tả nơi thanh bình ở miền quê (no ko chép mạng)

tả nơi thanh bình ở miền quê (no ko chép mạng)

2 bình luận về “tả nơi thanh bình ở miền quê (no ko chép mạng)”

  1.      Quê hương em có một con sông chảy qua đó chính là con sông Hồng quanh năm luôn mang một màu hồng đỏ thắm chở nặng phù sa trong mình. Con sông quê em đã giúp những người nông dân chăm sóc những bãi mía nương dâu, ngô khoai xanh biếc một màu cho vụ mùa tươi tốt bội thu.
         Con sông quê em những hôm trời nắng nóng chúng em thường rủ nhau đi ra sông Hồng để cùng nhau thi bơi từ bên này bờ tới bãi bồi bên kia sông. Vào mùa nước cạn lòng sông chở lên những lớp đất phù sa được những người dân tranh thủ để trồng thêm những hoa màu ngắn vụ. Khi mùa nước lên tàu thuyền cùng nhau đi lại trên sông rất là tấp nập. Nhiều người còn ra sông để câu cá hoặc quăng lưới lưới kéo cá. Những mẻ cá bội thu khiến cho nhiều người ăn không hết phải chia cho hàng xóm xung quanh ăn đỡ. Nếu nhiều hơn họ thường mang ra chợ bán kiếm tiền.                      Con sông quê emcho em nhiều kỉ niệm khó quên trong tuổi thơ của mình. Em nhớ ngày còn nhỏ có lần theo bạn bè ra sông chơi rồi em tìm cách ôm cây chuối tập bơi nhưng thật không may do em bị tuột tay nên cây chuối trôi ra xa khiến em không còn phao cây chuối để bấu víu. Em chấp chới rồi bị chìm xuống uống mấy ngụm nước lớn. Khi em đang chới với kêu cứu tưởng như vô vọng thì có một chú nhà bên cạnh đã nhảy xuống cứu em. Chú ấy có tên là Tùng hàng xóm mới chuyển về ở cùng xóm với nhà của em. Sau sự kiện chết đuối đó em sợ con sông quê hương của mình một thời gian không dám bén mảng ra đó. Nhưng rồi theo thời gian em đã dần dần quên đi nỗi sợ đó, nhất là bây giờ khi em đã lớn khôn hơn và là một người bơi khá giỏi thì con sông quê em không còn làm cho em cảm thấy sợ hãi chút nào nữa.
       Vào những ngày hè nắng đẹp lòng sông quê em mới nhọn nhịp vui vẻ biết bao, từng đoàn thuyền mọi người kéo nhau ra sống giăng lưới. Con hai bên bờ xanh tươi một màu xanh mơn man, tươi mới. Tiếng hò kéo lưới vang dậy cả một dòng sông. Những tia nắng chiếu xuống lòng sông khiến cho những dòng sông lấp lánh như dát bạc. Những đêm trăng thanh gió mát tụi trẻ con  chúng em thường ra sông hóng mát gió từ dưới sông thổi lên mát lạnh cả những ngày hè, dù không có quạt điện, có điều hòa như ở thành phố nhưng người dân quê em không hề cảm thấy nóng bức chút nào.
       Dòng sông quê em một dòng sông luôn đẹp dịu dàng mang tới nhiều nguồn lợi cho người dân quê em. Con sông đã trở thành một người thân thiết gắn bó với tất cả những người dân làng em. Em yêu con sông quê em. Con sông thật dịu dàng như lòng mẹ bao la. Con sông cho ta tôm cá cho ta những vụ mùa bội thu, chấp cánh cho tuổi thơ của chúng em biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp dù có đi đâu em vẫn luôn nhớ về dòng sông quê em với những tình cảm thân thương tha thiết nhất.

    Trả lời
  2. Đối với mỗi đứa trẻ chúng tôi, quê hương chính là nơi gắn bó nhất. Từng con đường, căn nhà hay góc làng đều đầy ắp những kỉ niệm. Nhưng có lẽ, nơi luôn đem đến cho tôi sự yên bình chính là cánh đồng của quê hương.
    Những ngày hè được về quê thăm ông bà ngoại. Tôi thường dậy rất sớm và cùng ông ngoại đi dạo trên con đường ven cánh đồng. Khi ấy, ánh mặt trời của ngày mới chỉ vừa bắt đầu ló rạng nhưng cũng đủ khiến mọi vật dường như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ánh nắng ấm áp làm tan những giọt sương sớm còn đọng trên những chiếc lá. Những ruộng lúa xanh mướt trải dài mênh mông. Gió từ xa thổi vào khiến cho những hàng lúa đung đưa như nhảy múa trước gió. Từ phía đường làng đi lại, một vài bác nông dân vừa đi vừa trò chuyện thật vui vẻ. Không khí buổi sáng ở cánh đồng thật trong lành mát mẻ làm sao.
    Vì là mùa hè nên chẳng mất bao lâu sau, nắng đã lên cao bao trùm khắp nơi. Những giọt sương cũng tan dần. Bầu trời trở nên xanh hơn và cao hơn, không có một gợn mây nào cả. Tiếng chim gọi nhau ríu rít nghe thật vui tai. Lúc này, cánh đồng như được bao phủ bởi một màu vàng thật ấm áp của nắng. Và của cả những bông lúa vàng ươm, trĩu nặng nữa. Mùi lúa thơm theo những cơn gió lan tỏa khắp cánh đồng. Tôi thầm nghĩ rằng vụ mùa này chắc hẳn sẽ lại là một vụ mùa bội thu của các bác nông dân đây.
    Cũng vào lúc này, các bác nông dân ra đồng làm việc nhiều hơn. Những chú trâu được thả đang thung thăng gặm cỏ ở phía đồi xa. Đàn cò trắng chao lượn vài vòng trên không rồi đáp xuống nghỉ ngơi, hết đàn này đến đàn khác. Mỗi người một công việc của mình, ai cũng thật bận rộn. Một không khí tươi vui hòa quyện tạo ra một bức tranh làng quê thật yên bình và tràn đầy sức sống. Tôi cùng ông đi dạo thêm một lúc nữa rồi trở về nhà. Bây giờ, có lẽ bà đã chuẩn bị xong bữa sáng cho hai ông cháu rồi.
    Mỗi lần về thăm quê, tôi luôn thích thú khi được cùng ông dạo quanh cánh đồng làng. Khi ấy, trong lòng tôi lại dâng trào một tình yêu tha thiết đối với khung cảnh tuyệt vời ấy. Tôi rất yêu quê hương của mình.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới