Hãy kể về một kỉ niệm với một người bạn tuổi thơ khiến em xúc động và nhớ mãi (ko chép mạng ạ)

Hãy kể về một kỉ niệm với một người bạn tuổi thơ khiến em xúc động và nhớ mãi (ko chép mạng ạ)

1 bình luận về “Hãy kể về một kỉ niệm với một người bạn tuổi thơ khiến em xúc động và nhớ mãi (ko chép mạng ạ)”

  1. Tình bạn la một trong những điều quan trọng nhất đối với mỗi người song hành cùng chúng ta suốt chặng đường đời. Với em thì tình bạn đẹp nhất chính là tình bạn của thời học sinh bởi khi ấy, chúng ta chỉ là những đứa trẻ ngây thơ, không chút tạp niệm và không có bất cứ điều gì ảnh hưởng tới tình bạn. Khi ấy, chúng ta thận thiết với nhau bởi tình cảm thực sự xuất phát từ chính trái tim của mình mà không hề toan tính. Và em cũng có rất nhiều những kỉ niệm khó quên với Tiến- người bạn thân trong suốt những năm đi học của mình.
    Tiến và tôi chơ cùng với nhau từ lớp một. Tôi còn nhớ rõ ngày ấy tôi còn là một cậu bé ngại ngùng núp sau lưng mẹ. Với tôi lúc này, ngôi trường mới là  một nơi xa lạ và tôi sợ bản thân mình sẽ lạc lõng ở nơi đây. Tôi nắm chặt vạt áo mẹ không rời. Có lẽ cũng giống nhu tôi suy nghĩ, ngày đầu tiên đi học mấy cậu nhóc rất sợ sệt thế nên không kìm ném được mà bật khóc òa sau lưng mẹ. Thế nhưng lúc này điều mà tôi bị thu hút lại được chuyển hướng sang cậu bạn đứng cạnh tôi. Cậu ấy không hề rụt rè như các bạn khác mà trông rất tự tin háo hức nhìn quanh ngó nghiêng với khuôn mặt nôn nóng mong chờ. Thấy tôi nhìn chằm chằm mình, cậu ấy quay sang cười với tôi và nói:
    – Mình là Tiến, cậu cũng học lớp này à, hay cậu ngồi cùng với mình đi.
    Tôi giật mình ngạc nhiên. Lúc này không hiểu sao tôi thấy cậu ta rất đáng ghét. Cái bảnh mặt của cậu ta lúc này không phù hợp tẹo nào. Giờ tôi hiểu ra có lẽ lúc đấy là tôi ghen ghét với cái vẻ ngoài tự tin của cậu, cũng có thể là do bản thân mình để câu ta thấy mình nhút nhát nên xấu hổ.  Tôi ngoảnh mặt quay đi không thèm trả lời cậu ta. Thế nhưng đúng là người tính không bằng trời tính thế nào tôi và cậu ta lại ngồi cùng với nhau. Từ đấy oan gia ngõ hẹp, chúng tôi chí chóe nhau suốt ngày. Cậu ta thường chọc tôi tức điên lên, lấy tôi làm niềm vui cho cậu ta. Tôi không học giỏi môn toán thế nên bài kiểm tra của tôi không được cao như cậu ấy. Mỗi lần phát bài tôi đều giấu không cho cậu ta biết điểm của tôi. Thế nhưng không hiểu sao một lần tôi vô tình cậu ấy phát bài nên thấy. Tôi thấy cậu ta nhíu mày nhìn tôi, còn mắng tôi:
    Cậu ngốc à, bài này mà cậu không hiểu sao. Từ mai không hiểu chỗ nào bảo tớ.
    Thế là chẳng hiểu vì sao thây vì chí chóe nhau những chuyện vặt vãnh giờ đây là những mẩu hội thoại:
    – Cậu làm bài này đi.
    – Chỗ này chưa hiểu sao
    – Đúng là ngốc hết chỗ nói.
    Tôi cũng không hiểu sao lúc đấy tôi lại không thấy ghét cậu ta nữa. Thay vào đố dần dần chúng tôi chơi thân với nhau, thân đến tận bây giờ kể cũng lạ. Vẫn chí chóe nhau như lửa với nước vẫn luôn miệng nào là không ưu nhau nhưng hễ có chuyện gì lại bênh vực, giúp đỡ nhau.
    Các bạn ạ, tình bạn đẹp nhất là khi mà chúng ta luôn có xuất phát điểm từ chính trái tim và tấm lòng của mình. Theo thời gian, con người sẽ dần lớn lên nhưng những kỉ niệm của chúng ta thì vẫn còn mãi cho tới tận bây giờ. Bởi thế cho nên chúng ta ai cũng nên học cách nâng niu những kỉ niệm để có thể không hối hận vì đã để thời gian trôi qua một cách nhanh chóng mà không đọng lại được bất cứ một điều gì.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới