Viết đoạn văn khoảng 5 đến 7 câu trình bày suy nghĩ của em về một món ăn quê hương gắn liền những kỉ niệm thơ ấu của em .tron

Viết đoạn văn khoảng 5 đến 7 câu trình bày suy nghĩ của em về một món ăn quê hương gắn liền những kỉ niệm thơ ấu của em .trong đoạn văn cs sử dụng phù hợp các BPTT đã học .Gạch chân dưới phép tu từ đc sử dụng trong đoạn

2 bình luận về “Viết đoạn văn khoảng 5 đến 7 câu trình bày suy nghĩ của em về một món ăn quê hương gắn liền những kỉ niệm thơ ấu của em .tron”

  1. Viết đoạn văn khoảng 5 đến 7 câu trình bày suy nghĩ của em về một món ăn quê hương gắn liền những kỉ niệm thơ ấu của em .trong đoạn văn cs sử dụng phù hợp các BPTT đã học .Gạch chân dưới phép tu từ đc sử dụng trong đoạn.
    Ôi cái hương vị tuyệt vời của món ăn đặc sản quê hương thì còn đâu mà sánh được, món Xôi phồng Chợ Mới chính là món ăn đặc sản ở vùng quê nơi em sinh sống. Món bánh đã quá quen thuộc đối với em, nhưng cứ mỗi khi ăn lại cảm thấy như lần đầu thưởng thức, lạ miệng vô cùng. Mùi xôi cứ như là hương vị đồng quê, thơm mùi nếp lẫn với gấc hay lá dứa, kẹp chung với bánh phồng thì ai đi qua cũng khó cưỡng lại lời chào gọi hấp dẫn của món bánh. Hằng tuần em đều có ăn, ăn hoài nhưng cũng không thấy chán miệng, có thể xem đây là món bánh gắn với tuổi thơ của em. Tuy là món bánh mộc mạc, dân dã lại mang trong một tình yêu thương của đất trời hoà quyện. Khiến người dân nơi đây luôn giữ nghề làm món bánh đặc sản này.
    @ BPTT: 
    – Nhân hoá: ai đi qua cũng khó cưỡng lại lời chào gọi hấp dẫn của món bánh (“bánh” biết “chào gọi” đây là hành động của con người).
    So sánh: Mùi xôi cứ như là hương vị đồng quê, thơm mùi nếp lẫn với gấc hay lá dứa (“như” là nhận biết của so sánh).
    Điệp ngữ: “món bánh” (xuất hiện nhiều lần nhất và lặp lại nhiều trong đoạn văn)

    Trả lời
  2. Tuổi thơ chúng ta luôn gắn liền với những kỉ niệm, nhưng cái mảng kỉ niệm lớn nhất và in sâu nhất vào tâm trí, thức của mỗi con người là một thứ có tên gọi là món quà tuổi thơ, hay còn gọi là quà bánh. Quà bánh lại gợi nhớ về những thời thơ ấu ta dung dăng đến trường tay cầm những món quà ngon lành mua ớ trước cổng trường hay những lần người bố yêu dấu đi công tác xa trở về, nhưng trong tay đem đầy những quà cho cả nhà như một ít kẹo ngọt, hộp bánh , những viên kẹo có hình đồ chơi ,cho cô con gái nhỏ của bố. Tôi nhớ lúc nào bố cũng dừng lại một hai phút để mau cho tôi vài cía kẹo hay chiếc ô mai. Chiếc kẹo rất bình thường thôi nhưng nó lại có hình thỏi son nên tôi rất thích. Nhưng thích hơn cả là gói ô mai que. Gọi là ô mai que vì đây không phải những viên ô mai sắc gừng cay cay, chua chua , ngọt ngọt ở nhà thường ăn mà là những que ô mai tròn, dài tầm cía bút chì và nhỏ hơn rất nhiều. Chiếc ô mai lại được bọc một lớp giấy gói bên ngoài trông rất đẹp và bắt mắt. Có thể nói đó là những món mà tôi nhớ về những ngày tuoir thơ Kỉ niệm ấy in rõ nét quá, làm cho tôi mỗi khi nhớ lại lại thấy mỉm cười.Giờ tôi đã chuyển trường và lớn lên nhiều sau lần ây. Nhưng Quà bánh vẫn là Quà bánh và những que ô mai đã để lại hương vị chua ngọt mãi không tan trong trái tim tôi
    Sử dụng BPTT là : liệt lê ở đoạn” chua chua , cay cay , ngọt ngọt..”
    So sánh “….. như….”

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới