Nguồn gốc của loài người luôn là điều gây tò mò nhất trong lịch sử nhân loại. Cho đến bây giờ vấn đề này vẫn luôn gây tranh cãi. Từ thời xa xưa, các bậc ông cha đã không ngừng đi kiếm tìm câu trả lời cho sự xuất hiện của loài người, giải thích cho nguồn gốc của chính mình. Không có các phương tiện hỗ trợ, họ đã sử dụng trí tưởng tượng của mình để miêu tả và giải thích về loài người, từ đó ra đời những câu chuyện cổ tích rất hay về loài người.
1. Con rồng cháu tiên
Thưở thời xưa ở miền Lạc Việt có một vị thần, nòi rồng, tên là Lạc Long Quân. Thần mình rồng, là con trai của nữ thần Lạc Long Nữ nơi thuỷ cung trang trọng .
Lạc Long Quân có sức khoẻ khác thường, lắm phép lạ, đã vì dân mà ra tay diệt Hồ Tinh, Ngư Tinh, Mộc Tinh và nhiều hồ ly tinh khác. Thần còn dạy dân biết cách trồng trọt, chăn nuôi, săn bắn, chài lưới, cách làm nhà để ở, …
Cũng thuở ấy, ở vùng núi phương Bắc có nàng Âu Cơ, thuộc dòng dõi Thần Nông, tuyệt trần xinh đẹp. Nghe tin vùng đất Lạc Việt phương Nam là một xứ sở nhiều hoa thơm cỏ lạ, Âu Cơ bèn du ngoạn tới thăm.
Bạn đang đọc: Những câu chuyện cổ tích về loài người hay nhất nên đọc
Âu Cơ gặp Lạc Long Quân yêu nhau rồi nên vợ nên chồng. Sau mối kỳ duyên hạnh ngộ, Âu Cơ đẻ ra một cái bọc trăm trứng, nở ra một trăm đứa con trai khôi ngô, tuấn tú tuyệt trần. Cuộc sống đang diễn ra vô cùng niềm hạnh phúc, thì một hôm Lạc Long Quân nói với Âu Cơ rằng : Ta vốn nòi rồng sống ở nước, nàng là dòng tiên ở non cao. Khó ở với nhau một nơi vĩnh viễn được. Ta sẽ đưa năm mươi con xuống biển ; nàng đưa năm mươi con lên núi, chia nhau trấn giữ những phương khi cớ sự nhớ giúp nhau, chớ sai lời hẹn … .
Âu Cơ đưa năm mươi con lên núi sinh cơ lập nghiệp. Người con trưởng được tôn lên làm vua, lấy hiệu là Hùng Vương, đóng đô ở Phong Châu, truyền ngôi mười mấy đời uy danh rạng rỡ tứ phương. Con cháu ngày một thêm đông đúc .
Con Rồng cháu Tiên là một trong trong những truyền thuyết phổ biến nhất nói về nguồn gốc của dân tộc Việt, thể hiện sự tự hào về gốc gác của mình, cũng như lời khẳng định tất cả người dân Việt Nam đều cùng cha mẹ sinh ra, phải đoàn kết và cùng nhau phát triển đất nước.
Xem thêm : https://tbdn.com.vn/truyen-thuyet-con-rong-chau-tien-a124.html
2. Câu chuyện quả bầu
Ngày xửa rất lâu rồi, có hai vợ chồng đi rừng, bắt được một con dúi. Dúi lạy van xin tha, hứa sẽ nói một điều bí hiểm. Hai vợ chồng thương tình tha cho. Dúi báo sắp có mưa to gió lớn làm ngập lụt khắp nơi. Nó khuyên họ lấy khúc gỗ to, khoét rỗng, sẵn sàng chuẩn bị thức ăn không thiếu bảy ngày, bảy đêm, rồi chui vào đó, bịt kín miệng gỗ bằng sáp ong, hết hạn bảy ngày hãy chui ra .
Hai vợ chồng làm theo. Họ còn khuyên bà con trong bản cùng làm nhưng chẳng ai tin. Hai người vừa chuẩn bị sẵn sàng xong thì sấm chớp đùng đùng, mây đen ùn ùn kéo đến. Mưa to, gió lớn, nước ngập bát ngát. Muôn loài đều chết chìm trong biển nước. Nhờ sống trong khúc gỗ nổi như thuyền, hai vợ chồng thoát nạn. Sau bảy ngày, họ chui ra. Cỏ cây vàng úa. Mặt đất vắng ngắt không còn một bóng người .
Ít lâu sau, người vợ sinh ra một quả bầu. Thấy chồng buồn, chị đem bầu cất lên giàn bếp .
Một lần, hai vợ chồng đi làm nương về, nghe thấy tiếng cười đùa trong bếp. Lấy làm lạ, họ lấy quả bầu xuống, áp tai nghe thì thấy có tiếng lao xao. Người vợ lấy que đốt thành cái dùi, rồi nhẹ nhàng dùi quả bầu.
Lạ thay, từ trong quả bầu, những con người nhỏ bé nhảy ra. Người Khơ Mú nhanh nhảu ra trước, dính than nên hơi đen. Tiếp đến, người Thái, người Mường, người Dao, người Hmông, người Ê-đê, người Ba Na, người Kinh, … lần lượt ra theo. Đó là tổ tiên của những dân tộc bản địa bạn bè trên quốc gia ta ngày này .
Câu chuyện được viết ra vừa nhằm mục đích mục mục tiêu lý giải về nguồn gốc của những dân tộc bản địa khác nhau trên quốc gia Nước Ta, vừa là lời khuyên chân thành cho những thế hệ tương lai. Các dân tộc bản địa tuy khác nhau về màu da, về giọng nói nhưng thực thực ra đều là bạn bè trong một mái ấm gia đình, phải biết yêu thương đùm bọc, giúp sức nhau .
3. Thần thoại Nữ oa thị
Truyền thuyết kể rằng, sau khi Bàn Cổ Thị qua đời, trời đất vẫn vắng vẻ, trống trải, tịnh không một bóng người. Không biết đã trải qua biết bao nhiêu năm, mới lại Open một vị thủy tổ của loài người tên gọi là Nữ Oa Thị. Nữ Oa là một người đàn bà đơn độc giữa trời đất, cảm thấy quá cô thân liền tạo ra nhiều người để cùng chung sống. Một hôm, Nữ Oa Thị dùng nước hòa trộn một đống bùn vàng, dùng bùn vàng nặn thành người đất. Một lúc bà nặn một người đàn ông, lúc sau bà lại nặn người đàn bà. Nói ra kể cũng kỳ lạ, Nữ Oa Thị nặn xong một người, thổi một hơi vào người đó, rồi đặt xuống đất, người đất này liền biến thành người sống, biết chạy nhảy, biết nói cười. Nặn một người, sống một người, nặn hai người, sống hai người. Bà nặn bao nhiêu người thì sống bấy nhiêu người. Những người đó biến thành đoàn thành tộc vây xung quanh Nữ Oa Thị, nhảy múa hò hét nhiệt tình gọi Nữ Oa Thị là Mẹ. Nữ Oa Thị cứ nặn mãi, nặn mãi, nặn liên tục không ngừng, nặn cho tới khi cảm thấy thực sự quá căng thẳng mệt mỏi, bà mới tạm ngơi tay. Thế nhưng số bùn vàng hòa trộn vẫn còn thừa rất nhiều. Nữ Oa Thị có vẻ như không vui, bà tiện tay nhặt từ dưới đất lên một sợi dây thừng to, nhằm mục đích trúng đống đất vàng đã hòa trộn mà vung mạnh. Nào ngờ, bà vừa vung sợi dây thừng, lại hệt như lúc dùng tay nặn, đám bùn vàng bắn tung tóe, tất thảy đều biến thành đám người sống, lớn, nhỏ khác nhau. Những con người được Nữ Oa Thị tạo ra này cứ lớn dần lên, cùng lao động, cùng chung sống, sinh sôi ra con cháu đời sau. Những đứa bé chơi đùa nhảy nhót, về sau cũng phương trưởng, cũng làm cha, làm mẹ, cứ thế sự sống sót lê dài hết đời này qua đời khác .
Nữ Oa là một vị thần trong thần thoại cổ xưa Trung Quốc, tương truyền là con của Bàn Cổ, vị thần khai thiên lập địa. Câu chuyện lý giải về sự sinh ra của loài người đồng thời biểu lộ tấm lòng biết ơn của người dân Nước Trung Hoa đến vị thần đã phát minh sáng tạo ra con người .
4. Câu chuyện về 100 trứng của người Mường
Một ngày nọ, một cây xanh tươi có tên “ Si ” đứng trên núi, bị một cơn bão mạnh quật ngã. Từ đây sinh ra 2 chú chim, chúng làm tổ trong hang Hào – mà ngày này là “ Hang Ma Chung Dien ” ở làng Phù Nhiên, xã Ngọc Hào, huyện Gia Viễn, tỉnh Tỉnh Ninh Bình
Chúng đẻ ra 100 quả trứng và 3 quả trong số trứng đó đáng chú ý quan tâm vì kích cỡ của chúng và bởi chúng biến thành người. Từ đó sinh ra “ Ay ” và “ Ua ”, những người tiên phong của tộc người thổ. 5 tháng trôi qua mà không có quả trứng nào nữa nở. Tuyệt vọng, Ay và Ua đi vào trong rừng. Hai người gặp “ Dam-Cu-Cha ” và “ Gia-Cha-Giang ” và bày tỏ sự lo ngại của mình với họ. Các bà mụ khuyên rằng : ở loạt 50 quả trứng đầu, hãy xếp chúng xen giữa những tấm lót làm bằng cỏ thần này … Xếp xuống dưới mặt đáy những quả trứng đang nằm trên cùng và đảo ngược chúng lại. Trong 50 ngày, 100 quả trứng sẽ nở .
Ay và Ua chỉ vừa kịp cảm ơn các vị thần thì họ đã mất hút vào khu rừng.
Khi trở về hang của mình, Ay và Ua nhất nhất làm theo lời khuyên của những bà tiên. 50 ngày sau, 97 quả trứng đã nở thành những tộc người khác nhau ; 50 sống ở đồng bằng và 47 sống ở vùng núi. Từ đó tạo ra dân Mường, Mán, Mèo, Tho-Dan và Tho-Trang .
Câu chuyện là sự phát minh sáng tạo của dân tộc thiểu số, biểu lộ rõ mong ước đi tìm nguồn cội cũng như lời chứng minh và khẳng định cho sự kết nối những dân tộc bản địa đồng đội
Thảo Nguyên
Source: https://tbdn.com.vn
Category: Văn học