Phân tích khổ thơ đầu bài thơ Vội vàng | Phân tích Vội vàng khổ 1

    Phân tích khổ thơ đầu bài thơ Vội vàng để thấy được cảm xúc vội vàng, khát khao giao cảm với đời, không gian, thời gian đã bộc lộ rõ nét, mãnh liệt hơn cái tôi cá nhân đầy say mê và muốn được hòa mình vào đất trời, muốn được phá vỡ những quy luật của tự nhiên được nhà thơ Xuân Diệu tài tình đưa vào những ý thơ.

Hướng dẫn lập dàn ý

1. Mở bài:

– Giới thiệu khái quát về Xuân Diệu và bài thơ Vội vàng .- Dẫn dắt trình làng khổ thơ đầu : niềm say đắm của nhân vật trữ tình trước vẻ đẹp của mùa xuân .

“Tôi muốn tắt nắng đi 

Cho màu đừng nhạt mất ,Tôi muốn buộc gió lạiCho hương đừng bay đi. “

2. Thân bài

* Khao khát lưu giữ vẻ đẹp của thiên nhiên

– Xuân Diệu đã biểu lộ niềm say đắm của nhân vật trữ tình trước vẻ đẹp của mùa xuân :” Tôi muốn tắt nắng điCho màu đừng nhạt mấtTôi muốn buộc gió lạiCho hương đừng bay đi ” .+ Mùa xuân là mùa tươi đẹp nhất trong năm cũng như tuổi trẻ là khoảng chừng thời hạn đẹp nhất trong cuộc sống mỗi con người .+ ” Nắng ” mùa xuân là ánh sáng tỏa nắng rực rỡ, ấm cúng và vui tươi, ” hương ” mùa xuân là nơi tinh hoa của đất trời, của vạn vật kết tinh, quy tụ .+ Hành động ” tắt nắng “, ” buộc gió ” là những mong ước có vẻ như không tài nào triển khai được bởi lẽ nó đi ngược lại với những quy luật vốn có của tự nhiên .=> Bốn dòng thơ ngũ ngôn như lời đề từ của bài thơ, khẳng định chắc chắn mong ước đoạt quyền tạo hóa của thi nhân .- Xuân Diệu muốn ngăn cản bước đi của thời hạn để lưu giữ những khoảnh khắc đẹp nhất, đáng nhớ nhất .+ Thi sĩ khao khát giữ lại ánh nắng để ” màu đừng nhạt mất “, giữ lại gió để đời sống luôn tràn ngập sắc hương .+ Điệp cấu trúc ” Tôi muốn … để “, động từ mạnh ” tắt “, ” buộc ” cùng với nhịp thơ nhanh, dồn dập, biểu lộ khao khát mãnh liệt, quay quồng, muốn nhanh gọn không để những vẻ đẹp tạo hóa vụt mất khỏi tầm tay .+ Nếu thời hạn đi bằng nắng, bằng gió làm nhạt màu, làm phai hương thì nhà thơ muốn níu giữ thời hạn ngưng bước, để sắc tố và hương thơm còn mãi với cuộc sống, để giữ mãi thời tươi xuân thì của tạo vật .+ Quan niệm về thời hạn của Xuân Diệu : Thời gian tuyến tính một chiều, khi đã trôi qua rồi thì không trở lại nên nhà thơ có khao khát giữ nắng, giữ gió để tận thưởng hết vẻ đẹp của đất trời .-> Khao khát biểu lộ sự ham sống bồng bột đến mãnh liệt, mong ước bất tử hóa cái đẹp, giữ cho cái đẹp tỏa sắc lên hương vì đóa hoa hương sắc cuộc sống tươi thắm, ngọt ngào mà mong manh, ngắn ngủi biết bao .=> Đằng sau mong ước phi lí ấy là một tâm hồn yêu người với thái độ trân trọng, nâng niu và gìn giữ .

3. Kết bài

– Khái quát lại giá trị nội dung và thẩm mỹ và nghệ thuật của khổ thơ 1 ( 4 câu thơ đầu ) bài Vội vàngCác em hoàn toàn có thể tìm hiểu thêm thêm dàn ý phân tích bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu để xác lập được đúng nội dung cần tiến hành và tự kiến thiết xây dựng cho mình được một dàn ý chi tiết cụ thể và bài văn phân tích hay .

Phân tích khổ thơ đầu bài thơ Vội vàng của nhà thơ Xuân Diệu

Dưới đây là một số bài văn mẫu phân tích khổ thơ đầu bài Vội vàng mà Đọc tài liệu sưu tầm được muốn gửi tới các em tham khảo:

Bài văn đạt điểm cao phân tích Vội vàng khổ 1

Ngay từ buổi đầu bước chân vào làng thơ, Xuân Diệu có vẻ như đã tự chọn cho mình một lẽ sống : sống để yêu và tôn thờ tình yêu ! Phụng sự bằng trái tim yêu nồng cháy, bằng đời sống mê hồn và bằng việc ” hăm hở ” làm thơ tình ! Nhắc đến Xuân Diệu, sẽ thật là thiếu sót nếu không kể tên ” Vội vàng “, ” Đây mùa thu tới “, và ” Thơ duyên ” trong tuyển tập ” Thơ thơ ” – đứa con đầu lòng mà ” ông hoàng thơ tình ” đã ban tặng cho nhân gian .Như một cái chạm tay khẽ nhẹ vào tâm hồn những tình nhân thơ, thơ Xuân Diệu nhẹ nhàng và tinh xảo như chính tác giả của nó, để lại trong tâm hồn người đọc một ấn tượng đậm nét và thật khó phôi pha về sự phóng túng, giàu sang mà rất là tinh xảo trong đời sống nội tâm, tâm của hồn của cái ” tôi ” trữ tình Xuân Diệu. Thơ Xuân Diệu như một khúc tình si say đắm ngọt ngào … thật đến từng hơi thở !Những vẻ đẹp của mùa xuân đâu chỉ của riêng Xuân Diệu. Từ nghìn năm trước, những bậc tiền bối đã có những vần thơ tràn ngập về tình yêu đời với mùa xuân và đời sống. Nhưng yêu đến mức có những ham muốn táo bạo và khác thường như Xuân Diệu, đó là điều thật mới mẻ và lạ mắt, thật mãnh liệt. Đặc biệt là cái cách nói của nhà thơ. Trong thơ ca trung đại, nét điển hình nổi bật là tính phi ngã, cái tôi trữ tình thường ẩn náu sau những hình tượng vạn vật thiên nhiên. Trong khi đó, Xuân Diệu thể hiện ý thức về cái tôi trữ tình thật táo bạo :” Tôi muốn tắt nắng điCho màu đừng nhạt mất ,Tôi muốn buộc gió lạiCho hương đừng bay đi. “Nói Xuân Diệu là một nhà thơ mới, quả không sai ! Nếu như trong thơ ca của những thi sĩ lãng mạn thời xưa, thiên đường là chốn bồng lai tiên cảnh, là nơi mây gió trăng hoa, thì trong ý niệm thơ của Xuân Diệu, đời sống trần gian mới thực là nơi niềm hạnh phúc nhất, là nơi xinh đẹp và căng mọng nhựa sống nhất ! Thơ lãng mạn của ông luôn có một niềm mê hồn ngoại giới, khác giới, một niềm khát khao giao cảm với đời, một lòng ham sống mãnh liệt đến tràn trề .Hình như lòng yêu đời, yêu đời sống của ông đã biến cái ham muốn ” tắt nắng “, ” buộc gió ” trở nên quá táo bạo, đến độ lo âu trước sự biến hóa của đất trời, cảnh vật … muốn ôm toàn bộ, muốn giữ lại toàn bộ vạn vật thiên nhiên với vẻ đẹp vốn có của nó. Ước muốn níu giữ thời hạn, chặn vòng xoay của ngoài hành tinh, đảo ngược quy luật tự nhiên, phải chăng là ông đang muốn đoạt quyền tạo hóa. Nhưng trong cái phi lí đó, vẫn có sự dễ thương và đáng yêu của một tâm hồn lãng mạn yêu đời sống. Với ông, sống là cả một niềm hạnh phúc lớn lao, kỳ diệu, sống là để tận thưởng và tận hiến .

Thế giới này được Xuân Diệu cảm nhận như một thiên đường trên mặt đất, một bữa tiệc lớn của trần gian. Nhà thơ đã cảm nhận bằng cả sự tinh vi nhất của một hồn yêu đầy ham muốn, nên sự sống cũng hiện ra như một thế giới đầy xuân tình. Cái thiên đường sắc hương đó hiện ra trong “Vội vàng” vừa như một mảnh vườn tình ái, vạn vật đương lúc lên hương, vừa như một mâm tiệc với một thực đơn quyến rũ, lại vừa như một người tình đầy khêu gợi.

Có ai đó đã nói rằng : “ Xuân Diệu say đắm với tình yêu và nhiệt huyết với mùa xuân, thả mình bơi trong ánh nắng, rung động với bướm chim, chất đầy trong tim mây trời thanh sắc ” .Với bài thơ ” Vội vàng “, Xuân Diệu đã phả vào nền thi ca Nước Ta một trào lưu ” Thơ mới “. Mới lạ nhưng táo bạo, độc lạ ở giọng điệu và cách dùng từ, ngắt nhịp, nhất là cách cảm nhận đời sống bằng tổng thể những giác quan, với một trái tim chan chứa tình yêu. ” Vội vàng ” đã bộc lộ một cảm quan thẩm mỹ và nghệ thuật rất đẹp, mang ý nghĩa nhân văn thâm thúy. Đó là lòng yêu con người, yêu cuộc sống. Đó là tình yêu cảnh vật, yêu mùa xuân và tuổi trẻ … Và là ham muốn mãnh liệt muốn níu giữ thời hạn, muốn tận thưởng vị ngọt ngào của cảnh sắc đất trời ” tươi non mơn mởn “. Phải chăng trời đất sinh ra thi sĩ Xuân Diệu trên xứ sở hữu tình này, là để ca hát về tình yêu, để nhảy múa trong những điệu nhạc tình si ? ! Thơ Xuân Diệu – vội vã với nhịp đập của thời hạn .>> Phân tích bài thơ Vội vàng để làm rõ hơn tình yêu vạn vật thiên nhiên, khát vọng sống mãnh liệt cùng cái nhìn mới mẻ và lạ mắt về đời sống qua con mắt của Xuân Diệu .

Bài của học viên giỏi văn phân tích khổ thơ đầu bài thơ Vội vàng

Nếu cần tìm một bài thơ thể hiện rõ nhất về phong thái của Xuân Diệu thì đó có phải là “ Vội vàng ”. Thi phẩm này đã nói với tất cả chúng ta cái cảm hứng vồ vập với cuộc sống của tuổi trẻ. Thơ Xuân Diệu khi nào cũng vội vàng, nóng vội, nó là những cung bậc rạo rực do dự do đó mà khi vui cũng như khi buồn đều thấy nồng nàn, tha thiết ( Hoài Thanh ) .Người ta thường nói “ Vội vàng ” là bản tự bạch khá đầy đủ nhất về phong thái sống của Xuân Diệu. Vì thế mà tác phẩm có sắc tố luận đề, hoàn toàn có thể diễn đạt bài văn nghị luận bằng thơ này như sau : Trần gian rất đẹp, tôi muốn giữ lấy nó. Những quy luật của thời hạn của tạo hóa không để cho tuổi trẻ vĩnh hằng. Cho nên muốn sống nhanh hơn trong mỗi giây, mỗi phút của cuộc sống ta cần phải sống vội vàng hơn .Cảm nhận thời hạn và tuổi trẻ trôi đi không lấy lại được chính là một tư duy triết học từ hàng ngàn năm nay, nên yếu tố Xuân Diệu nêu ra trong bài thơ này không lạ. Nhưng cái mới của nó chính là sự diễn đạt bằng thơ ca qua những biến tấu của trái tim đầy xúc cảm vui buồn với cuộc sống, với tình yêu, với tuổi trẻ .Bốn câu thơ mở màn nhà thơ xưng “ tôi ” và công bố muốn tước đoạt cái quyền của Tạo hóa để những gì thuộc về sự sống tươi đẹp phải là vĩnh cửu .“ Tôi muốn tắt nắng điCho màu đừng nhạt mất ;Tôi muốn buộc gió lạiCho hương đừng bay đi. ”Từ ngữ “ tôi muốn ” được nhắc lại và đặt đầu mỗi câu thơ miêu tả tâm nguyện, nỗi khát khao được sống, được hòa mình với vạn vật thiên nhiên, được tóm gọn hết những điều tốt đẹp nhất đang diễn ra ở ngoài kia. Dường như Xuân Diệu muốn đoạt đi quyền của tạo hóa. Vốn dĩ nắng, gió là những hiện tượng kỳ lạ rất tự nhiên của tạo hóa ; nhưng tác giả lại có dự tính muốn “ tắt nắng ” và “ buộc gió ”. Đó là những việc rất khó khăn vất vả, mà thực ra là không hề nhưng Xuân Diệu vẫn muốn đến cháy bỏng. Động từ “ tắt ” và “ buộc ” càng khẳng định chắc chắn hơn nữa khát khao mãnh liệt ấy. Đây hoàn toàn có thể xem là cái “ tôi ” độc lạ và đặc biệt quan trọng của Xuân Diệu tạo cho người đọc một cảm xúc rất riêng, rất mới. Ông muốn ôm hết xuân sắc của đời để sống, để yêu mãnh liệt hơn nữa .Nhà thơ lãng mạn người Pháp Bô-đơ-le đã từng nói “ Ôi đau đớn ! ôi đau đớn ! thời hạn ăn cuộc sống ”. Đối với ông, sự hoạt động của thời hạn là một niềm đau đớn. Thế nhưng, trước sự hoạt động của thời hạn Xuân Diệu chỉ biểu lộ nỗi nóng vội, vội vàng trước thời hạn không đứng đợi .

Chỉ với bốn câu thơ đầu, Xuân Diệu đã thể hiện một ước muốn kì lạ đến ngông cuồng: tôi muốn tắt nắng/ tôi muốn buộc gió. Đó là những ước muốn kì lạ bởi tắt nắng, buộc gió là công việc của tạo hóa. Đối với Chế Lan Viên “tất cả cuộc đời chỉ là vô nghĩa”, là khổ đau. Không thích mùa xuân, người thanh niên này muốn ngăn bước chân của nó bằng những gì sót lại của mùa thu trước. Những lá vàng rơi, muôn cánh hoa tàn… với cả “ý thu góp lại” tạo lên hàng rào tâm tưởng để “chắn nẻo xuân sang”.

Thế nhưng ở bài “ Vội vàng ” Xuân Diệu có vẻ như có thái độ khác hẳn. Thi sĩ muốn tước đoạt quyền của tạo hóa. Là bởi tắt nắng “ cho màu đừng nhạt ”, buộc gió ” cho hương đừng bay đi ”. Hóa ra trong niềm ước rất là ngộ nghĩnh, ngông cuồng ấy nhà thơ muốn bất tử hóa cái đẹp, giữ cho cái đẹp mãi mãi lên hương tỏa sắc giữa cuộc sống này. Niềm mong ước mang một vẻ đẹp nhân văn của một tâm hồn nghệ sĩ .Bởi vậy đến với thơ Xuân Diệu mỗi người như được sống trong một quốc tế khác, của vạn vật thiên nhiên, của tình yêu, Xuân Diệu khuyên tất cả chúng ta hãy sống với trần gian với những gì tạo hóa ban tặng. Chúng ta không chỉ ngắm chúng mà phải sống với chúng. Hãy sống vội vàng chứ không nên chuẩn bị sẵn sàng sống vội vàng .

Trên đây là một số bài văn mẫu 11 phân tích khổ thơ đầu bài thơ Vội vàng của nhà thơ Xuân Diệu. Hy vọng sẽ là tài liệu hữu ích giúp các em trong quá trình học để có thể viết được cho mình những bài văn hay.

Source: https://tbdn.com.vn
Category: Văn học

Viết một bình luận

Câu hỏi mới