Viết đoạn văn (200 chữ) trình bày suy nghĩ về sự cần thiết phải biết sống cống hiến .( Lưu ý: không chép mạng)

Viết đoạn văn (200 chữ) trình bày suy nghĩ về sự cần thiết phải biết sống cống hiến .( Lưu ý: không chép mạng)

1 bình luận về “Viết đoạn văn (200 chữ) trình bày suy nghĩ về sự cần thiết phải biết sống cống hiến .( Lưu ý: không chép mạng)”

  1. R.Tagore mong muốn trước khi từ giã cõi đời được nhắn nhủ lại một lời: “ Tôi đã từng yêu”. Lời trăn trối của nhà thơ vĩ đại đã khiến chúng ta phải nghiêm túc tự chất vấn về lẽ sống cống hiến trong cuộc đời. Người biết sống cho đi là khi ta biết giúp người mà không cầu danh lợi và luôn yêu thương, chan hòa với mọi người mà không mảy may chút tính toán nhỏ nhen. Có thể nói, đối với nhiều người, hạnh phúc thực sự là khi “ sống là cho đi đâu chỉ nhận riêng mình”. Con người được xếp vào hàng động vật bậc cao không chỉ vì khả năng tiến hóa mà còn ở bộ óc biết suy nghĩ, đôi mắt biết thấu hiểu và trái tim biết yêu thương. Trong khi đó, cuộc đời này vô thường và lắm những điều ngang trái, có biết bao mảnh đời cần cưu mang và xoa dịu nỗi đau. Chính vì thế, thứ mà những số phận bất hạnh cần nhất chính là sự quan tâm, sẻ chia và nơi được thuộc về. Bên cạnh đó, triết lí nhà Phật cũng từng dạy rằng: “ Đủ nắng hoa sẽ nở, đủ gió chong chong sẽ quay, đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy”. Thật vậy, theo định luật III Newton, trong mọi trường hợp, khi vật A tác dụng lên vật B một lực, thì vật B cũng tác dụng lại vật A một lực. Hai lực này có cùng giá, cùng độ lớn, nhưng ngược chiều. Như vậy, những gì ta cho đi cũng chính là những gì ta nhận lại. Chỉ cần trao đi trái tim chân thành, ta sẽ nhận lại sự thanh thản, an nhàn và sự kính trọng từ mọi người. Người dân ở dải đất miền Trung sẽ chẳng bao giờ quên được “ cô tiên xanh” Thủy Tiên đã đồng hành cùng họ suốt bao mùa lũ. Bất chấp điều kiện sức khỏe và thời tiết, đặc biệt là sức ép dư luận, nữ ca sĩ vẫn vững tin vào sức mạnh tình thương và lan tỏa giá trị tích cực đến cộng đồng. Tuy nhiên, trước khi cống hiến, ta cần trang bị cho bản thân một giá trị bền vững. Nếu bản thân ta chưa đủ yêu thương bản thân, làm sao đủ dũng khí để yêu thương người khác? Chính vì thế trân quý bản thân mình vẫn là điều kiện tiên quyết trong hành trình sống có ích của mỗi người. Sau cùng, tôi muốn tự dặn mình rằng dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, đừng bao giờ để phần “ con” lấn át phần “ người” và luôn giữ thiên lương trong sáng bởi sống là như thế, cho đi tất cả và nhận về bình yên.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới