Phân tích 13 câu thơ đầu bài thơ Vội vàng (Xuân Diệu)

Cùng THPT Sóc Trăng tìm hiểu và khám phá một số ít bài văn mẫu : Phân tích 13 câu thơ đầu của bài thơ Vội vàng ( Xuân Diệu )

Dàn ý phân tích 13 câu đầu vội vàng ngắn gọn

Dưới đây là dàn ý phân tích 13 câu đầu của bài vội vàng vừa đủ xin mời những em học viên tìm hiểu thêm .

a. Mở bài

– Sơ lược về tác giả Xuân Diệu
– Dẫn vào phân tích 13 câu thơ đầu của Vội vàng

b. Thân bài:

Bốn câu thơ đầu : Nhưng khao khát lạ lùng cùng hai cái “ tôi ’ của Xuân Diệu .
– Muốn “ tắt nắng ”, “ buộc gió ” để lưu giữ cho cuộc sống những gì đẹp nhất, ý thức được sự quý giá, vẻ đẹp của nắng xuân của hương hoa cỏ .
– Sự Open của cái tôi ngông cuồng, thử thách cả thiên hà hòa quyện với cái tôi hồn nhiên, yêu đời mang đến một hồn thơ Xuân Diệu rất riêng .
Bức tranh vạn vật thiên nhiên mùa xuân :
Nhà thơ cảm nhận mùa xuân trải qua nhiều giác quan, để đưa ra những nét vẽ chân thực và sôi động và cũng có một sự logic nhất định .
– Điệp khúc “ Này đây … ” khiến người độc liên tưởng đến một khúc ca đắm say, vui mắt .
– Bức tranh mùa xuân của Xuân Diệu được gợi lên từ những cảnh sắc rất là thông thường nhưng lại mang vẻ đẹp tràn ngập sức sống :
+ Hình ảnh ong, bướm cùng mật ngọt, gam màu bùng cháy rực rỡ của muôn loài hoa phối hợp với cái màu xanh tươi tươi mới của đồng nội cỏ, sự thướt tha uyển chuyển của “ cành tơ phơ phất ”, sự rộn ràng, mê ly trong “ khúc tình si ” của cặp yến anh .
+ “ ánh sáng chớp hàng mi ” khiến người đọc có nhiều liên tưởng về một thứ ánh sáng tuyệt diệu, dịu dàng êm ả bao trùm khắp khoảng trống .
Bức tranh tuổi trẻ, tình yêu :
– Mỗi sự vật trong bức tranh mùa xuân của Xuân Diệu đều có đôi có cặp : ong đi với bướm đắm say ngọt ngào, tươi tắn trong “ tuần tháng mật ”, hoa hòa quyện với đồng nội mang đến cảm xúc tình yêu khoáng đạt và đồng cảm, tràn trề sức xuân, lá đi với “ cành tơ phơ phất ” biểu lộ tình yêu điệu đàng, thướt tha và lả lướt, yến anh là mối tình chung thủy, gắn bó với “ khúc tình si ”
– “ Ánh sáng chớp hàng mi ” : Gợi liên tưởng đến hình ảnh thiếu nữ khép hờ mắt dưới ánh nắng ban mai, mang hình dáng hình hài tươi tắn, son sắc là niềm mê hồn của nhà thơ .
– Tình yêu không chỉ nằm trong khuôn khổ tình yêu năm nữ mà còn biểu lộ ở cả tình yêu với vạn vật thiên nhiên, với cuộc sống mà Xuân Diệu xúc động viết “ Tháng Giêng ngon như một cặp môi hồng ”, bộc lộ nỗi khát khao cháy bỏng với mùa xuân, với tuổi trẻ .

c. Kết bài:

Nêu cảm nhận cá thể .

Dàn ý phân tích vội vàng 13 câu đầu chi tiết nhất

a) Mở bài:

– Giới thiệu tác giả, tác phẩm :
Xuân Diệu là nhà thơ của mùa xuân, tình yêu và tuổi trẻ, một trong những nhà thơ lớn của Nước Ta nổi tiếng từ trào lưu Thơ mới .
“ Vội vàng ” là một trong những bài thơ xuất sắc nhất biểu lộ tình yêu đời sống tha thiết, ý niệm nhân sinh mới lạ của Xuân Diệu .
– Khái quát nội dung 13 câu đầu Vội vàng : Ước muốn táo bạo cùng tâm trạng hân hoan nghênh đón nhưng rồi lại vội vàng và nóng vội trước sự trôi chảy của thời hạn .

b) Thân bài:

* Luận điểm 1 : Khao khát lưu giữ vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên
– Trong thơ ca trung đại ít có nhà thơ nào dám khẳng định chắc chắn cái tôi cá thể của mình một cách táo bạo nhưng khi đến với trào lưu Thơ mới, cái tôi Xuân Diệu đã thể hiện một cách vô cùng độc lạ :
“ Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi ” .
Mùa xuân là mùa tươi đẹp nhất trong năm cũng như tuổi trẻ là khoảng chừng thời hạn đẹp nhất trong cuộc sống mỗi con người .
Bốn dòng thơ ngũ ngôn như lời đề từ của bài thơ, chứng minh và khẳng định mong ước đoạt quyền tạo hóa của thi nhân .
“ Nắng ” mùa xuân là ánh sáng tỏa nắng rực rỡ, ấm cúng và vui tươi, “ hương ” mùa xuân là nơi tinh hoa của đất trời, của vạn vật kết tinh, quy tụ .
Hành động “ tắt nắng ”, “ buộc gió ” là những mong ước có vẻ như không tài nào triển khai được bởi lẽ nó đi ngược lại với những quy luật vốn có của tự nhiên .
– Xuân Diệu muốn ngăn cản bước đi của thời hạn để lưu giữ những khoảnh khắc đẹp nhất, đáng nhớ nhất .
Thi sĩ khao khát giữ lại ánh nắng để “ màu đừng nhạt mất ”, giữ lại gió để đời sống luôn tràn ngập sắc hương .
Điệp cấu trúc “ Tôi muốn … để ”, động từ mạnh “ tắt ”, “ buộc ” cùng với nhịp thơ nhanh, dồn dập, biểu lộ khao khát mãnh liệt, quay quồng, muốn nhanh gọn không để những vẻ đẹp tạo hóa vụt mất khỏi tầm tay .
Nếu thời hạn đi bằng nắng, bằng gió làm nhạt màu, làm phai hương thì nhà thơ muốn níu giữ thời hạn ngừng bước, để sắc tố và hương thơm còn mãi với cuộc sống, để giữ mãi thời tươi xuân thì của tạo vật .
Cũng vì thế, khao khát này cũng bộc lộ sự ham sống bồng bột đến mãnh liệt và ý niệm về thời hạn của ông : Thời gian tuyến tính một chiều, khi đã trôi qua rồi thì không trở lại nên nhà thơ có khao khát giữ nắng, giữ gió để tận thưởng hết vẻ đẹp của đất trời .
=> Đó là mong ước bất tử hóa cái đẹp, giữ cho cái đẹp tỏa sắc lên hương vì đóa hoa hương sắc cuộc sống tươi thắm, ngọt ngào mà mong manh, ngắn ngủi biết bao. Có thể nói đằng sau mong ước phi lí ấy là một tâm hồn yêu người với thái độ trân trọng, nâng niu và gìn giữ .
* Luận điểm 2 : Bức tranh mùa xuân tuyệt đẹp
– Từ thể thơ 4 chữ, nhà thơ chuyển sang những câu thơ 8 chữ, nhịp thơ như trải tỏ ra, chậm rãi, nhẹ nhàng như nhịp tâm hồn thi sĩ đang tận thưởng những tinh hoa của đất trời mùa xuân
– Điệp ngữ “ này đây ” được lặp đi lặp lại 5 lần như một lời mời gọi, phối hợp với thủ pháp liệt kê, vừa miêu tả sự giàu sang, đa dạng chủng loại bất tận của vạn vật thiên nhiên vừa bộc lộ cảm xúc hân hoan, vui sướng của tác giả .
– “ Này đây ” là sự hiện hữu của hương sắc cuộc sống, của vạn vật thiên nhiên trần gian, không phải xa xôi mà thân thiện ngay trước mắt, không phải ở tương lai hay quá khứ mà ngay trong hiện tại lúc này .
– Điệp từ “ của ” lặp lại mang đặc thù liên kết làm cho bức tranh vạn vật thiên nhiên tươi đẹp nơi thiên đường trần gian lần lượt hiện ra, lại thêm phần nhiều mẫu mã, phong phú .
– Nhà thơ sử dụng một loạt giải pháp tu từ nhân hoá, dùng những danh từ thuộc về con người ( “ tuần tháng mật ”, “ khúc tình si ” ) để miêu tả vạn vật thiên nhiên, phối hợp với “ ong bướm ”, “ yến anh ” được gọi tên như đôi như lứa khiến cho vườn xuân bỗng đầy mộng mơ, lãng mạn, vườn xuân cũng là vườn yêu, vườn tình, vườn ái ân niềm hạnh phúc .
– Tính từ “ xanh lè ”, “ phơ phất ” giàu sức gợi tả vẽ nên cảnh vạn vật thiên nhiên mùa xuân non tơ, tràn trề sức sống
=> Bức tranh xuân không chỉ có cảnh vật đẹp tươi mà còn tràn trề ánh sáng và niềm vui, hình ảnh “ ánh sáng chớp hàng mi ” và “ thần vui ” vô cùng quyến rũ. Với Xuân Diệu mỗi ngày được sống, được chiêm ngưỡng và thưởng thức ánh dương, được tận thưởng sắc hương của vạn vật là một ngày hân hoan vui sướng
– Thiên nhiên tạo vật say sưa, rộn ràng, mê mải trao gửi sắc hương, xui khiến lòng người ngất ngây tận thưởng, để thi nhân tạo hóa thành tình nhân :
“ Tháng Giêng non như một cặp môi gần ”
Câu thơ sử dụng nghệ thuật và thẩm mỹ ẩn quy đổi cảm xúc, hay chính là phép giao thoa mà thơ Mới tiếp thu được từ thơ ca tượng trưng Pháp
Đây là câu thơ mới mẻ nhất, tân tiến nhất, đã khái quát được sự mê hoặc của mùa xuân bằng sự so sánh vô cùng độc lạ. Nhà thơ cảm thụ vạn vật thiên nhiên bằng tình lứa đôi, bằng thể xác và tâm hồn .
– Sự mê hoặc của vạn vật thiên nhiên hiện ra trong vẻ đẹp của người tình với “ cặp môi gần ” căng tràn tươi tắn, say đắm và điệu đàng .
Từ “ ngon ” được thốt lên đầy khát khao, và đam mê, là sự cảm nhận sâu nhất bằng mọi giác quan
Phép so sánh như đã đưa cặp môi của người thiếu nữ trở thành TT của thiên hà, con người trở thành chuẩn mực cho cái đẹp, là thước đo vẻ đẹp của tạo hóa .
“ Tháng giêng ” là một khái niệm thời hạn vốn vô hình dung, nhưng trong phép so sánh vừa táo bạo vừa mang sắc thái biểu cảm ấy đã trở nên tươi tắn hữu hình qua vẻ đẹp cặp môi gần của người thiếu nữ .
=> Nhà thơ đã bộc lộ ý niệm của mình một cách thật thâm thúy : Nếu trong thơ ca Trung đại, những thi nhân lấy vạn vật thiên nhiên để làm chuẩn mực cho cái đẹp của con người thì đến với Xuân Diệu, con người mới là chuẩn mực cho mọi cái đẹp sống sót trên cuộc sống này, và thiên đường không phải là những chốn thiên thai xa xôi, huyễn hoặc nào đó, mà chính là nơi đây, chính mặt đất trần gian mới là thiên đường của tình yêu, của cái đẹp và của tuổi trẻ .
* Luận điểm 3 : Tâm trạng của thi sĩ
– Ngay lúc chàng thi sĩ trẻ đang ngất ngây say đắm vô cùng trong niềm tận thưởng mật ngọt tình yêu nơi thiên đường trần gian, đang thỏa thuê với bữa tiệc lớn của trần gian và reo lên “ tôi sung sướng ” thì cũng chính là lúc thi nhân ngừng lặng với cảm xúc “ vội vàng 50% ” .
– Câu thơ bị ngắt làm hai, niềm vui không toàn vẹn. Bởi Xuân Diệu nhận ra rằng điều sung sướng ấy ngắn ngủi biết bao. Dự cảm mơ hồ về sự mong manh, ngắn ngủi của kiếp người đã khiến cho thi nhân sống vội vàng tận thưởng .
=> Hai câu thơ được xem như hai cái bản lề khép mở tâm trạng vừa vồ vập đắm say vẻ đẹp của đời sống tình yêu vừa là linh cảm không an tâm, do dự âu sầu buồn bã của nhà thơ vì thời hạn qua mau, tuổi trẻ một đi không trở lại, quả thật Xuân Diệu là nhà thơ của những cảm quan tinh xảo về thời hạn .

c) Kết bài

Khái quát lại nội dung 13 câu thơ đầu Vội vàng .
Nêu cảm nhận của em .

Top 10 những bài nghị luận văn học 13 câu đầu bài vội vàng siêu hay

Mời những bạn tìm hiểu thêm ngay những mẫu bài phân tích được chúng tôi tổng hợp và ra mắt dưới đây :

Mẫu phân tích 13 câu thơ đầu bài vội vàng ngắn gọn số 1.

Đề bài: Phân tích 13 câu đầu của bài thơ vội vàng.

Bài làm:

Nhà thơ Thế Lữ đã từng có nhận xét khá tinh xảo về Xuân Diệu : “ Xuân Diệu là một người của đời, một người ở giữa loài người. Lầu thơ của ông thiết kế xây dựng trên đất của một tấm lòng trần gian ”. Có thể nói, Xuân Diệu đã đem đến cho thơ ca Nước Ta một “ bộ y phục tối tân ”, táo bạo, một “ cảm hứng dạt dào chưa từng có ở chốn nước non lặng lẽ này ”. Cứ mỗi độ xuân về, trái tim non của những thế hệ trẻ lại rung lên với xúc cảm yêu đời tha thiết, mãnh liệt trước lời ru yêu đời mà thấm thía của Xuân Diệu. Một trong những lời ru yêu đời thấm thía ấy được gửi gắm qua tác phẩm “ Vội vàng ” – một bài thơ tiêu biểu vượt trội cho phong thái thơ độc lạ của Xuân Diệu. Cả bài thơ là niềm yêu đời mãnh liệt, lòng ham sống đến bồng bột, cuồng nhiệt. Đến với 13 câu đầu trong “ Vội vàng ”, tất cả chúng ta sẽ thấy rõ được mong ước táo bạo, kì khôi của thi sĩ và bức tranh xuân – vẻ đẹp thiên đường trên mặt đất .
Rút ra từ tập “ Thơ thơ ”, Vội vàng là thi phẩm kết tinh vẻ đẹp hồn thơ Xuân Diệu trước cách mạng tháng 8. Mở đầu bài thơ là khổ thơ ngũ ngôn biểu lộ mong ước cháy bỏng của thi sĩ :
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi
Câu thơ ngắn, nhịp thơ nhanh liên tục những điệp từ, điệp ngữ, điệp cấu trúc, khổ thơ như khúc ca sôi sục, mê hồn về những mong ước khát khao cất lên từ trái tim của thi sĩ. Muốn tắt nắng, muốn buộc gió để màu đừng nhạt, hương đừng phai, nghĩa là Xuân Diệu muốn níu giữ mãi hương thơm sắc thắm, muốn bất tử hóa vẻ đẹp mùa xuân nơi trần gian. Nghĩa là Xuân Diệu muốn mãi mãi một mùa xuân tuyệt vời. Ham muốn, khát vọng của thi sĩ thật vô cùng lãng mạn. Phải là một hồn thơ yêu đời ham sống mãnh liệt đến vô bờ mới có những ham muốn bồng bột, táo bạo ấy .
Là một nhà thơ của niềm khát khao giao cảm với đời, mê hồn cuộc sống bằng một niềm yêu đời mãnh liệt, bằng cặp mắt xanh non biếc rờn, ngơ ngác và đầy vui sướng, Xuân Diệu đã phát hiện ra bao vẻ đẹp đáng yêu, đáng say đắm của vạn vật thiên nhiên và đời sống con người nơi trần gian mà đẹp nhất, vui nhất, lộng lẫy nhất chính là mùa xuân và tuổi trẻ :
Của ong bướm này đây tuần tháng mật
Này đây hoa của đồng nội xanh lè
Này đây lá của cành tơ phơ phất
Của yến anh này đây khúc tình si
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi
Mỗi buổi sớm thần Vui hằng gõ cưa
Tháng Giêng ngon như một cặp môi gần !
Từ những câu thơ ngũ ngôn ngắn gọn, khúc thơ giật mình chuyển sang những câu thơ tám chữ liền mạch với hàng loạt giải pháp thẩm mỹ và nghệ thuật rực rỡ : điệp từ, điệp ngữ, lặp cấu trúc, liệt kê, so sánh. Âm điệu thơ sôi sục, háo hức cuồn cuộn như dòng thác dâng trào. Phép liệt kê và điệp ngữ “ này đây ” lặp lại liên tục trong năm câu thơ vừa gợi cái từng bừng rạo rực của vạn vật thiên nhiên vừa diễn đạt niềm hân hoan, vui sướng tột độ của thi sĩ. Điệu thơ như tiếng rao vu, ngỡ ngàng sung sướng. Có cái gì như vội vàng quấn quýt, có cái gì như đắm đuối mê say. Nhà thơ như muốn nói trong cử chỉ vội vàng, trong nhịp điệu dồn dập rằng : Mọi vẻ đẹp tuyệt vời kì diệu của mùa xuân và sự sống là của tất cả chúng ta đang trong vòng tay ta, lại còn chần chừ gì nữa mà không mau tận thưởng .
Với nhiều người, mùa xuân là mùa tuyệt diệu nhất trong năm. Bởi thế có cả một dòng xuân bất tận và điệu đàng trong thơ ca. Có thể kể ra đây “ Cảnh ngày xuân ” trong Truyện Kiều ( Nguyễn Du ), Mùa xuân chín ( Hàn Mặc Tử ), Mưa xuân ( Nguyễn Bính ), Mùa xuân nho nhỏ ( Thanh Hải ) nhưng hiếm có mùa nào lộng lẫy sắc hương và rạo rực xuân tình như mảnh vườn xuân trong “ Vội vàng ” của Xuân Diệu. Và cũng hiếm có thi sĩ nào mê hồn, đắm đuối vẻ đẹp mùa xuân như Xuân Diệu. Mùa xuân hiện ra với những thảm cỏ biếc rời mơn mởn, lá non cành tơ phơ phất, hoa nõn nà khoe sắc dâng hương, trao mật ngọt ong bướm đắm say, ái ân tình tự giữa tuần tháng mật, yến anh quấn quýt bên nhau cùng cất lên khúc tình say đắm. Và mỗi sớm ban mai của mùa xuân mới thật lộng lẫy điệu đàng :
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi
Mỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửa
Trong trí óc non nớt ngây thơ của trẻ con, bình minh là lúc ông mặt trời thức dậy vén màn mây bước ra nhoẻn miệng cười thật tươi. Con trong tưởng tượng của Xuân Diệu – nhà thơ lãng mạn mới nhất trong những nhà thơ mới, bình minh là lúc nữ thần mặt trời choàng tỉnh dậy sau giấc mộng êm đềm chớp chớp hàng mi. Muôn ngàn tia sáng lộng lẫy huyền ảo từ đôi mắt ấy buông tỏa xuống trần gian tưới nhựa sống dào dạt cho muôn loài, trao niềm vui, gõ cửa mỗi nhà. Thế mới hiểu những khao khát của Xuân Diệu là đúng :
“ Không muốn đi mãi mãi ở vườn trần
Chân hóa rễ để hút mùa dưới đất ”
Hoặc có khi ông khao khát đến cháy bỏng :
“ Tôi kẻ đưa răng bấu mặt trời
Kẻ đựng trái tim trìu máu đất
Hai tay chín móng bám vào đời ”
Với Xuân Diệu, mỗi ngày sống là một ngày vui, mỗi mùa xuân là một mùa vui bất tận. Không phải đây là lần tiên phong và duy nhất, vẻ đẹp của ánh sáng hiện ra lộng lẫy và kiêu ngạo như vậy. Trong “ Trường ca ” và “ Rạo rực ”, Xuân Diệu cũng lấy vẻ đẹp của người thiếu nữ để ví von, so sánh như vậy :
Mi của ánh sáng thật dài, tia của ánh sáng thật đẹp
( Trường ca )
Mặt trời vừa mới cưới trời xanh
Duyên đẹp thời điểm ngày hôm nay đã tốt đẹp
Son sẻ trời như mười sáu tuổi
Má hồng phơn phớt mắt lộng lẫy
( Rạo rực )
Cách cảm nhận vẻ đẹp của ánh mặt trời mùa xuân thật lạ, thật quyến rũ nhưng lại nhất phải kể đến hình ảnh ” Tháng Giêng ngon như một cặp môi gần ”. Có thể nói thơ Việt chưa khi nào có cách cảm nhận mới lạ như thế này. Thường thấy tháng Giêng đẹp, ngày xuân vui chứ chưa khi nào thấy ai cảm nhận là ngon như Xuân Diệu. Vẻ đẹp của tháng Giêng được thi sĩ cảm nhận không riêng gì bằng thị giác, thính giác mà còn bằng cả vị giác, xúc giác và bằng cả tâm hồn yêu đời, khát sống đến bồng bột, cuồng nhiệt. Ta thấy ở đây có dấu vết của phép tương giao trong thơ tượng trưng Pháp. Đó là sắc tố rất Tây của thơ Xuân Diệu. Chưa hết, thi sĩ còn so sánh độc và lạ gợi nhiều mê hoặc liên tưởng cho người đọc. Tháng Giêng ngọt ngào say đắm như nụ hôn tình ái .
Như một thước phim sôi động, khúc thơ làm hiện ra trước mắt người đọc một bức tranh xuân vô cùng độc lạ và lộng lẫy : rộn ràng những âm thanh tình tứ, bùng cháy rực rỡ ánh sáng tinh khôi, nồng nàn hương thơm sắc thắm và ngọt ngào men say ái tình. Mùa xuân có khác nào một thiên đường trên mặt đất, rạo rực sức sống, một mảnh vườn tình ái mà vạn vật đang đua nhau khoe sắc dâng hương, đắm đuối xuân tình. Như vậy, đọc những câu thơ mở màn của “ Vội vàng ”, ta thấy được phần nào cái yêu đời đến cuồng nhiệt, cái khát sống đến bồng bột, mãnh liệt của Xuân Diệu. Quả không sai khi nói ông là nhà thơ lãng mạn mới nhất trong những nhà thơ mới .

Mẫu phân tích bài thơ vội vàng 13 câu đầu hay nhất số 2

Đề bài: Phân tích bài vội vàng 13 câu đầu.

Bài làm:

Xuân Diệu là nhà thơ mới nhất trong những nhà thơ mới với hồn thơ tiêu biểu vượt trội cho lời nói thiết tha, tình yêu đời sống, con người và rạo rực khát khao giao cảm với đời. Thơ Xuân Diệu tinh xảo, quyến rũ, độc lạ trong vật liệu cũng như trong bút pháp thi ca. “ Vội vàng ” không chỉ là thi phẩm rực rỡ nhất trong tập thơ Thơ – bài thơ đầu tay Xuân Diệu dành Tặng Kèm cho trần gian mà còn là bài thơ hay nhất cả đời sống sáng tác của ông. Bài thơ vừa như một nguồn cảm hứng trào dâng vừa là tuyên ngôn sống của một nhà thơ khao khát yêu đời. 13 câu đầu là đoạn thơ hay nhất biểu lộ tình yêu thiết tha, niềm đắm say mãnh liệt của thi nhân với đời sống tươi đẹp nơi trần gian .
Với “ Vội vàng ” nhà thơ đã xây lầu thơ giữa vẻ đẹp cuộc sống. Bài thơ mê hoặc người đọc không chỉ bởi sự phối hợp hòa giải, thuần thục giữa mạch xúc cảm dồi dào và mạch luận lý thâm thúy trong một giọng điệu sôi sục, đắm say mà còn mang đến sự thưởng thức mới mẻ và lạ mắt về sự cải cách thẩm mỹ và nghệ thuật độc lạ của một hồn thơ mới Xuân Diệu .
Mở đầu bài thơ tác giả bày tỏ thái độ oai nghiêm như muốn đoạt quyền tạo hóa .
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi
Điệp ngữ “ tôi muốn ” và thể thơ ngũ ngôn với tiết tấu nhanh, mạnh, dứt khoát đã góp thêm phần bộc lộ khát khao thiết tha, mãnh liệt của thi sĩ. Đó là mong ước tắt nắng buộc gió để “ màu đừng nhạt mất ” để “ hương đừng bay đi ”. Nếu thời hạn đi bằng nắng, bằng gió làm nhạt màu, làm phai hương thì nhà thơ muốn níu giữ thời hạn ngưng bước, để sắc tố và hương thơm còn mãi với cuộc sống, để giữ mãi thời tươi xuân thì của tạo vật. Đó là mong ước bất tử hóa cái đẹp, giữ cho cái đẹp tỏa sắc lên hương vì đóa hoa hương sắc cuộc sống tươi thắm, ngọt ngào mà mong manh, ngắn ngủi biết bao. Có thể nói đằng sau mong ước phi lí ấy là một tâm hồn yêu người với thái độ trân trọng, nâng niu và gìn giữ .
Là một nhà thơ khát khao giao cảm với đời, sự mong ước sở hữu vẻ đẹp vạn vật thiên nhiên của nhà thơ phải chăng xuất phát từ bức tranh vạn vật thiên nhiên tươi đẹp nơi thiên đường trần gian đang mơn mởn non tơ .
Của ong bướm này đây tuần tháng mật
Này đây hoa của đồng nội xanh lè
Này đây lá của cành tơ phơ phất
Của yến anh này đây khúc tình si
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi
Như ngàn lời mời gọi, điệp ngữ “ này đây ” được lặp đi lặp lại 5 lần từ đầu đến cuối đoạn thơ trên, vừa diễn đạt sự phong phú, phong phú và đa dạng bất tận của vạn vật thiên nhiên vừa bộc lộ cảm xúc hân hoan, vui sướng của tác giả. “ Này đây ” là sự hiện hữu của hương sắc cuộc sống, của vạn vật thiên nhiên trần gian, không phải xa xôi mà thân mật ngay trước mắt, không phải ở kiếp khác, không phải ở tương lai hay quá khứ mà ngay trong lúc này .
Điệp từ “ của ” lặp lại khiến câu thơ có vẻ như hơi Tây và mới lạ. Sau từ “ của ” mang đặc thù liên kết ấy bức tranh vạn vật thiên nhiên tươi đẹp nơi thiên đường trần gian lần lượt hiện ra, vườn xuân cũng là vườn yêu, vườn tình, vườn ái ân niềm hạnh phúc. Thiên nhiên tạo vật say sưa, rộn ràng, mê mải trao gửi sắc hương, xui khiến lòng người ngất ngây tận thưởng, để thi nhân tạo hóa thành tình nhân .
Chính cái nhìn trẻ, cặp mắt xanh non biếc rờn luôn lấy con người làm chuẩn mực của cái đẹp đã tạo nên vẻ đẹp riêng trong bức tranh xuân của thi sĩ. Tuần tháng mật của yêu thương vội chốc trở thành mùa vui của bướm ong dập dìu, cành xuân đã hóa thành cành tơ phơ phất đầy nhựa sống, tiếng hót say sưa của chim yến, chim oanh trở thành điệu tình si say đắm lòng người và bình minh xuân diễm lệ mang khuôn mặt của người mẫu kiều diễm với rèm mi ánh sáng .
Bằng tâm hồn phong phú và đa dạng và trí tưởng tượng dồi dào của mình với câu thơ :
“ Mỗi buổi sớm, thần vui hằng gõ cửa ”
Thi nhân đã tạo ra sự giật mình đầy mê hoặc bởi sự liên tưởng giật mình rất là độc lạ. Hình ảnh “ thần vui hằng gõ cửa ” gợi liên tưởng thân thiện với hình tượng mặt trời trong truyền thuyết thần thoại Hy Lạp xưa, cũng hoàn toàn có thể là vị thần mang niềm vui ban tặng cho trần gian vào mỗi buổi sớm ban mai, thức tỉnh mọi người dậy để tận thưởng vạn vật thiên nhiên, đời sống tươi đẹp. Với Xuân Diệu mỗi ngày được sống, được chiêm ngưỡng và thưởng thức ánh dương, được tận thưởng sắc hương của vạn vật là một ngày hân hoan vui sướng. Và trong niềm hân hoan vui sướng đó ngòi bút của Xuân Diệu thật sự rất xuất thần, ông đã phát minh sáng tạo nên 1 câu thơ tuyệt bút :
“ Tháng giêng ngon như một cặp môi gần ”
Đây là câu thơ mới mẻ nhất, tân tiến nhất, đã khái quát được sự mê hoặc của mùa xuân bằng sự so sánh vô cùng độc lạ. Có thể nói, trước Xuân Diệu, chưa có ai “ tỏ tình ” với vạn vật thiên nhiên như vậy. Nhà thơ cảm thụ vạn vật thiên nhiên bằng tình lứa đôi, bằng thể xác và tâm hồn. Sự mê hoặc của vạn vật thiên nhiên hiện ra trong vẻ đẹp của người tình với “ cặp môi gần ” căng tràn tươi tắn, say đắm và điệu đàng. Từ ngon được thốt lên đầy khát khao, nhục cảm bởi nhà thơ đã kêu gọi mọi giác quan : từ thị giác, thính giác, vị giác đến xúc giác để tận thưởng vạn vật thiên nhiên, tuổi trẻ và cuộc sống này. Phép so sánh như đã đưa cặp môi của người thiếu nữ trở thành TT của ngoài hành tinh, con người trở thành chuẩn mực cho cái đẹp, là thước đo vẻ đẹp của tạo hóa. “ Tháng giêng ” là một khái niệm thời hạn vốn vô hình dung, nhưng trong phép so sánh vừa táo bạo vừa mang sắc thái biểu cảm ấy đã trở nên tươi tắn hữu hình qua vẻ đẹp cặp môi gần của người thiếu nữ đầy thâm thúy .
Nhưng ngay lúc chàng thi sĩ trẻ đang ngất ngây say đắm vô cùng trong niềm tận thưởng mật ngọt tình yêu nơi thiên đường trần gian, đang thỏa thuê với bữa tiệc lớn của trần gian và reo lên “ tôi sung sướng ” thì cũng chính là lúc thi nhân ngừng lặng với cảm xúc “ vội vàng 50% ” .
“ Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng 50% ”
Câu thơ bị ngắt làm hai, niềm vui không toàn vẹn. Bởi Xuân Diệu nhận ra rằng điều sung sướng ấy ngắn ngủi biết bao. Dự cảm mơ hồ về sự mong manh, ngắn ngủi của kiếp người đã khiến cho thi nhân sống vội vàng tận thưởng .
“ Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân. ”
Hai câu thơ được xem như hai cái bản lề khép mở tâm trạng vừa vồ vập đắm say vẻ đẹp của đời sống tình yêu vừa là linh cảm không an tâm, do dự buồn bã của nhà thơ vì thời hạn qua mau, tuổi trẻ một đi không trở lại, quả thật Xuân Diệu là nhà thơ của những cảm quan tinh xảo về thời hạn .
Trong những bài thơ của Xuân Diệu trước Cách mạng thì đây là những vần thơ xuân diệu nhất. Bằng một hình thức nghệ thuật và thẩm mỹ điêu luyện, sự tích hợp nhuần nhị giữa xúc cảm mong manh và mạch luận lý, giọng điệu mê hồn, sôi sục cùng với những phát minh sáng tạo độc lạ về ngôn từ và hình ảnh thơ. Qua 13 câu đầu, Xuân Diệu đã đem đến một thông điệp mang ý nghĩa nhân văn tích cực : Trong trần gian này đẹp nhất, điệu đàng nhất chính là con người giữa tuổi trẻ và tình yêu ; thiên đường chính là đời sống tươi đẹp nơi trần gian. Vì vậy hãy sống thiết tha yêu, hãy đắm say tận thưởng và tận hiến để mỗi ngày qua đi ta được sống toàn vẹn trong tình yêu và niềm hạnh phúc .

Mẫu bài cảm nhận về 13 câu đầu bài thơ vội vàng số 3

Đề bài : Cảm nhận của anh chị về 13 câu thơ đầu của bài thơ vội vàng.

Bài làm:

Phân tích 13 câu thơ đầu bài Vội Vàng của Xuân Diệu cho con người ta thấy được : Thời gian là một cái không khi nào trở lại, nó như một vòng tuần hoàn, đến rồi đi. Và đi một cách vội vã, mà con người không hề tự xoay chuyển nó được đó chính là nỗi lòng của Xuân Diệu muốn nói đến ở đây. Xuân Diệu muốn khuyên con người tất cả chúng ta không nên để thời hạn trôi qua một cách vô ích mà phải biết quý trọng, tôn trọng thời hạn .
Mở đầu bài thơ, là một nỗi lòng của chính tác giả những động từ tắt, buộc hoàn toàn có thể hoàn toàn có thể nói nếu là một vật phẩm thì hoàn toàn có thể con người làm được, nhưng cái mà tác giả muốn tắt, muốn buộc lại đó là hương thơm, là sức sống cái nắng mới của vạn vật thiên nhiên của đất trời .
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất ;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi .
Qua bốn câu thơ này, tác giả muốn nhấn mạnh vấn đề rằng cái mà của vạn vật thiên nhiên đất trời không khi nào tất cả chúng ta giữ nó lại được. Và nó sẽ mãi đi, liên hoàn như một vòng tuần hoàn. Ở những câu thơ còn lại đó là một bức tranh vạn vật thiên nhiên và số phận của mỗi con người. ở đây tác giả muốn nói khi sống tất cả chúng ta phải biết chiêm ngưỡng và thưởng thức vẽ đẹp, đời sống của vạn vật thiên nhiên, đừng để nó đó mà không có ai chiêm ngưỡng và thưởng thức hay tận hưởng. Các từ ngữ giàu sức đa dạng và phong phú và sôi động. của những loài động vật hoang dã nhỏ bé nhưng đủ để con người ta nhìn nhận và nhìn nhận về đời sống muôn màu của vạn vật thiên nhiên .
Của ong bướm này đây tuần tháng mật ;
Này đây hoa của đồng nội xanh tươi ;
Này đây lá của cành tơ phơ phất ;
Của yến anh này đây khúc tình si .
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi ;

Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;

Tháng giêng ngon như một cặp môi gần ;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng 50% :
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân .
Bến cạnh khung cảnh của vạn vật thiên nhiên đó, là sự ra đi của con người cũng không biết là khi nào. Khi vui thì thần cửa đến gõ cửa khi nào không hay hoàn toàn có thể nói sự sống chết của con người phụ thuộc vào vào số phận vận mệnh của người đó. Như vậy mình không biết cuộc sống của mình ra làm sao thì hãy cồ gắng chiêm ngưỡng và thưởng thức những vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên. Đừng khi nào để nó trôi đi một cách vội vã và vô ích .
Qua đoạn thơ này, tác giả muốn nói rằng, con người khi còn trẻ phải biết tận hưởng, đừng để thời hạn bỏ phí đi. Bên cạnh đó còn nhấn mạnh vấn đề khi lớn tuổi rồi thì sự sống chết của tất cả chúng ta không biết ra đi vào khi nào. Vì vậy cần phải tôn trọng giá trị của đời sống, tôn trọng thời hạn .

Mẫu Phân tích 13 câu đầu bài vội vàng số 4

Đề bài : phân tích 13 câu đầu bài thơ vội vàng của xuân diệu.

Bài làm:

Xuân Diệu là ông hoàng của tình yêu, dù đó là tình yêu gì đi chăng nữa thì nó vẫn ngọt ngào đầy xúc cảm. Ông còn được nhìn nhận là nhà thơ mới nhất trong những nhà thơ mới. Những sáng tác, những bài thơ của ông đem đến cho người đọc một sự yêu đời, niềm vui về đời sống và một niềm khao khát đời sống đến mãnh liệt cùng với đó là một hồn thơ mới lạ, mang đến cho fan hâm mộ cái nhìn mới mẻ và lạ mắt. Trong số đó, tiêu biểu vượt trội có bài thơ Vội vàng là một trong những bài thơ hay biểu lộ tư tưởng đáng quý đó của tác giả, và 13 câu đầu đã để lại những ấn tượng khó quên cho người đọc. Những tư tưởng triết lí cũng thế mà được gửi gắm chân thành tự nhiên .
Để mang niềm yêu đời sống đến trào dâng, nhà thơ luôn có cảm hứng vội vàng trước đời sống ngắn ngủi. Mọi thứ trên đời mang vị ngọt tới nhưng chỉ một lần rồi thôi, ta đâu có đủ thời hạn cho những quả ngọt đó được nếm một lần nữa. Không vội vàng, không chạy tới để ôm trọn những gì đang có thì làm thế nào mà cảm nhận hết vẻ đẹp của đời. Khổ thơ năm chữ duy nhất trong bài thơ khiến giọng điệu gấp gáp giống như một hơi thở quay quồng của một con người đang tràn trề cảm hứng. Đại từ mà tác giả Xuân Diệu đã đặt ở tiên phong là tôi, chứ không phải “ ta ” hay tất cả chúng ta và cùng với đó là động từ “ muốn ” – “ tôi muốn. Nhà thơ đang biểu lộ cái tôi công khai minh bạch, ngang nhiên không lẩn tránh hay giấu giếm, cái tôi đầy thử thách, đi ngược lại với thơ ca trung đại, rất ít dám biểu lộ cái Tôi của bản thân mình. Đây cũng chính là một điểm mới của nhà thơ trong nền văn thơ hiện lúc bấy giờ. Qua đó biểu lộ khát khao mãnh liệt về đời sống
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi ”
Yêu đời sống này vì vậy mọi thứ tác giả muốn làm đó hoàn toàn có thể là tắt nắng đi, buộc gió lại. Những từ “ tắt ” buộc ” được sử dụng cho những điều hữu hình cầm nắm được vậy mà tác giả lại dùng cho những sự vật không khi nào tất cả chúng ta hoàn toàn có thể làm được. Ta hoàn toàn có thể thấy màu vàng của nắng, cảm nhận được hơi ấm từ nó, gió hoàn toàn có thể thổi qua, táp vào mặt, mơn man da thịt, hoàn toàn có thể thấy gió đung đưa bên những cành liễu .. nhưng chẳng khi nào cầm được nắng nắm được gió. Một điều tưởng chừng như phi lí đó nhưng lại trở thành khát khao của tác giả. Những thứ đó để làm gì : “ để hương đời đừng nhạt đi, để sắc tố đời sống vẫn nguyên vẹn, không úa tàn ” Từng chữ một của bốn câu thơ đều nói lên nỗi ham sống đến vô biên, tột cùng đến trở nên cuồng si, tham lam, muốn giữ lại cho mình và cho đời vẻ đẹp, sự sống ở trong tạo vật cả trong nhịp của câu thơ, biểu lộ ở chỗ câu thơ đang năm chữ bỗng chuyển xuống 8 chữ .
Đây là một quy đổi rất đẹp của bài thơ, làm trải ra trước mắt ta bức tranh xuân tuyệt diệu. Bốn dòng thơ ấy đầy ắp những tiếng “ này đây, vừa trùng điệp vừa biến hoá. Những câu thơ gợi ra một con người đang mê man, đắm đuối, tất tả trước mùa xuân đang trải ra cuộc sống. Đó không chỉ là một bức tranh xuân, còn là cách để tác giả nói đến cái say đắm về một mùa xuân của tuổi trẻ, của tình yêu .
Vì vậy, “ ong bướm, yến anh ” được nhắc tới đây, bởi nó gợi ra vẻ lả lơi, tình tứ, và “ bướm lả ong lơi “ gợi ý niệm về mùa xuân và tình yêu. Khúc nhạc của tình yêu, của những đôi tình nhân và hơn thế, “ của tình si ”, gợi nên sự say đắm. Bên cạnh đó, chữ “ của ” trở đi trở lại được tác giả sử dụng cùng với “ này đây ” như một cặp không hề tách rời. Đây là cách Xuân Diệu bộc lộ cảm hứng trước vạn vật thiên nhiên luôn có sự kết đôi, mọi vật quấn quýt lấy nhau, là của nhau không hề tách rời. Tất cả đều mang vẻ đẹp của sự tươi tắn và sức sống tròn trịa có đôi có cặp. Những mĩ từ được sử dụng mang tính gợi hình cao “ Hoa nở ” trên nền “ xanh tươi ” của đồng nội bát ngát, “ lá ” của “ cành tơ ” đầy sức trẻ và nhựa sống. Mọi thứ đều có cảm xúc non tơ, mơn mởn ấy lại được tôn lên trong sự hiệp vần “ tơ phơ phất ” ở sau. Cuộc sống hiện ra trong hình ảnh của một vườn địa đàng, trong xúc cảm của một niềm vui trần gian .
Câu thơ thứ chín Open bằng ba chữ “ và này đây ”, như thể một người vẫn còn chưa thoả, chưa muốn dừng lại. Đây không còn là những hình sắc đơn cử như “ lá, hoa, ong bướm ” mà trừu tượng hơn là ánh sáng, niềm vui, thời hạn – những vật thể không hữu hình. Không chỉ sử dụng những hình ảnh mang tính hình tượng cao, cách mà Xuân Diệu gieo vào lòng người còn là những thứ mà con người cần phải quý trọng. Vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên chỉ được coi là đẹp khi mang dáng dấp của vẻ đẹp con người. Đó chính là vẻ đẹp của “ hàng mi ” của một đôi mắt đẹp. Nhưng có lẽ rằng nét độc lạ của 13 câu thơ chính là 2 câu thơ mang tính so sánh cao .
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần .
Hình ảnh so sánh thật mê hoặc và đầy giật mình, thời hạn đẹp nhất của mùa xuân lại được coi như một cặp môi gần, vừa mang đến sự đam mê, sự hấp dẫn mà còn là sự say đi .
Dưới con mắt của kẻ si tình, mùa xuân hiện ra thật đẹp, thật quyến rũ. Nó còn được tác giả đi liền với từ “ ngon ” mặc dầu không ăn được, không chạm được nhưng lại “ ngon ”. Mùa xuân như sinh ra cho con người tận thưởng, cho niềm hạnh phúc đến với con người, thời hạn trừu tượng mới trở nên thân thiện, do vậy mùa xuân hiện lên trong xúc cảm của một tâm hồn đang thèm khát tận thưởng. Vẻ đẹp của mùa xuân như đã bị trọn vẹn chiếm hữu .
Hình ảnh so sánh ấy như một người đang đợi chờ, chuẩn bị sẵn sàng dâng hiến cho tình yêu. Chính vì vậy tác giả mới thốt lên nhưng lại chùng xuống và có vẻ như hụt hẫng :
“ Tôi sung sướng
Nhưng vội vàng 50% ”
Và rồi ở những câu tiếp theo, tác giả nêu ra tại sao lại sung sướng nhưng lại vội vàng :
Xuân đương đến nghĩa là xuân đương qua
Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già .
Cái mới của bài thơ và cả ý niệm của Xuân Diệu trong bài thơ được thấy rõ và phát hiện. Tưởng chừng nó giống như một quy luật thông thường ai cũng biết nhưng đặt trong trường hợp này, nó lại là cả một quy trình chiêm nghiệm và nhận thức. Tác giả đã để hai vế tưởng như trái ngược nhau lại trở thành ngang hàng : “ đang tới ” so với “ đang qua ”, “ non ” nghịch với “ già ”. Đây là cách nói đầy ấn tượng tạo nên sự trôi mau mau lẹ vô cùng của thời hạn. Điều này càng có ý nghĩa với một người mà sự sống đồng nghĩa tương quan với tuổi xuân, được bộc lộ với đẳng thức thứ ba, vừa có cảm xúc sợ hãi, lại hụt hẫng nhưng cũng có cảm xúc như hối thúc phải sống sao cho không phí hoài tuổi trẻ, bởi xuân hết thì tôi cũng không còn nữa ..
Và xuân hết nghĩa là tôi cũng mất .
Bằng những nét vẽ vô cùng sôi động, độc lạ, Xuân Diệu đã tái hiện lại khung cảnh rất là lãng mạn, một thiên đường dưới mặt đất. Dưới con mắt tinh xảo, nhạy cảm của nhà thơ đời sống thật tươi đẹp và đáng sống biết bao, nhưng đời sống ấy cũng thật ngắn ngủi nên phải sống vội vàng để tận thưởng hết niềm vui và niềm hạnh phúc của đời sống. Qua đây tác giả cũng biểu lộ và gửi gắm tư tưởng sáng sủa yêu đời mà tác giả đã tạo ra cho thế hệ trẻ, cần phải sống, đam mê hết mình để góp sức cho tuổi trẻ .

Mẫu phân tích 13 câu thơ đầu bài vội vàng của xuân diệu số 5

Đề bài : Phân tích 13 câu thơ đầu của bài vội vàng.

Bài làm :

Đến với Xuân Diệu – nhà thơ có cội nguồn hòa hợp giữa vùng gió Lào cát trắng cùng với sự cần mẫn của xứ Nghệ .
Cha đằng ngoài, mẹ đằng trong
Ông đồ nghề lấy cô hàng nước mắm .
Cả đời Xuân Diệu là cả đời lao động nghệ thuật và thẩm mỹ không khi nào ngừng bút. Đối với ông sự sống không khi nào chán nản. Là con người xứ Nghệ cần mẫn, kiên trì, lao động và phát minh sáng tạo thẩm mỹ và nghệ thuật. Xuân Diệu là nhà thơ mới nhất cả về nội dung lẫn thẩm mỹ và nghệ thuật trong nền văn học hiện tại. “ Vội vàng ” là một trong những tác phẩm thơ xuất xắc của ông. Bài thơ cũng là lời giục giã sống mãnh liệt, sống hết mình. Hãy quý trọng từng giây từng phút của cuộc sống mình, biểu lộ khát vọng sống của tác giả. Đến với 13 câu thơ đầu tất cả chúng ta sẽ thấy rõ được sự táo bạo và đầy lãng mạn của nhà thơ. Bởi vậy, ông được ca tụng là “ ông hoàng thơ tình. ”
Tôi muốn tắt nắng đi
… … … … … … … … … … … ..
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân
“ Vội vàng ” được in trong tập “ Thơ thơ ”, là một trong những bài thơ tiêu biểu vượt trội nhất của Xuân Diệu trước cách mạng tháng tám, bức thông điệp mà Xuân Diệu gửi đến cho người đọc qua từng phần của bài thơ, theo mạch xúc cảm của tác giả. Ngay từ đầu ta phát hiện một thái độ sống :
Tôi muốn tắt nắng đi
… … … … … … … … … … … …
Cho hương đừng bay xa
Mở đầu bài thơ là một khổ ngũ ngôn bộc lộ một mong ước kì quặc của thi sĩ. Ấy là mong ước quay ngược quy luật tự nhiên, một mong ước không hề, vô cùng táo bạo. Tôi muốn “ tắt nắng ”, “ buộc gió ” là những điều vô cùng kì quặc, mà vô cùng độc lạ mà chỉ có mình Xuân Diệu mới nghĩ ra. Xuân Diệu muốn tắt nắng, muốn buộc gió để giữ lại những cái đẹp, cái tươi thắm của sự vật, của màu, của hương, của cả thời hạn. Tác giả chỉ muốn giữ lại thời hạn cho riêng mình, để nhà thơ hoàn toàn có thể ngắm nhìn và tận thưởng những điều đấy. Nhà thơ đã đẩy cái tôi chủ quan của mình để làm đổi khác được quy luật của tự nhiên. Muốn níu giữ thời hạn để ngưng động cái khoảng trống, ý tưởng sáng tạo đó táo bạo nhưng vô cùng lãng mạn. Điệp ngữ “ tôi muốn ” làm điển hình nổi bật cái khát vọng mãnh liệt của đời sống bởi vạn vật thiên nhiên mùa xuân đầy tươi đẹp và đầy sức sống .
Của ong bướm này đây tuần tháng mật
Này đây hoa của đồng nội xanh lè
Này đây lá của cành to phấp phới .
Cả khoảng trống như được tô điểm một màu xanh non tươi mơn mởn, màu xanh của đồng nội, màu xanh của lá non, màu xanh của cành to phấp phới, phối hợp hài hòa làm cho bức tranh vạn vật thiên nhiên dạt dào sức sống, sinh động, có hồn và trở nên tươi mới hơn nhờ vào tiếng hót của loài chim yến anh .
Của yến anh này đây khúc tình si
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi .
Tiếng chim cất lên tưng bừng rộn ràng tạo nên một khúc nhạc tình si trong khoảng trống tràn ngập ánh sáng. Mùa xuân tưng bừng, mùa xuân rộn ràng đã dần đến cho nhà thơ một niềm vui, niềm ham muốn chớp lấy và muốn tận hưởng mỗi sáng .
Mỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửa
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần
Cảm nhận của nhà thơ cũng thật độc lạ khi đến với con người. Xưa nay người ta chỉ nói mùa xuân đẹp, mùa xuân tươi và tràn trề sức sống nhưng chưa ai nói “ mùa xuân ngon ”. Nhà thơ Xuân Diệu, với ông mùa xuân không riêng gì cảm nhận bằng thị giác mà tác giả còn sử dụng giải pháp so sánh để so sánh thật đơn cử “ cặp môi gần ”. Điều đó bộc lộ sự nồng nàn trần gian của con người. Những cặp môi gần ấy, nó ghi lại vào thời hạn, xuân đã trở thành một quả nhân mà người nghị sĩ là tình nhân. Chính ý nghĩ đó đã trẻ hóa quốc tế già nua, cũ kĩ, làm cho nó trở nên thật mới lạ. Bức tranh thi sĩ vẽ ra như một thiên đường đầy mật ngọt, nó không sống sót, không xa rời, không mờ ảo mà nó hiển hiện với hơi thở với nhịp điệu sống ngay giữa cuộc sống trần gian để cho con người mở lòng mình ra mà tận thưởng .
Với Xuân Diệu cái gì cũng mới lạ và bằng cặp mắt xanh non của ông của cái tôi cá thể, Xuân Diệu đã phát hiện ra quốc tế này đẹp nhất vẫn là vì có con người. Cuộc đời đẹp nhất là vào lúc tuổi xuân. Và con người chỉ tận thưởng được điều ấy lúc còn trẻ. Song tuổi trẻ sẽ tàn phai theo thời hạn do đó mà ông phải sống vội vàng và gấp gáp .
Tôi sung sướng nhưng vội vàng 50%
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân .
Đến đây ta đã hiểu được vì sao mà thi sĩ muốn can dự vào những quy luật muôn đời của tạo hóa để không phải là một mong ước ngông cuồng nông nổi. Mà là khát vọng cháy bỏng của thi nhân, mong ước bất tử hóa của cái đẹp, giữ cho cái đẹp tỏa sắc lên mùi vị của đời sống .
Bài thơ là một ý niệm sống mới mẻ và lạ mắt và táo bạo mà trước đây chưa từng có. Đến với “ Vội Vàng ” Xuân Diệu lôi kéo mọi người hãy biết yêu và tận thưởng những thứ đời sống ban tặng. Hãy tranh thủ lúc còn trẻ để được hưởng không thiếu nhất. Ông không quên đi nghĩa vụ và trách nhiệm lôi kéo mọi người phải góp sức cho cuộc sống. Và trong cuộc sống của ông vội vàng góp sức chứ không phải vội vàng tận thưởng. Đối với mỗi người tất cả chúng ta trong đời sống lúc bấy giờ không phải ai cũng biết sống có tham vọng, có tham vọng, nhiều lúc chỉ là sống để sống sót, sống lạc loài. Đã sống là phải biết sống có mục tiêu, có tham vọng, tham vọng. Khi đó ta mới nhận ra đời sống này ý nghĩa hơn, tốt đẹp hơn .
… … … … … … … … … … … … … … … .

Dàn ý Phân tích Vội vàng 13 câu đầu ngắn nhất

I. Mở bài: giới thiệu đoạn 1 bài thơ Vội Vàng

Một tác phẩm thơ có sự tích hợp thuần thục và độc lạ về mạch xúc cảm và triết lí thâm thúy của nhà thơ Xuân Diệu là bài thơ Vội vàng. Bài thơ bộc lộ niềm mê hồn cái đẹp của vạn vật thiên nhiên, niềm yêu vạn vật thiên nhiên thâm thúy của tác giả trong đời sống. trong bài thơ tác giả đã bộc lộ niềm mê hồn vạn vật thiên nhiên, tình yêu đời sống tha thiết của tác giả được biểu lộ rất rõ qua 13 câu thơ đầu của bài thơ. Chúng ta cùng đi khám phá 13 câu thơ đầu của bài thơ để hiểu rõ về tình yêu vạn vật thiên nhiên, yêu đời sống của tác giả .

II. Thân bài: phân tích đoạn 1 bài thơ vội vàng

1. 4 câu thơ đầu:

  • 4 câu thơ đầu thể hiện ước muốn táo bạo, khát vọng mãnh liệt của tác giả, tác giả muốn ngự trị thiên nhiên, tạo hóa
  • Thể hiện trái tim yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống tha thiết và say mê của tác giả

2. 7 câu tiếp theo:

  • Bức tranh thiên nhiên được tác giả thể hiện hết sức sâu sắc
  • Bằng tình yêu thiên nhiên của mình tác giả đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên hữu tình, có đôi lứa và vô cùng đẹp đẽ
  • Tác giả muốn sống trọn trong khoảnh khắc hối hả của thời gian
  • Tận hưởng cuộc sống một cách sung sướng và hối hả

III. Kết bài: nêu cảm nhận của em về đoạn 1 bài thơ Vội vàng

Phân tích Vội vàng 13 câu đầu ngắn nhất – Bài mẫu 1
Xuân Diệu được coi là nhà thơ mới nhất trong những nhà thơ mới thời bấy giờ, với hồn thơ đại diện thay mặt cho lời nói thiết tha, tình yêu đời sống, khát khao giao cảm với đời. Thơ Xuân Diệu có sự tinh xảo, quyến rũ, độc lạ từ vật liệu đến bút pháp thi ca. “ Vội vàng ” là một trong những bài thơ hay nhất mà nhà thơ dành Tặng Ngay cho trần gian này. Bài thơ là một nguồn xúc cảm trào dâng, là tuyên ngôn sống của một con người khao khát yêu đời. Cùng phân tích 13 câu đầu trong bài thơ Vội Vàng để thấy rõ hơn tình yêu thiết tha, niềm đắm say mãnh liệt của tác giả với đời sống tươi đẹp nơi trần gian .
Mở đầu bài thơ người đọc đã cảm nhận ngay được luồng khí sung sướng, sôi sục. Ở đây, tác giả như muốn đoạt quyền tạo hóa .

Tôi muốn tắt nắng đi

Cho màu đừng nhạt mất

Tôi muốn buộc gió lại

Cho hương đừng bay đi

Sử dụng điệp ngữ “ tôi muốn ” cùng với thể thơ ngũ ngôn có tiết tấu nhanh, mạnh, dứt khoát đã góp thêm phần biểu lộ cái mong ước mãnh liệt của thi sĩ. Đó là mong ước tắt nắng để “ màu đừng nhạt mất ”, buộc gió để “ hương đừng bay đi ”. Nhà thơ muốn níu giữ thời hạn để sắc tố và hương thơm còn mãi với cuộc sống, để giữ mãi thời xuân của tạo vật. Đó là mong ước bất tử hóa cái đẹp, giữ cho cái đẹp mãi tỏa sắc lên hương. Có thể nói đây là mong ước không bình thường của một tâm hồn yêu đời với thái độ trân trọng, nâng niu và giữ gìn .
Những câu thơ tiếp theo, Xuân Diệu miêu tả bức tranh vạn vật thiên nhiên tươi đẹp nơi thiên đường trần gian đang mơn mởn non tơ. Đồng thời bộc lộ khát khao giao cảm với đời, sự mong ước sở hữu vẻ đẹp vạn vật thiên nhiên của nhà thơ .

Của ong bướm này đây tuần tháng mật

Này đây hoa của đồng nội xanh rì

Này đây lá của cành tơ phơ phất

Của yến anh này đây khúc tình si

Và này đây ánh sáng chớp hàng mi

Như lời mời gọi, điệp ngữ “ này đây ” được lặp đi lặp lại 5 lần ở đoạn thơ trên, vừa nói lên sự phong phú, đa dạng và phong phú của vạn vật thiên nhiên vừa bộc lộ cảm xúc hân hoan, vui sướng của tác giả. “ Này đây ” là sự hiện hữu của hương sắc cuộc sống trần gian ngay trong lúc này, thân mật ngay trước mắt chứ không phải xa xôi, không phải ở tương lai hay quá khứ, lại càng không phải ở kiếp khác .
Điệp từ “ của ” mang đặc thù liên kết khiến câu thơ trở lên mới lạ hơn. Sau từ “ của ” bức tranh vạn vật thiên nhiên tươi đẹp nơi thiên đường trần được bộc lộ thật rõ nét, khu vườn xuân cũng là khu vườn tình yêu ngập tràn ái ân niềm hạnh phúc. Thiên nhiên tạo vật say sưa, rộn ràng trao gửi sắc hương, khiến lòng người ngất ngây .
Nhà thơ luôn lấy con người làm chuẩn mực của cái đẹp, tạo nên vẻ đẹp riêng trong bức tranh xuân của thi sĩ. Tuần tháng mật của yêu thương cũng trở thành mùa vui của bướm ong dập dìu, cành tơ phơ phất đầy nhựa sống, tiếng hót say sưa của chim yến, chim oanh trở thành khúc tình si, say đắm lòng người và ánh sáng xuân lướt qua hàng mi diễm lệ của người mẫu kiều diễm .

Mỗi buổi sớm, thần vui hằng gõ cửa

Với tâm hồn bay bổng và trí tưởng tượng nhiều mẫu mã, nhà thơ đã tạo ra sự giật mình đầy mê hoặc bởi liên tưởng rất là độc lạ. Hình ảnh “ thần vui hằng gõ cửa ” gợi lên hình tượng mặt trời hoặc cũng hoàn toàn có thể là một vị thần mang niềm vui ban tặng cho trần gian vào mỗi sớm ban mai, thức tỉnh mọi người bằng những niềm vui để tận thưởng vạn vật thiên nhiên, đời sống tươi đẹp. Với Xuân Diệu mỗi ngày được sống, được ngắm nhìn ánh dương, được tận thưởng sắc hương của vạn vật là một ngày niềm hạnh phúc ngập tràn .
Tiếp nối niềm hân hoan vui sướng đó, thi sĩ đã viết tiếp câu thơ đầy sự tinh xảo :

Tháng giêng ngon như một cặp môi gần

Đây là câu thơ mới lạ, văn minh, biểu lộ được sự mê hoặc của mùa xuân bằng so sánh vô cùng độc lạ. Có thể nói Xuân Diệu là người tiên phong “ tỏ tình ” với vạn vật thiên nhiên. Sự mê hoặc của vạn vật thiên nhiên hiện ra trong vẻ đẹp của người tình với “ cặp môi ” căng tràn tươi tắn và điệu đàng. Từ “ ngon ” được thốt lên đầy khát khao, nhà thơ đã kêu gọi mọi giác quan : từ thị giác, thính giác, vị giác, xúc giác để tận thưởng vẻ đẹp vạn vật thiên nhiên, cuộc sống này. “ Tháng giêng ” là một khái niệm thời hạn vô hình dung, được tác giả so sánh với cặp môi gần đầy táo bạo đã trở nên tươi tắn hữu hình. Phép so sánh như đã đưa cặp môi của người thiếu nữ trở thành TT của ngoài hành tinh, lấy con người làm chuẩn mực cho cái đẹp, thước đo vẻ đẹp của tạo hóa .

Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa

Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

Câu thơ bị ngắt làm hai, biểu lộ niềm vui không toàn vẹn. Xuân Diệu nhận ra rằng điều sung sướng ấy thật ngắn ngủi biết bao. Đang thỏa thuê trong bữa tiệc lớn của trần gian và reo lên “ tôi sung sướng ” sau đó ngừng lặng với cảm xúc “ vội vàng 50% ”. Dự cảm mơ hồ về sự mong manh, ngắn ngủi của kiếp người đã khiến cho thi nhân phải sống vội vàng tận thưởng .
Hai câu thơ như cánh cửa khép mở tâm trạng vừa vồ vập đắm say trong vẻ đẹp của đời sống, tình yêu vừa có linh cảm không an tâm, lo ngại của nhà thơ. Lo lắng vì thời hạn qua mau, tuổi trẻ đã đi thì sẽ không trở lại. Qua đây, phải nói rằng Xuân Diệu là nhà thơ của những cảm quan tinh xảo về thời hạn, khoảng trống .
Qua phân tích 13 câu đầu bài thơ Vội Vàng, tất cả chúng ta nhận ra rằng Xuân Diệu đã đem đến một thông điệp đời sống mang ý nghĩa nhân văn : Trong trần gian này, đẹp nhất, điệu đàng nhất chính là con người giữa tuổi trẻ và tình yêu. Thiên đường không đâu xa mà chính là đời sống giữa vạn vật thiên nhiên tươi đẹp nơi trần gian. Vì vậy hãy sống thật mãnh liệt, hãy đắm say tận thưởng và tận hiến hết mình để mỗi ngày ta được sống toàn vẹn trong tình yêu và niềm hạnh phúc .
Phân tích Vội vàng 13 câu đầu ngắn nhất – Bài mẫu 2
Vốn là một thi sĩ rất nhạy cảm với sự chảy trôi của thời hạn, trái ngược với cổ nhân luôn ý niệm thời hạn là tuần hoàn cũng như vòng xoay luân hồi của sự sống con người, Xuân Diệu lại cho rằng thời hạn là tuyến tính, một đi không trở lại .
Vũ trụ thì vô cùng mà đời người thì hữu hạn, mà một đời người đẹp nhất chính là tuổi trẻ-lứa tuổi mang nhiệt huyết sống sục sôi và nhiều tham vọng to lớn, ở cái độ tuổi đẹp nhất và căng tràn sức sống nhất ấy, nhà thơ cũng có những khát khao ngoạn mục :

“ Tôi muốn tắt nắng đi

Cho màu đừng nhạt mất

Tôi muốn buộc gió lại

Cho hương đừng bay đi”

Ước muốn cháy bỏng muốn điều khiển và tinh chỉnh tự nhiên thật viển vông nhưng lại cũng thật cao đẹp. Chàng trai 20 tuổi ấy sợ rằng nắng lên sẽ làm phai đi những gam màu tỏa nắng rực rỡ của thanh xuân, sợ gió lên sẽ thổi làm bay mất hương sắc nồng nàn của đời sống .
Một nỗi sợ xinh xắn, khát khao níu kéo thời hạn ở lại. Bốn câu thơ đầu là thể thơ ngũ ngôn quen thuộc, ngắn gọn, hàm súc mang đến cảm xúc rất can đảm và mạnh mẽ về khát khao rực cháy của tác giả, đoạn thơ tiếp theo lại được viết bằng thể thơ tự do như một lời thầm thì ca tụng vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên :

“ Của ong bướm này đây tuần tháng mật

Này đây hoa của đồng nội xanh rì

Này đây lá của cành tơ phơ phất

Của yến anh này đây khúc tình si

Và này đây ánh sáng chớp hàng mi

Mỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửa “

Khác với những nhà thơ cùng thời chán ghét thực tại, mơ về chốn bồng lai tiên cảnh, Xuân Diệu đã dùng vần thơ của mình “ đốt cảnh bồng lai, xua ai nấy về hạ giới ”. Với ông, thiên đường không ở đâu xa mà chính ngay trên mặt đất này, thân thiện, quen thuộc .
Có thể nói Xuân Diệu ngắm nhìn bức tranh xuân bằng lăng kính tình yêu và cặp mắt của tuổi trẻ, ông thổi vào bức tranh ấy một tình yêu đời sống tha thiết. Thời gian được cảm nhận khá đầy đủ mùi vị ngọt ngào để trở thành tuần tháng mật, hoa của đồng nội xanh tươi – màu xanh của sức sống mãnh liệt .
Lá là lá của cành tơ phơ phất, “ cành tơ ” chứ không phải cành nào khác, tiếng hót chim yến, chim oanh cũng dịu ngọt như khúc tình si cháy bỏng. Xuân Diệu lại một lần nữa đi ngược với thi nhân xưa khi đặt ra ý niệm lấy con người làm chuẩn mực cái đẹp cho tự nhiên. Bức tranh vạn vật thiên nhiên mang nét đẹp của một người con gái đẹp, một cái chớp mắt của mĩ nhân hoàn toàn có thể làm nghiêng thành đổ lũy .
Tháng Giêng ngon như một cặp môi gần mọng đỏ đầy sức hút, làm con người ta khao khát được tận thưởng toàn vẹn, đã đầy, con người nhạy cảm với sự chảy trôi của thời hạn như ông luôn khát khao được sống, tận thưởng và góp sức hết mình, không chậm trễ tiêu tốn lãng phí một giây một phút .

“ Tôi sung sướng nhưng vội vàng một nửa

 Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”

Niềm vui sướng của lứa tuổi 20 trước cuộc sống, dưới mắt ông, mọi thứ đều được đặt ở vị trí xuất phát, vị trí bắt đầu đầy tươi mới đẹp tươi. Ông luôn ý niệm phải sống vội vàng, hết mình, tận thưởng no say, đừng để khi nắng hạ rọi xuống mới khởi đầu hoài niệm về mùa xuân .
Đoạn thơ đầu với sự phối hợp hài hòa giữa hai thể thơ cũ và mới nói lên vẻ đẹp của thiên nhiên-thiên đường trên mặt đất và khát khao của tuổi trẻ cháy rực trong nhà thơ. Qua tìm hiểu và khám phá về bài thơ, em cảm nhận được vẻ đẹp bất tận của đời sống và khao khát được góp sức thật nhiều, cháy hết mình với nhiệt huyết căng tràn của tuổi trẻ .
Phân tích Vội vàng 13 câu đầu ngắn nhất – Bài mẫu 3
Nhắc đến tên tuổi của nhà thơ Xuân Diệu – ông vua của thơ tình, là hoàng tử của tình yêu. Nhà thơ mới nhất trong những nhà thơ mới, là nhà thơ bị tác động ảnh hưởng nhiều nhất bởi thơ ca phương Đông. Là nhà thơ bị ám ảnh bởi bước tiến thời hạn. Một trong những bài thơ tiêu biểu vượt trội trong phong thái Xuân Diệu phải kể đến đó là bài thơ “ Vội Vàng ”, bông hoa đầu mùa đầy hương sắc rạng danh cả một tài thơ thế kỉ, được rút ra từ tập “ Thơ Thơ ”. Đến với 13 câu thơ đầu, biểu lộ rõ ý tưởng sáng tạo vô cùng táo bạo và đầy lãng mạn của nhà thơ. Vì vậy mà Xuân Diệu được ca tụng là “ Ông hoàng thơ tình ” :

“Tôi muốn tắt nắng đi

Cho màu đừng nhạt mất

Tôi muốn buộc gió lại

Cho hương đừng bay đi.

Của ong bướm này đây tuần trăng mật

Này đây hoa của đồng nội xanh rì

Này đây lá của cành tơ phơ phất

Của yến anh này đây khúc tình si

Và này đây ánh sáng chớp hàng mi

Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa

Tháng giêng ngon như một cặp môi gần

Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:

Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân

Bốn câu thơ mở đầu bài thơ, Xuân Diệu bộc lộ sáng tạo độc đáo vô cùng táo bạo và đầy lãng mạn. Cái tôi, cái khát vọng mãnh liệt “ muốn tắt nắng ” để gam màu đừng nhạt phai, “ muốn buộc gió ” để hương sắc đừng bay đi. Ước mơ được đoạt lấy, được nắm lấy quyền uy của thiên hà. Ngưng đọng thời hạn, ngưng đọng khoảng trống, để nhà thơ hoàn toàn có thể ngắm nhìn và tận thưởng. Nhà thơ đã lấy cái tôi chủ quan của mình để làm đổi khác được quy luật của tự nhiên. Muốn níu giữ thời hạn làm ngưng đọng cả khoảng trống, một sáng tạo độc đáo táo bạo nhưng đầy lãng mạn. Điệp từ “ Tôi muốn ” làm điển hình nổi bật cái khát vọng mãnh liệt của đời sống bởi vạn vật thiên nhiên mùa xuân đầy tươi đẹp và đầy sức sống .

“Của ong bướm này đây tuần trăng mật

Này đây hoa của đồng nội xanh rì

Này đây lá của cành tơ phơ phất

Của yến anh này đây khúc tình si

Và này đây ánh sáng chớp hàng mi”

Nghệ thuật được sử dụng trong 6 câu thơ trên là thẩm mỹ và nghệ thuật điệp ngữ “ này đây ”, mang ý nghĩa là lý giải. Xuân Diệu tìm ra thiên đường ở ngay trên mặt đất, là mùa xuân của cuộc sống, là mùa xuân của sự sinh sôi nảy nở, mùa của cái mới, mùa của mọi vẻ đẹp, mùa của sắc xuân hoa lá. “ Của ong bướm ” phối hợp với cụm từ “ tuần tháng mật ” nó biểu lộ vẻ đẹp của đôi lứa đang say sưa tình xuân. Hình ảnh “ xanh tươi ” nó đem đến cho tất cả chúng ta đó là sức sống trải rộng lên bức tranh vạn vật thiên nhiên mùa xuân của nhà thơ. Xuân Diệu liên tục sử dụng “ này đây ” trình diện những vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên, chỉ ra những vẻ đẹp của cuộc sống, phô bày những vẻ đầy mang đầy sức sống, nhựa sống mới. Là vẻ đẹp của “ chim yến ”, “ chim anh ” từng đôi say sưa khúc tình si. Vừa là thẩm mỹ và nghệ thuật liệt kê, vừa là nghệ thuật và thẩm mỹ điệp ngữ, Xuân Diệu nhấn mạnh vấn đề rằng vẻ đẹp của cuộc sống đó chính là mùa xuân .

“Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa”

Mỗi ngày trôi qua so với Xuân Diệu là một ngày thực sự vui tươi, niềm hạnh phúc. Ông trân trọng từng giây từng của cuộc sống .

“Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;

Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:

Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”

Phải là nhà thơ hiểu về nụ hôn, phải là nhà thơ rất phương Tây, phải là nhà thơ rất mới như Xuân Diệu. Ông sử dụng “ ngon ” quy đổi cảm xúc, ví một khái niệm thời hạn là trừu tượng với một hình ảnh là “ một cặp môi gần ”. Xuân Diệu vẽ ra vẻ đẹp của bức tranh vạn vật thiên nhiên mùa xuân, thì ở ngay một câu thơ “ Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng 50% ” lại có hai luồng xúc cảm. Khi cảm nhận và giang cánh tay tận thưởng hết vẽ đẹp cuộc sống, là bức tranh vạn vật thiên nhiên của mùa xuân, là những gì đẹp nhất của đời sống. “ Nhưng vội vàng 50% ” đây là hai luồng xúc cảm trái chiều nhau. Ngay khi đang sung sướng nhất, đang ở độ tuổi sung mãn nhất vậy mà nhà thơ Xuân Diệu đã biết hụt hẫng mùa xuân. Bài thơ này được viết khi Xuân Diệu còn quá trẻ vậy mà ông đã hụt hẫng tuổi thanh xuân. Một dấu chấm ngắt đôi câu thơ, để chứng minh và khẳng định hai luồng cảm hứng trái chiều nhau. Xuân Diệu sung sướng khi tận thưởng tuổi thanh xuân nhưng cũng hụt hẫng vì tuổi thanh xuân không trở lại khi nào .

“Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”

Không chờ thời hạn trôi qua, không chờ đến mùa hạ mới nhớ đến mùa xuân. Không chờ tuổi trẻ trôi qua mới biết hụt hẫng tuổi thanh xuân của mình .
Với nhịp điệu thơ gấp gáp, với bức tranh mùa xuân, với câu từ mới, vật liệu mới, thi liệu mới, với một cái tôi đầy bản lĩnh của Xuân Diệu. Ông đưa ra một lí lẽ một triết lí sống mới mà đến tận ngày thời điểm ngày hôm nay vẫn khiến cho những yêu văn chương phải thổn thức. Mặc dù Xuân Diệu được ca tụng là ông hoàng thơ tình nhưng ở đây Xuân Diệu lại không viết về tình yêu mà là viết về một lí lẽ sống, một ý niệm sống, một cách nhìn nhận về đời sống rất mới lạ, rất Xuân Diệu. Hãy vội vàng, hãy luôn luôn sống và cháy hết mình với đời sống. Hãy luôn luôn sống để không phí phạm một phút một giây nào với cuộc sống này .
… … … … … … … … … … … … ..

Phân tích 13 câu thơ đầu bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu để làm rõ sự thể hiện tình yêu cuộc sống trần thế tha thiết, văn mẫu phân tích khổ 1 bài Vội vàng

Đăng bởi : trung học phổ thông Sóc Trăng
Chuyên mục : Giáo dục đào tạo

Source: https://tbdn.com.vn
Category: Văn học

Viết một bình luận

Câu hỏi mới