ lụy cho sự an nguy của xã hội. Hãy trao đi thật nhiều yêu thương, chăm sóc và sẻ chia, tất cả chúng ta sẽ không phải hối hận, vì sớm hay muộn tất cả chúng ta cũng sẽ nhận được sự trìu mến ân cần của những người khác. Hãy “ xóa bỏ ” lối sống hờ hững, vô cảm một cách triệt để, hãy trao yêu thương và nhận thật nhiều tình thương !Nguồn : Verbalearn. com
Tốt nghiệp cử nhân ngôn từ Anh năm 2010, với hơn 10 năm kinh nghiệm tay nghề trong việc giảng dạy về Tiếng Anh. Nguyễn Võ Mạnh Khôi là một trong những biên tập viên về mảng ngoại ngữ tốt nhất tại VerbaLearn. Mong rằng những chia sẽ về kinh nghiệm tay nghề học tập cũng như kỹ năng và kiến thức trong từng bài giảng sẽ giúp fan hâm mộ giải đáp được nhiều vướng mắc .
Source: https://tbdn.com.vn
Category: Văn học